Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 777: Tay Súng Bắn Tỉa Lợi Hại




Nhưng bây giờ tự dưng có một tay bắn tỉa nhảy ra chọn một vị trí cách chiến trường những hơn 2000 mét để làm chỗ nhắm bắn. Hơn nữa, từ nãy đến giờ hắn còn chưa bắn trượt phát nào, không những thế, hắn còn có thể nhẹ nhàng giải quyết tay bắn tỉa cách hắn những 2600 mét.

Chuyện này quá kinh khủng.

Không bình thường chút nào.

Nhưng họ không biết, đối với Khánh Trần mà nói, những phát súng từ 400 mét trở lên không khác nhau chút nào.

Vì tất cả đều nằm trong phạm vi cảm giác súng tuyệt đối.

Hai phát súng vừa rồi của Khánh Trần đã thể hiện rất rõ một chân lí, những chuyện các ngươi không làm được, không có nghĩa là người khác không làm được.

Phát súng đầu tiên có thể là trùng hợp.

Nhưng nếu cả hai phát đều bắn trúng mục tiêu thì chắc chắn không phải chuyện trùng hợp.

Jindai Tougo đang thầm cảm thấy may mắn vì hắn vẫn chưa bước ra khỏi chỗ trốn, nếu không thì có lẽ hắn đã bị tay bắn tỉa của Lý Trường Thanh xử lí đầu tiên.

Rõ ràng họ đã chuẩn bị đẩy đủ như vậy, thời điểm ra tay cũng được tính toán rất kĩ.

Đầu tiên là ‘Thiên thời’, vì bây giờ là khoảng thời gian Lý thị đang xảy ra nội đấu, chắc chắn lữ đoàn 081 của thành phố số 18 sẽ bị điều đến trang viên Bán Sơn.

Thứ hai là ‘Địa lợi’, địa điểm mà Jindai Tougo chọn làm chiến trường đã khiến Lý Trường Thanh không thể phát huy thực lực.

Thứ ba là ‘Nhân hòa’, nội ứng trong Lý thị đã tiết lộ tất cả kế hoạch của Lý Trường Thanh cho họ.

Rõ ràng mọi nhân tố đều hội tụ đủ, vậy tại sao vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn?!

"Tay bắn tỉa nghe lệnh, không cần quan tâm đến mục tiêu, phải tiêu diệt người đó trước.”

Jindai Tougo lạnh lùng nói vào bộ đàm.

"Trưởng quan, chúng ta không làm đươc.”

Một tay bắn tỉa trả lời:

"Tuy năm người chúng ta phân tán khắp các tòa nhà, nhưng người gần hắn nhất cũng cách hơn 2400 mét, chúng ta không thể bắn trúng hắn được."

"Vậy vì sao hắn có thể làm được?!"

Jindai Tougo tức giận nói, chẳng lẽ kế hoạch hắn vất vả chuẩn bị bao nhiêu ngày, đến lúc sắp nhìn thấy thành quả lại thất bại ngay trước mắt, ông trời như đang cười nhạo hắn vậy.

"Trong liên bang có bao nhiêu người có thể bắn trúng mục tiêu từ khoảng cách 2600 mét?"

Jindai Tougo hỏi.

"Trưởng quan, theo những gì ta biết thì chỉ có ba người có thể làm được chuyện này. Nhưng trong ghi chép, hầu hết họ đều nói những phát súng bắn trúng mục tiêu cách 2600 mét đều là ăn may. Hơn nữa họ còn phải bắn thử ít nhất ba phát súng mới có thể bắn trúng mục tiêu.”

Một tay bắn tỉa trả lời.

Súng bắn tỉa của họ còn trang bị đạn phát sáng.

Sau khi bắn ra khỏi súng, những viên đạn phát sáng sẽ sáng lên thành những chấm đỏ như que hàn ròi mới bay thẳng về phía bia ngắm.

Những tay bắn tỉa bình thường sẽ căn cứ vào những vệt sáng để biết đường đạn như thế nào.

Từ đó họ sẽ biết mình bắn chệch bao nhiêu để căn chỉnh lại.

Cho nên, tay bắn tỉa mới nói những người đó đều phải bắn thử ba phát súng mới có thể bắn trúng mục tiêu, vì họ cần 3 phát súng để chỉnh lại quỹ đạo viên đạn .

Nhưng Khánh Trần đã lược bỏ quá trình này.

Jindai Tougo nói:

"Nhưng tay bắn tỉa này đâu cần chỉnh lại đường đạn, hai phát súng hắn vừa bắn ra đều trúng mục tiêu, có ai trong liên bang có thể làm được như vậy không?"

"Không có.”

Tay bắn tỉa chần chừ một lúc mới trả lời:

"Trưởng quan, chúng ta đều không biết ai trong liên bang có thể làm được việc này. Vì vừa rồi chúng ta không nổ súng nên tay bắn tỉa đó mới không biết chúng ta đang ở đâu, hắn đang chờ chúng ta. Nếu bây giờ chúng ta nổ súng….Thì chắc chắn sẽ chết."

Lúc này, Lý Trường Thanh vẫn đang chiến đấu cùng 7 cao thủ cấp B trên con phố.

Sau khi một tên chiến sĩ gen cấp B bị bắn chết, tiết tấu chiến đầu của 8 người đã thay đổi khá nhiều, lớp phòng thủ của họ cũng không kín kẽ được như lúc đầu.

Khoảng trống mà Lý Trường Thanh có thể di chuyển đã rộng rãi hơn rất nhiều.

Thân hình của Lý Trường Thanh nhẹ nhàng di chuyển giữa 8 người.

Tuy dáng người nàng khá nhỏ nhắn, nhưng lại ẩn chứa một luồng sức mạnh rất lớn.

Nhưng vì không tìm ra cao thủ cấp A trốn trong đám người, nên nàng mới không dám thả lỏng, vì nàng biết nếu mình lơ là một chút thì chắc chắn người đó sẽ cho nàng một kích trí mạng.

Nàng cần thời gian để tìm ra người đó!

Khi đó nàng mới có cơ hội trốn thoát!

Bên ngoài chiến trường , Jindai Tougo đứng trong bóng tối nói cười với Lý Trường Thanh:

"Xem ra bà chủ Trường Thanh lợi hại lợi hại hơn nhiều so với tưởng tượng của ta. Chẳng lẽ lúc nào ngươi cũng chuẩn bị cho trường hợp mình bị bán đứng sao. Xin hỏi, ngươi tìm tay bắn tỉa đó từ đâu, tại sao trước kia ta không biết chuyện này?"

Lý Trường Thanh không thể nói chuyện, vì nếu nàng mở miệng thì chắc chắn nhịp thở sẽ bị loạn.

Jindai Tougo cười nói:

"Xem ra bà chủ Trường Thanh đang tu luyện một phương pháp tu luyện chính thống nào đó nên mới không thể nói chuyện khi đang chiến đấu, đúng không. Ta chỉ tò mò một vấn đề, ngươi đã tìm tay bắn tỉa đó ở đâu?"