Ngoài ra, trong trường hợp bình thường, họ ở thế giới trong bao nhiêu ngày, sẽ ở thế giới ngoài bấy nhiêu ngày. Nhưng đây không phải là quy tắc cố định, nếu lần trở lại tiếp theo là hai ngày thì làm sao bây giờ.
Nếu sau này, mỗi lần những người du hành ở trong thế giới trong 30 ngày nhưng sau đó lại trở về chỉ sau 2 hoặc 7 ngày, điều đó có nghĩa là họ sẽ già đi nhanh chóng trong mắt người thân và bạn bè ở thế giới ngoài.
Đối với những người du hành trên 30 tuổi, tốc độ lão hóa gần như có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Trước đây, những người du hành không quá để ý tốc độ lão hóa bị tăng gấp đôi vì những thay đổi rất khó phát hiện.
Nhưng giờ đây, việc trì hoãn quá trình lão hóa sẽ trở thành một vấn đề mà tất cả người du hành đều phải đối mặt.
Hơn nữa, nếu như dành quá nhiều thời gian ở thế giới trong, danh tính của họ ở thế giới nào mới là thật?
Nhưng những thứ này không phải là điều quan trọng nhất.
Điều quan trọng nhất là mọi người nên suy nghĩ thật kỹ để làm sao để trải qua 30 ngày này một cách an toàn.
Trong rừng cây ở cấm địa số 002, Khánh Trần yên lặng nhìn xung quanh.
Các thành viên Hội Tam điểm đó lần lượt nhổ những viên thuốc được bọc trong màng thực phẩm ra khỏi miệng, sau đó thảo luận sôi nổi về việc họ nên trải qua 30 ngày này như thế nào.
Không thể không nói, chuyến xuyên qua 30 ngày có ảnh hưởng rất lớn đến Hội Tam điểm và Át Bích.
Điều này có nghĩa là số lượng thuốc kháng sinh mà Hội Tam Điểm mang theo đến thế giới ngoài giảm đi đáng kể.
Các thành viên của Hội Tam điểm buồn bã, phải xa gia đình, sống ở nơi hoang dã trong một tháng, quả là một trải nghiệm mới đối mọi người.
Lúc này, Ương Ương đến chỗ Khánh Trần, cười nhẹ:
“Ở trong nhóm Bạch Trú khá thú vị. Ngươi đừng tiết lộ với họ thân phận của ta nhé. Tiểu Phú Bà và Đại Phú Ông đã nói chuyện riêng với ta hai ngày nay, còn muốn chụp ảnh của ta. "
Khánh Trần:
"...Chơi đến nghiện rồi đúng không? Ta thấy hình như ngươi không hề lo lắng về 30 ngày này."
“Nhập gia tuỳ tục thôi, lo lắng cũng không thể giải quyết được gì.”
Ương Ương nói:
"Nhân tiện, ngươi nghĩ sao về những thay đổi trong cơ chế xuyên qua?”
Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Nó cũng giống như bản mở rộng của trò chơi với một lối chơi hoàn toàn mới. Nếu sau này mốc thời gian xuyên qua là một năm ta cũng không bất ngờ. Nhưng ta nghĩ rằng thời gian xuyên qua ở thế giới ngoài sớm muộn gì cũng sẽ có mốc 30 ngày để giữ cân bằng giữa hai thế giới, không có lý do gì mà đột nhiên chao đảo như vậy. "
"Ừm, ta cũng nghĩ như vậy, nên ta cũng không lo lắng lắm.”
Ương Ương cười nói:
"Cha mẹ ta đều ở nước ngoài, ta trở về Hải Thành chỉ có một mình, vậy nên ở nơi nào cũng vậy. Lần này xuyên qua lâu như vậy, ngươi có muốn đến thăm thị trấn mà chúng ta xây sửa lại không? "
"Không.”
Khánh Trần liếc nhìn nhóm học sinh Hội Tam điểm:
"Lần này ta có nhiều kế hoạch quan trọng hơn, vừa đúng 30 ngày, ta cũng sẽ có thêm thời gian để thích ứng với môi trường mới nữa.”
“Ngươi muốn đi đâu?”
Ương Ương sửng sốt.
“Thành phố số 10."
Ương Ương nghiêng đầu suy nghĩ:
“Một thời gian sau, ta cũng sẽ đến thành phố số 10 để gặp ngươi. Đúng lúc ta cũng cần phải tổ chức một buổi du hành ở đó.”
"Tại sao Át Bích đều cho ngươi thực hiện kế hoạch tiến vào Liên Bang?"
Khánh Trần thắc mắc.
Ương Ương cười nói:
"Bởi vì ta có thể bay, các cửa khẩu biên giới ở các thành phố liên bang đều vô dụng đối với ta.”
"Được rồi.”
Khánh Trần suy nghĩ một chút, quả thật Ương Ương rất thích hợp nhất với loại chuyện tự do bay nhảy:
“Sau này chúng ta sẽ gặp lại ở thành phố số 10."
“Được!”
…
Tảng sáng.
Trên vùng bình nguyên của hoang dã, 3 chiếc xe Pickup tạo hình kì lạ đang lao nhanh về hướng bắc.
Thân xe Pickup màu bạc, nhưng được trang trí thêm bằng rất nhiều dãy đèn sặc sỡ màu sắc khác nhau nên rất bắt mắt…..
Có vẻ trên thùng xe Pickup chở rất nhiều hàng hóa nên phồng lên rất to, nhưng vì trên cùng còn bị bọc một tấm bạt nên không ai biết bên trong là thứ gì.
Ngay khi xe Pickup đi vào đoạn đường sóc nảy, thân xe rung lắc khiến tấm bạt hơi nhấc lên làm lộ ra hàng chữ thợ săn hoang dã ở thành phố số 10, phía dưới hàng chữ đó còn in một dãy số 0291.
Đây là một đội ngũ thợ săn hoang dã có giấy phép hoạt động hợp pháp.
Trong Pickup vang lên tiếng nhạc đinh tai nhức óc, bây giờ mới là rạng sáng mà năm nam và hai nữ trên xe không hề buồn ngủ chút nào, thậm chí còn có vẻ rất phấn khích.
Nhưng đúng lúc này, họ bỗng nhìn thấy một đống lửa còn đang cháy ở bên cạnh một gò đất nhỏ.
Một thiếu niên đang ngồi trên một tảng đá cạnh đống lửa để sưởi ấm.