Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 274: Đẳng cấp thế giới




“Quàooo!”



“Chu choa!”



Ngay khi vừa đặt chân tiến vào bên trong dãy phòng làm việc của bộ môn thiết kế, đội ngũ tám người nhân viên mới ai nấy đều phải trầm trồ kinh ngạc trước khung cảnh hiện ra trước mắt họ. Máy móc làm việc bộ nào bộ nấy sáng loáng như vừa mới bóc tem xong; nội thất lẫn trang thiết bị được bày biện đầy đủ không thiếu thứ gì, trên tường thì dán đầy áp phích tranh ảnh để bầu không khí trong phòng không quá khô khan. Có thể nói nơi đây trông gần giống một căn phòng làm việc trong mơ đối với dân chế tác trò chơi lắm rồi.



“Mọi người chia nhau ra ngồi đi, vị trí làm việc của mọi người là hai dãy máy ở đằng sau đó.” Đưa tay chỉ về dãy máy tính, trong lúc chờ cho mọi người ổn định chỗ ngồi Dương Khoa bèn tìm đến Đức – người đã có mặt sẵn trong phòng từ trước và giờ phút này đang chăm chú thao tác trên máy chủ:



“Anh Đức à, đã xong chưa anh?”



“Sắp xong rồi đây, vài giây nữa thôi.” Đức ngẩng đầu lên quét mắt nhìn qua đoàn đội Dương Khoa dẫn tới rồi nói tiếp: “Đây là thành viên Hoàng mới tuyển đấy hả sếp Khoa?”



“Đúng thế.”



“Toàn người trẻ tuổi nhỉ, cơ mà trông hứa hẹn ra phết…. Xong rồi này.” Thấy thông báo hiện ra trên màn hình Đức bèn đưa tay nhấn Enter một cái, tức thì dãy máy tính phía dưới chợt vang lên một loạt thanh âm báo hiệu làm đội ngũ ngồi gần đó giật mình.



“Ok, cảm ơn anh.” Dương Khoa gật đầu quay mặt về phía đội ngũ: “Mọi người tập trung nào, giờ thì tôi sẽ giới thiệu qua về dự án sắp tới để cho mọi người nắm được bản thân mình cần phải làm những gì nhé.”



“Trải qua một tuần lễ trải nghiệm và tìm hiểu nội dung của “Plants vs Zombies” chắc mọi người cũng đoán ra được chủ đề của dự án sắp tới rồi phải không? Không sai, dự án mà mọi người chuẩn bị bắt tay vào thực hiện liên quan mật thiết đến trò chơi này, cụ thể thì tám người ngồi đây sẽ là những người trực tiếp chế tác phiên bản dành cho hệ máy PC của trò chơi.”



Lời này vừa ra, tức thì tất cả các thành viên phía dưới ai nấy đều quay sang nhìn nhau với vẻ mặt không thể tin nổi xen lẫn một chút háo hức. Nguyên bản bọn họ nghĩ rằng giai đoạn mới chân ướt chân ráo bước vào công ty này sẽ chỉ được giao cho những công việc tạp nham vớ vẩn, tỷ như chế tác cutscene (đoạn phim cắt cảnh) hay thiết kế vài mẫu đồ vật lặt vặt nào đó. Không ngờ người sếp trẻ trước mắt họ lại cho cả đội bắt tay vào chế tác trò chơi luôn!



Cứ việc nó chỉ là một phiên bản port từ hệ máy này lên hệ máy khác, tất cả mọi thứ đều đã có sẵn không phải suy nghĩ cân nhắc gì nhiều nhưng bọn họ vẫn cảm thấy phấn khích tột độ.



“Tất nhiên, trong quá trình làm việc cả đội sẽ được những người đã thiết kế nên trò chơi này, bao quát cả tôi đây giám sát và giúp đỡ tận tình. Cộng thêm tất cả các chi tiết, nội dung liên quan đến trò chơi đều đã có sẵn nên không ai phải lo đến chuyện công việc này quá sức mình hết.”



