Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 107




Cho đến nay vẫn còn hơn năm mươi thành viên của Hồng Hầu Điểu ở cảng M, người dẫn đầu đội tên là Hoang Từ, là một alpha tuyến thể quặng thạch cấp M2, đã chạy trốn rút lui trong sơn cốc.

Nếu như không phải đặc công IOA cướp hàng hóa tàu hỏa kéo dài rất nhiều thời gian, làm cho thành viên Hồng Hầu Điểu phụ trách áp tải tổn thất thương vong thảm trọng, bọn họ hoàn toàn có đủ thời gian rút lui đến căn cứ tạm thời đã chuẩn bị trước, sẽ không kéo dài đến bây giờ dẫn đến bị hai đại bộ đội đặc chủng PBB chặn lại.

Hoang Từ tắt bộ đàm, nặng nề đập nát cây khô trong rừng rậm một quyền, tức giận nói: "Đều do lão già Lang Sĩ Đức kia, tuyến thể kim cương mà của hắn, ngay cả mấy tên rắm thối cũng không giải quyết được, cư nhiên lại bị diệt hết trên tay bọn họ. Hàng hóa không còn, viện nghiên cứu 109 còn thúc giục hỏi không ngừng, lần này trở về làm sao có thể giải thích với Boss đây."

Có một linh cẩu alpha ở bên tai thủ lứa ân cần bày mưu tính kế: "Kế hoạch hiện tại chỉ có thể rút đi trước, cam đoan giảm thương vong xuống mức thấp nhất, chính miệng Boss đã từng nói, Bạch Sở Niên không dễ đối phó, lão nhân gia hắn sẽ hiểu cho thôi."

"Chỉ có thể làm như vậy." Hoang Từ chỉ vào omega ngồi dưới tàng cây nghỉ ngơi rống lên một tiếng: "Mày! Giữ chân chúng lại và yểm trợ cho bọn tao rút lui!"

Omega mà hắn ta gầm lên là Kim Lũ Trùng.

Kim Lũ Trùng ngồi dưới tàng cây, ôm xác ướp tơ nhện sau lưng đến trước người, khớp xác ướp hình người mềm mại linh hoạt, Kim Lũ Trùng uốn cong cánh tay và hai chân hắn, đặt ở giữa hai chân dựng lên mình, hai tay vòng quanh eo hắn, hai má dán vào cổ kén nhện hình người nhắm mắt ngủ, súng trường đặt trên đùi, dán sát vào mình.

Hoang Từ cũng là lần đầu tiên cùng thứ này làm việc, trước kia từ xa thấy hắn liền cảm thấy một trận lông tơ dựng đứng cùng ghê tởm, tên này là một trong những thí nghiệm thể Boss mua về từ viện nghiên cứu 109, giống như một người câm, không thể tách rời cái kén hình người đáng sợ trong vòng tay của hắn.

Kim Lũ Trùng đeo mặt nạ mỏ chim mang tính biểu tượng của Hồng Hầu Điểu nhìn không ra hắn đang ngủ hay tỉnh, Hoang Từ nâng cằm lên, để cho linh cẩu đi đánh thức thứ ghê tởm này bảo vệ bọn họ rút đi.

Alpha linh cẩu cầm súng bước nhanh đến trước mặt Kim Lũ Trùng, dùng họng súng đâm vào đầu hắn: "Đứng lên làm việc!"

Kim Lũ Trùng ngủ gật tỉnh lại, chậm chạp ngẩng đầu, xuyên thấu qua mặt nạ mỏ chim có thể nhìn thấy hai mắt hắn lóe lên kim loại sáng bóng, không có con ngươi, ánh mắt cứng ngắc lạnh lùng, nhìn không ra hắn còn sống hay đã chết.

Linh cẩu mạnh yếu đã quen rồi, Hồng Hầu Điểu cũng không phải là một tổ chức giảng đạo lý, thấy hắn không phản kháng, liền buông lỏng cảnh giác, càng dùng sức dùng đầu họng súng chọc vào đầu Kim Lũ Trùng, nâng cao giọng điệu: "Nghe thấy không?"

Kim Lũ Trùng chậm rãi gật gật đầu, thu thập xác ướp trong ngực, xoay khớp xác ướp đến độ cong thích hợp cõng trên lưng, sau đó từ đầu ngón tay trắng nõn kéo ra tơ nhện, giống như kết lưới quấn xác ướp lên lưng.



Bọn họ đang chạy trốn, nào có thời gian chờ một cơ thể thí nghiệm chậm rãi thu dọn đồ đạc, linh cẩu không kiên nhẫn dùng họng súng chọc vào đầu xác ướp: "Người thật hay giả bọc trong đấy?"

Họng súng của hắn còn chưa chạm tới bề mặt xác ướp, tay Kim Lũ Trùng đã nâng khẩu súng trường của mình lên trước một bước, một viên đạn của khẩu AK74 đã ghim ở trước ngực linh cẩu, người nọ trong nháy mắt bị nổ thành một đoàn huyết vụ, huyết vụ rải rác giữa rừng rậm cây khô, giữa cành cây liền treo lên mấy tầng mạng nhện trắng mỏng như sợi bông.

Trong nháy mắt, thi cốt của sĩ cẩu không còn, nhìn thấy một màn này chân của mọi người mềm nhũn nửa đoạn, cứng ngắc đứng gần Kim Lũ Trùng liền lui xa hơn mười thước.

