Nhật Ký Phản Công Của Nữ Phụ

Chương 4: Thiên kim nổi loạn (4)




" Cô đây là đang làm gì cháu trai tôi?"

Con mẹ nó, bị phát hiện rồi!!! HaHa..... Giờ chạy còn được không?

" Tôi đang hỏi cô đấy, điếc à!!!" Giọng nam nói vọng sau lưng của Y Thời.

Mẹ kiếp, mi dám nói bà điếc, bà đây đến " Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không" cũng phải gọi một tiếng cụ, mi thì là cái thá gì chứ! Tin ta vả vỡ miệng mi không?

Y Thời chính là điên đến cực điểm, mẹ nó...... Được! Bà đây làm thì bà đây chịu.

Y Thời xoay lưng lại đối diện với người đàn ông.

" Cô kia......" Người đàn ông chưa kịp nói hết câu thì cô đã xoay người lại.

" Anh gọi cái gì????" Y Thời trầm giọng hỏi.

" Cô làm gì cháu tôi?" Nam nhân nhìn thẳng vào mặt cô hỏi.

" Hắn sàm......." Y Thời chưa kịp nói hết câu thì Từ Hạo nằm dưới đất nhổm dậy.

" Sao cô lại đá tôi?" Từ Hạo gào lên với Y Thời.

" Ơ kìa! Chú....." Từ Hạo nhìn người đằng sau lưng Y Thời, lập tức thay đổi biểu cảm từ sư tử gầm gào sang mèo con ngoan ngoãn.

Y Thời:"........." Tên này lật mặt nhanh nhỉ? Bản cô nương nhìn không ra đấy.

Từ Hạo đứng bật dậy, chạy về phía người đàn ông.

" Chú! Chú đến đây làm gì?"

" Đưa con đi ăn cơm...." Nam nhân xoa đầu Từ Hạo.

Cái con ngựa!!!! Các ngươi coi bản cô nương đã chết rồi hay sao mà dám diễn " gia đình tình thâm" ở đây, hả!! THẬT CAY MẮT MÀ!!!!!!

" A Hạo, con và cô ta có chuyện gì sao?" Nam nhân lên tiếng hỏi Từ Hạo nhưng mắt lại nhìn Y Thời như muốn xuyên thủng cô.

Mi nhìn cái gì ta! Chưa thấy gái xinh bao giờ à!

" Cô ta hôm nay đâm phải con 2 lần còn không thèm xin lỗi nữa!" Từ Hạo tỏ vẻ đáng thương với người đàn ông.

Y Thời:"........" Mi làm nũng cái mẹ gì chứ!

" Sao cô làm vậy?" Nam nhân lạnh giọng hỏi Y Thời.

Tỏa sát khí cái quần què? Mi định dọa ta sao? Sợ quá! Sợ quá.......

" Cậu ta sàm sỡ tôi trước." Được lắm! Xem bà đây chỉnh hai đứa bay như nào.

" Cô nói dối, tôi vốn không có làm gì cô?" Từ Hạo lên tiếng bao biện.

" Ai bảo cậu không có!" Y Thời nhìn chằm chằm vào Từ Hạo.

" Cô......"

" Bằng chứng đâu?" Nam nhân trầm giọng hỏi Y Thời.

" Hả????"

" Tôi hỏi bằng chứng đâu mà cô đã buộc tội cháu trai tôi? Hay cả cái này cô cũng không có? Cô tin tôi kiện cô ra tòa vì tội buộc tội người không chứng cớ không?"

Y Thời:".........." Mi dám kiện ta sao! Ta thách cả họ nhà mi đấy.

" Vậy tôi sẽ kiện ngược lại cháu anh tội xâm phạm thân thể trái phép! Xem tội nào nặng hơn!" Y Thời lườm người đàn ông, nghiến răng nói.

" Thế thì cô mau lôi bằng chứng ra đây!" Nam nhân cũng quay sang lườm Y Thời.

" Được! Hai người thấy tôi hôm nay mặc cái gì?"

" Đồng phục trường..." Hai nam nhân đồng thanh trả lời.

" Không! Ở phía dưới cơ....." Y Thời đen mặt khi nghe câu trả lời.

Hai người đồng loạt nhìn xuống dưới chân Y Thời.

" Vẫn là đồng phục trường..."

Y Thời:"......." Con mẹ nó, hai thằng đầu đất.

" Tôi mặc gì ở phía dưới..... Cho hai người nói lại......" Y Thời mất kiên nhẫn nói.

" Mặc váy" Lại đồng thanh trả lời tiếp.

" Đó, bằng chứng của tôi, tôi lôi ra rồi đấy....." Y Thời đắc ý trả lời hai người.

" Cô giỡn với chúng tôi đấy à? Chỉ là một bộ quần áo mà cô dám nói là bằng chứng....." Từ Hạo lên tiếng chất vấn Y Thời.

" Này chú em, tôi đây chưa nói hết, giờ tôi hỏi cậu, tôi mặc váy mà cậu dám ôm giò tôi, không sàm sỡ thì cũng là biến thái..... cậu dám chối là cậu không ôm không?" Y Thời cười tươi hỏi Từ Hạo.

" Tôi...... tôi...." Từ Hạo ấp úng nói.