“Tuy thế thì dự án này không phải là không có thử thách mới. Bởi vì trước đó Ninja Studio chưa hề chế tác trò chơi hệ máy PC, cho nên mọi người sẽ phải cùng nhau làm ra một bộ Game Engine để dùng trong quá trình chế tác và vận hành trò chơi. Hạng mục này thì tôi khuyến nghị tất cả mọi người nên bắt tay vào làm ngay từ bây giờ, sau khi hoàn thành sẽ chuyển sang những hạng mục khác của dự án. Tài liệu tham khảo xây dựng Game Engine và cả dữ liệu của toàn bộ trò chơi thì đã được anh Đức đây gửi vào máy của từng người rồi, mọi người cứ lấy nó ra mà nghiên cứu.”



“Song song với đó, trong một tháng làm việc đầu tiên tất cả mọi người có thể tìm gặp đội ngũ đã làm nên trò chơi này để đề xuất tăng thêm tính năng, nội dung mới mà mọi người cho là phù hợp với trò chơi. Đội ngũ bao gồm cả tôi sẽ cân nhắc và “bật đèn xanh” cho các bạn bổ sung chúng vào phiên bản dành cho PC nếu cảm thấy thích hợp. Trước mắt tạm thời thế đã, mọi người có thắc mắc hay ý kiến gì không?” Trình bày xong xuôi mọi thứ, cuối cùng Dương Khoa chốt lại bằng một câu hỏi.



“Trước mắt bọn em không có thắc mắc gì thưa sếp.” Sau một hồi thảo luận ngắn Định đứng ra trả lời.





“Vậy khi nào có thắc mắc hay ý kiến gì thì mọi người cứ tự nhiên đề xuất, tôi và những thành viên chủ chốt khác sẽ luôn luôn lắng nghe.” Gật nhẹ đầu, Dương Khoa động viên mọi người thêm một hai câu nữa rồi rời khỏi phòng cùng với Đức để bọn họ triển khai công việc tự nhiên.



“Vậy là sếp Khoa định phát triển trò chơi PC luôn từ bây giờ à?” Trên đường về phòng mình thuận tiện hỏi thăm.



“Đúng thế anh ạ. Cũng nên bắt tay vào làm dần đi cho có kinh nghiệm, chúng ta không thể cứ loanh quanh luẩn quẩn mãi với mấy trò chơi di động được.”



“Thế thì sếp Khoa nhớ để ý phát triển phiên bản PC của “Nexus” nữa nhé, chứ nền tảng hiện tại chỉ tương thích với hệ máy di động thôi.”



“Ok, khi nào anh Hưng về em sẽ giao cho anh ấy làm. Mà anh Đức này, server của “Nexus” vẫn hoạt động bình thường đấy chứ? Có bị quá tải không?”




“Không đâu, đài server mới mua khỏe lắm. Hơn nữa anh cũng chuẩn bị mọi thứ kỹ càng rồi.”



“Vậy thì tốt. Sắp tới anh cũng chú ý phối hợp với chị Ly trong công tác tuyển nhân viên quản lý server đi nhé. Em thấy anh đang “nặng gánh” nhất Ninja Studio này rồi đấy, kiêm nhiệm ba bốn công việc liền!”



“Được, sếp Khoa yên tâm khỏi phải lo. Anh vẫn gánh được không sao đâu. Thôi anh đi đây.” Đức mỉm cười chào Dương Khoa rồi rẽ vào phòng lưu trữ thông tin. Về phần Dương Khoa thì sau khi mò sang phòng Hương Ly trò chuyện với cô một chập về việc người trong dòng họ muốn gia nhập Ninja Studio để kiếm chác xong hắn mới quay trở về cõi giang sơn của riêng mình.



Lôi chồng sách sử mượn được từ thư viện chỗ cụ Trí ra khỏi ba lô, Dương Khoa thả nhẹ nó xuống bàn rồi bắt đầu kéo ghế ngồi đọc. Kể từ khi có được chỗ tư liệu này hắn đã nghiên cứu ngày đêm không nghỉ, và càng đi sâu vào những sự kiện lịch sử đầy khí thế hào hùng của thế giới nơi đây thì hắn càng tỏ ra mừng rỡ, vì chúng hoàn toàn tương đồng với những sự kiện lịch sử hắn đã từng biết tại thế giới cũ.