Kim Lũ Trùng lại giống như không có chuyện gì phát sinh, đem kén nhện hình người khoác lên lưng mình, cầm khẩu AK74 đứng lên.

Hoang Từ thấy vậy hoảng hốt, vội vàng mang theo các huynh đệ khác rút lui, lúc này cũng không để ý dây dưa với Kim Lũ Trùng nữa, tên này xem ra thật sự không thể trêu vào.

Cứ ném hắn tới đây đi, truy binh rất có thể từ con đường này nghiền ép tới đây, quỷ nhện này hẳn là còn có thể thay bọn họ ngăn cản một thời gian.

Băng hoang chạy theo những người khác, địa thế tổng thể của cảng M gập ghềnh, có không ít đường núi hẹp, Hoang Từ ra lệnh cho tất cả mọi người chia nhau chạy trốn, tập trung gần phà tiếp ứng bên ngoài cảng M.

Nhưng khi họ chạy trốn được một nửa, họ phát hiện ra rằng mỗi con đường đã được sắp xếp trước để phục kích, các đặc vụ IOA và lực lượng đặc biệt PBB đã hợp tác để bao vây.

Tổ đặc công IOA phụ trách phụ trợ bộ đội bao vây, Lục Ngôn, Tất Lãm Tinh ở trong danh sách, Rimbaud phụ trách đi theo bảo vệ hai người bọn họ, bộ đội PBB Phong Bạo bên này do anh em nhà họ Hạ dẫn đội, Cuồng Sa do một vị cá mập voi alpha cấp M2 dẫn đội.

PBB Cuồng Sa là thủy quân lục chiến, về cơ bản bao gồm tất cả các tuyến thể thủy sinh, mặc quần áo chiến đấu ngụy trang màu xanh đậm, đeo kính bảo hộ và giày trung bình găng tay da, được trang bị dao găm răng cưa và súng trường tự động M27.

Cá mập voi dẫn đội alpha thoạt nhìn chỉ có hơn hai mươi tuổi, dáng người hơi đơn bạc, trên mặt tuy rằng bôi bùn màu nhưng cũng có thể nhìn ra được diện mạo tuấn tú, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Rimbaud một cái.

Rimbaud cẩn thận nghe Bạch Sở Niên trong máy thông tin nói chuyện, tổ đặc công IOA chia làm hai đường, Hàn Hành Khiêm, Tiêu Thuần cùng Bạch Sở Niên phụ trợ bộ đội Phong Bạo đi tuyến đường khác bắt Kim Lũ Trùng.

Bạch Sở Niên: "Các anh bên kia hết thảy thuận lợi mà nói, mau chóng từ lộ tuyến tôi gửi cho anh đánh dấu lại đây, việc bao vây Kim Lũ Trùng có thể thương vong nhỏ một chút."

Rimbaud nhìn móng tay: "Tôi sẽ giết những con kiến nhỏ chạy trốn này trước."



Bạch Sở Niên: "Ừ, cẩn thận một chút."

Rimbaud bò trên vách núi gồ ghề, ánh sáng xanh đuôi cá ẩn hiện, xương cá trắng như tuyết được sắp xếp gọn gàng trong đuôi cá trong suốt, thân là một thành viên của nhân ngư tộc có dung mạo xuất chúng nhất trên biển, bản thân đối với tuyến thể thủy sinh có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại.

Huống chi vị omega này dáng người cũng không phải là linh lung mềm mại, mà là thắt lưng gầy gò, cơ bụng từ trong băng y tế trên thân lộ ra một nửa, bên ngoài lớp băng vải mặc áo chống đạn bó sát bảo vệ ngực.

Trong khi hai đội ngũ tiến lên, cá mập voi alpha không tự chủ được đến gần Rimbaud, nhịn không được bắt chuyện.

"À ờm, anh là bộ phận nào của IOA vậy?"

Nghe thấy âm thanh Rimbaud mới chú ý tới hắn, xoay người đem logo IOA Chim Tự Do ở lưng áo chống đạn cho hắn xem.

"Tổ đặc công sao, thật lợi hại." Cá mập voi alpha bưng súng chậm lại, bảo trì tốc độ giống như anh, sờ sờ mũi: "Anh... rất đẹp trai, nên xưng hô với anh như nào đây?"

"Nếu như không chiếm tiện nghi của cậu, có thể gọi tôi là ba ba cũng được." Rimbaud nhẹ người nhảy lên, dựa vào điện từ mà hút đến vị trí cách đó mười thước.

Hải quỳ alpha đi cùng cá mập voi ôm súng dùng bả vai đụng vào hắn một cái, nhếch môi trêu đùa: "Đội trưởng Ngụy, đại mỹ nhân cao lãnh cũng không dễ theo đuổi đâu, omega trong IOA không dễ chọc, cẩn thận đừng để người ta dỡ cánh tay đấy."

Cá mập voi nhìn bối cảnh xa dần của Rimbaud khẽ thở ra, cho bả vai hải quỳ alpha một quyền: "Đuổi theo đi, đợi lát nữa đừng để cho người ta bị thương."

"Đừng làm ầm ĩ đội trưởng Ngụy, nhóm IOA rất mạnh, đều là cơ bắp mãnh liệt."

"Nói nhảm nhiều thế, đặc công làm công tác tình báo, cùng đám đàn ông chúng ta xung phong, vạn nhất có thương vong, đến lúc đó thiếu tá hỏi tới liền thành sai lầm của chúng ta."

"Được rồi, đi!"