Siết chặt mảnh sành trong tay, cô đưa nó đặt lên cổ tay trái mình,đôi mắt ướt lệ khẽ nhắm lại chuẩn bị cho 1 cuộc giải thoát thì vô thứctrong đầu cô mọi khoảng khắc 2 người bên nhau tràn về.
“Tôi chỉ sợ đến lúc đó cô không muốn bên tôi nữa thôi”
“Liên Thảo đừng sợ tôi sẽ bảo vệ cô”
“Không được em là ma hậu của ta”
“Hãy ở đây chờ ta quay về, sẽ không sao đâu”
……
Mở lớn mắt cô bàng hoàng nhìn lại hành động, vội vàng ném mảnh sảnh ra xa cô không thể chết Vân Phong nói cô phải chờ anh ấy:
– Đúng vậy mình phải chờ anh ấy, phải chờ anh ấy.
Cố gắng cưỡng ép mình với suy nghĩ đó cô phải chờ anh về. Nhưng sựthật là trong lòng cô đang rất lo sợ nếu Vân Phong cũng mẹ không nhận ra cô thì sao? Không nhận ra cô, không nhận ra cô. 4 từ đó không ngừngquanh quẩn dày vò trí óc cô khiến đầu cô đau đớn như muốn vỡ ra. Cứ nhưvậy cho đến khi cô quá mệt mỏi không biết mình thiếp đi hay ngất đi lúcnào không hay. Khoé miệng khô khốc khẽ nhỏ giọng thành tiếng:
– Chờ..Vân Phong.
……#……#……
Qủy Huyết 1 mình giao chiến với cả 2 linh vật, 1 con khổng tước đãkhó đối phó rồi giờ lại thêm 1 con đến hắn cũng chẳng nhìn ra đó là loại linh vật gì. Nó mình thì đầy những gai sắc nhọn 2 cái chân trước thìtrông như cái càng của bọ cạp, quan trọng nhất nó không nhả lửa mà nónhả khí độc.
Nhận thấy con khổng tước có vẻ đã đuối sức không còn dữ dội như bannãy vì vậy hắn chủ yếu tấn công nó trước. Tung người lên cao hắn phithân nhanh đến giao chiến trực diện với khổng tước. Lộn 1 vòng qua 6 đầu của nó hắn thoải mái yên vị trên lưng khổng tước. Nó thấy vậy cố sứclồng lộn chao đảo cơ thể để đánh rơi hắn xuống.
Lạnh giọng cười hắn lên tiếng:
– Khổng tước mi chịu chết đi.
Duỗi thẳng bàn tay phải ánh sáng huyết đỏ hiện rõ khiến mu lòng bàntay như 1 con đao sắc bén. Giơ lên cao chém mạnh xuống 6 cái đầu khổngtước đồng loạt rơi xuống.
Phi thân rời khỏi khổng tước hắn lại lao vào vòng giao chiến với con vật lắm gai kia.
Phía dưới Vân Phong cũng đã giải quyết xong Bạch Hổ giờ đang cố gắnghạ gục Thanh Xà. Con xà tinh này liên tục phun ra những rớt độc màuxanh, trúng phải cây cỏ thì những loại thực vật đó nhanh chóng héo tànrũ mục, trúng phải động vật thì khỏi phải nói cũng biết nhanh chóng bịphân hủy.
Cố gắng tránh khỏi những đám rớt xanh của thanh xà, anh dùng chưởnglực tấn công nó từ xa. Từng đợt chưởng lực xanh lam không ngừng loé sáng đánh về phía Thanh Xà. Con xà tinh đó cũng đâu dễ dàng đối phó nó cũngnhanh chóng đưa đuôi tiến lên quất trả.
Nếu con xà tinh này đã đưa đuôi đến thì anh cũng trực diện đánh nhauvới cái đuôi của nó. Tiếp 10 chiêu thì anh bị nó đánh trúng 2 nhát vàolưng và ngực.
Đưa bàn tay lên vận lực biến thành kiếm khí anh chém mạnh phía đuôinó khiên cái đuôi bị đứt 1 khoảng. Cong thân xà lên cài đầu gớm giếc đãtrực diện. Há miệng nó phun 1 lượng độc lớn về phía anh.
Nhanh chóng tung người lên cao anh dồn hết khí lực vào chân của mìnhgiáng thật mạnh lên đầu nó. Khiến Thanh xà choáng váng hết đầu óc.
Nhận thấy thời cơ đã đến không cho xà tinh thời gian tỉnh lại VânPhong liên tục dùng chân đá mạnh lên đầu nó rất liên hoàn. Đánh như vậycho đến khi nó khó khăn ngóc đầu dậy thì 1 nhát kiếm khí đứt đôi đầuthanh xà.
Giải quyết xong thanh xà anh nhanh chóng phi thân lên trên cùng Qủy Huyết tiêu diệt linh vật lắm gai kia.
…..#……#……
Ngày hôm sau khi ánh dương vừa lên thì Liên Thảo cũng mệt mỏi tỉnhtại. Cô phải nhanh chóng rời khỏi đây trước khi có người xuất hiện. Dựng dậy chỉ là cô chưa kịp bước đi thì cả thành vang lên tiếng hét thấtthanh:
– AAAAAAAAAA
– ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ
– CỨU MẠNG!!!
– Oa oa oa oa
Tiếng người la hét, kêu cứu rồi tiếng khóc đồng loạt cất lên.
Chuyện gì vậy?