Dòng sự kiện lịch sử thế giới này chỉ bị thay đổi trong khoảng vài chục năm trở lại đây, với cột mốc là sự xuất hiện của VR gây chấn động cả thế giới. Còn lại từ thời điểm đó trở về trước thì hoàn toàn không có gì thay đổi cả. Vẫn là thánh nữ Jeanne d’ Arc lấy thân làm đuốc thắp sáng tương lai cho người Pháp trong cuộc chiến tranh trăm năm tăm tối, Barbarossa và quả chết đuối lãng nhách để đời khi đang tiến hành cuộc thập tự chinh chống lại đế chế Hồi giáo hùng mạnh của Saladin, hay đội quân cung kỵ khét tiếng của Thành Cát Tư Hãn giày xéo cả hai châu lục Á Âu trong hơn 20 năm của thế kỷ 13 vân vân.... Từ lớn đến nhỏ không có một sự kiện lịch sử nào sai biệt so với “Địa cầu 1.0” hết.



Và tất nhiên là lịch sử nước nhà cũng vậy.



“... Đây rồi, cuộc khởi nghĩa Lam Sơn.... Trận Đông Quan.... Trận Chi Lăng.... Nhà Hậu Lê. Ok, vậy là chiến dịch này cũng không có vấn đề. Tuy nhiên, có lẽ mình sẽ phải lật đổ toàn bộ chiến dịch nước mình trong trò chơi để làm lại từ đầu sao cho phù hợp, kẻo lại mang tiếng dân ta đếch thuộc sử ta.” Cẩn thận gấp quyển sách sử nước Việt thế kỷ mười lăm lại, Dương Khoa ghi lại ý nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu cho khỏi quên rồi lại cầm lấy một quyển sách khác nghiên cứu.







Cuối ngày.



“Thưa sếp, chúng em xin phép sếp về trước đây ạ.”




“Ok, mọi người về trước đi.” Khoát tay vẫy chào các thành viên mới của tổ thiết kế, liếc mắt nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ tan tầm Dương Khoa cũng gấp sách lại đứng lên vươn vai vài cái cho đỡ mỏi. Ngày hôm nay hắn cứ ngồi im một chỗ nghiên cứu lịch sử như vậy mà chẳng quan tâm đến những chuyện khác, mà mọi người thấy hắn chú tâm như vậy cũng không có ai tìm đến làm phiền.



Lọc ra mấy quyển sử sách chưa kịp đọc đến để lại bàn, Dương Khoa cho đống còn lại vào trong ba lô rồi chuẩn bị xách về trả lại cụ Trí. Công việc nghiên cứu lịch sử thông qua trang giấy thế này có chút chậm so với tra cứu trên internet, nhưng lại hơn ở chỗ mọi sự kiện đều được khắc họa vô cùng chi tiết và kỹ lưỡng. Với cá tính suy xét mọi thứ cẩn thận của mình, tất nhiên là hắn sẽ chọn phương án an toàn thay vì chọn phương án tiết kiệm thời gian.



Xong xuôi đâu đó, Dương Khoa khoác áo đeo ba lô rồi vươn tay chuẩn bị tắt máy tính để ra về. Cũng phải nói thêm rằng, kể từ khi kết thúc hành trình tranh tài của mình tại GamExpo Dương Khoa đã chính thức về lại nhà của mình sau khi tan việc, với vệ sĩ Thiết phụ trách công việc đón đưa. Dù sao thì quãng đường từ nơi đây về Dương gia cũng gần hơn một chút so với nơi cũ, lại thêm nơi đây là cao ốc làm việc chứ không phải nhà riêng nên nếu chọn ở lại sẽ có rất nhiều điều bất tiện.



“-Kìa con bướm vàng kìa con bướm vàng! Xòe đôi cánh, xòe đôi...!”



Cơ hồ bàn tay vừa chạm vào con chuột thì điện thoại trên bàn chợt đổ chuông. Thấy thế Dương Khoa bèn cầm nó lên để xem ai gọi. Là ông anh lập dị, hắn bèn nhấn thưa luôn:



“Sao tự dưng lại gọi em thế anh Hoàng? Kỳ nghỉ thế nào rồi, vui không?”



“Rét bỏ ** chứ vui gì? Bọn anh đang trên đường về rồi. Phòng làm việc đã có ai quay trở lại chưa? Đám Hải Hưng Hiền ấy.”



“Chưa có ai đâu. Giờ mới 27, chắc phải tầm ba bốn ngày nữa mọi người mới từ quê ra.”



“Không đâu, cả đám vừa từ quê lên hết chỗ chú rồi đấy. Thêm cả bọn anh nữa, chắc chỉ đêm nay là bọn anh về đến nơi. Ngày mai chú chuẩn bị tiệc tiếp đón đi nhé, thuận tiện ăn mừng luôn.”



“Lên luôn rồi? Sao chả ai nói gì cho em biết thế?... Với cả ăn mừng gì vậy? “Plants vs Zombies” mới phát hành được có 1 tuần thôi mà, đã hòa vốn đâu mà ăn mừng?”




“Ăn mừng anh lại lên 3 sao! Chú mau mở trang web Hiệp hội ra xem đi, trên đó vừa cập nhật thông tin đội ngũ chúng ta đấy!”



“Thế à, chúc mừng anh Hoàng nhé. Đâu chờ chút để em xem nào.” Nghe thấy Thiếu Hoàng báo tin vui Dương Khoa lập tức ngồi xuống ghế trở lại. Vừa buôn chuyện điện thoại hắn vừa sắp bàn phím gõ địa chỉ trang web Hiệp hội trò chơi.



- --



- Nhà chế tác trò chơi: Dương Khoa



- Tuổi: 19




- Quốc tịch: Việt Nam



- Tác phẩm nổi bật: Bejeweled; Slither; Fruit Ninja; Plants vs Zombies



- Đánh giá chung: Chuyên chế tác trò chơi cho hệ máy di động, nội dung đa dạng và có chiều sâu tương đối. Điểm mạnh nằm ở lối chơi mới lạ và độc đáo, đem lại những giờ phút trải nghiệm gay cấn và cuốn hút. Đồ hoạ và âm thanh đã có sự tiến bộ song nhiều mặt vẫn còn rất hạn chế. Chưa thấy có sự quan tâm đúng mức tới nội dung cốt truyện.



- Đánh giá cụ thể: Lập trình: (D) – Kịch bản: (E) – Sáng tạo: (A) – Đồ họa: (D) – Âm thanh: (D) – Tổng thể: (D+)



- Xếp hạng cấp độ: 3,5 sao.



- --



“WTF? Nội dung chiều sâu tương đối cái quần què! Thế mà còn chưa đủ sâu à?” Sau một hồi thầm mắng kẻ viết thông tin đánh giá bản thân, Dương Khoa kéo chuột xuống dưới xem cấp độ sao rồi lên tiếng tỏ vẻ đắc ý: “Này anh Hoàng, em còn được hẳn 3,5 sao cơ! Ăn đứt anh rồi, anh chỉ được có 3 sao thôi.”



“Gì, 3,5 á? Đùa hay thật đấy?” Thanh âm ngạc nhiên tột độ của Thiếu Hoàng lập tức vang lên.



“Thật, không tin anh vào tên em mà xem.”



“Lâm đâu, mày vào lại trang web Hiệp hội cho anh.... Má! Cay vãi ***! Thế quái nào mà chú lại xếp trước anh được cơ chứ?”



“Hê hê hê, trưởng nhóm nó phải khác chứ anh Hoàng? Thôi thế này thì chủ đề ăn mừng thay đổi đi nhé, chuyển sang chúc mừng em lên 3,5 sao. ( ̄ヮ ̄) “



“Dỗi thực sự!” Thiếu Hoàng bất mãn kêu lớn rồi cúp máy luôn. Thấy vậy Dương Khoa lắc đầu cười cợt rồi chuyển sang xem thông tin của những người khác. Ngoài việc hắn và Thiếu Hoàng đã lên đẳng cấp “thế giới” ra thì các thành viên còn lại cũng cho thấy sự tiến bộ vượt bậc của mình. Duy Hải, Trọng Lâm và Hiền đều đã nhảy vọt lên cấp độ 2,5 sao, tức là chỉ còn thua kém hai người bọn họ có chút xíu.



Về phần Thanh Lam và Hưng thì hai người đều dừng lại ở mức độ 1,5 sao, một thành tích có thể chấp nhận được nếu xét đến chuyện “Plants vs Zombies” chỉ mới là dự án chế tác trò chơi chính thức đầu tiên của cả hai người.



“Được đấy, cứ thế này thì Ninja Studio lên ngôi chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.” Xem xong, Dương Khoa gật gù tỏ vẻ hài lòng rồi tắt máy đứng dậy ra về. Xem ra đám người Hiệp hội này vẫn còn biết đường đánh giá hắn và đoàn đội Ninja Studio một cách công chính, cứ việc thông tin chi tiết vẫn cứ “ảo diệu” như khi xưa.