" Tôi, tôi cái quần què gì..... cậu mới là người làm sai giờ còn đổ tội cho tôi, tôi đá cậu cũng chỉ là tự vệ mà thôi, là cậu thì cũng làm thế thôi, cậu nói xem như thế có đúng không? Hả? Bạn. học. Từ. Hạo...." Y Thời nhấn mạnh từng chữ.

" Vậy ai bảo cô va vào tôi làm chi...... còn không xin lỗi nữa..." Từ Hạo ủy ủy khuất khuất nói.

Y Thời:"........" Mi giả bộ đáng thương cái chó gì chứ.

" Để chú đòi lại công bằng cho con....." Nam nhân dỗ dành Từ Hạo.

Y Thời:"......." Mẹ kiếp, lại diễn tuồng. Được rồi! Bình tĩnh, bình tĩnh... hết sức bình tĩnh. Hít sâu.... Thở ra, hít sâu......Thở ra...... Y Thời quyết định bước qua hai con người đang che che chở chở cho nhau đằng kia.

" Cô kia! Đứng lại, chưa xong chuyện cô đã muốn chạy...." Nam nhân nắm vào cánh tay Y Thời.

Y Thời:"........" Cái con mẹ. Là do mi chọn....

" HIẾP DÂM! CỨU TÔI VỚI! CÓ NGƯỜI CƯỠNG HIẾP TÔI! CỨU TÔI VỚI! AAAAAAAA......" Y Thời lại xài chiêu cũ.

Nam nhân thấy Y Thời gào lên không khỏi giật mình.

Nam nhân:"........" Clgt????

Từ Hạo:"........." Cái éo gì thế?

Y Thời chính là muốn gào lên cho tất cả mọi người trong trường đều biết nên càng hét to hơn.

Y Thời:" CỨU VỚI......" cái con mẹ, bà đây hét muốn nổ cả họng mà chả có ma nào ra cả, thế là thế nào, công đạo ở đâu chứ!

Nam nhân:" Cô hét cái gì chứ!!" Mẹ nó, hôm nay gặp phải con điên.......

Người đàn ông cố gắng bịt miệng Y Thời lại nhưng cô là loại người gì chứ! Thích bịt là bịt sao? Đâu có dễ!

Y Thời vẫn cứ gào có khi còn to hơn trước gấp mấy lần.

Cuối cùng..... Cuối cùng...... cũng có người ra rồi, Y Thời vui mừng gớt nước mắt còn hơn cả lúc mẹ đi chợ về..... Mẹ nó, bản cô nương chờ hơi lâu rồi đấy.....

Người ra là bảo an của trường, thấy Y Thời gào thét om sòm, sau lưng cô còn có một người đàn ông đang cố giữ chặt miệng cô lại ngăn không cho la hét nữa. Y Thời cố tình giãy dụa nên quần áo hơi có phần....... lộn xộn, ai nhìn cảnh này mà không hiểu lầm xác định là ngu luôn rồi.

" Cậu kia, làm gì thế hả???" Bảo an lớn tiếng nói.

Nam nhân thấy có người đến liền buông tay Y Thời ra, không có một chút cốt khí nào.

Y Thời thấy anh ta buông mình ra liền vừa chạy vừa khóc hệt như đứa con nít đến chỗ bảo an.

" Hức....Hức.... Chú bảo vệ ơi!..... Anh ta định bắt con.... Chú cứu con với.....HuHu...." Y Thời trốn đằng sau lưng bảo an khóc lóc ỉ ôi.

Nam nhân:"........." Ơ! Tôi đâu có làm gì đâu, là cô ta tự la cơ mà, tôi vô tội.....

" Hai cậu kia, lên đồn giải quyết..." Bảo an gọi điện cho cảnh sát.

Cứ thế là hai đại nam nhân bị Y Thời cùng bảo an đem lên đồn giải quyết.

Túm bà mà dễ à! Chiêu cũ mà xài vẫn tốt ghê! Lần sau sẽ tiếp tục phát huy.....

Tại đồn cảnh sát.

" Tôi đã bảo là chúng tôi không có làm gì cô ta rồi cơ mà, các anh phải tin tôi...." Nam nhân lên tiếng biện giải với cảnh sát.

Y Thời thì vẫn vậy, vẫn ngồi một góc khóc sướt mướt khiến ai nhìn vào cũng đau lòng khôn nguôi.

" Các anh...... Hức... lại bảo... hức... không có là các anh...hức... nói dối..." Y Thời ấm ức kể tội.

" Cô bé à! Bọn anh sẽ đòi lại công bằng cho em..." Cảnh sát dỗ dành Y Thời. Chậc, trông bảnh trai thế kia không ngờ lại là..... Đúng là không nên tin vào vẻ bề ngoài mà.

Nam nhân:"......." Thực sự tôi không có làm gì mà... Tôi bị oan.

" Tiểu Hạ......."

" BA.... HUHU....." Y Thời vừa thấy phụ thân nhà mình liền chạy như bay đến chỗ ông.

" Con có làm sao không hả bảo bối..... Để ba xem nào...." Cao Thắng sốt sắng hỏi con gái.

" Hức.... Hức.... Ba con....Hức.... không sao.... Hức...."

" Nói ba nghe, ai làm gì con.....?"

" Hắn..... Hức..... Hai chú cháu họ sàm sỡ con..... Hức....." Y Thời vừa nói vừa chỉ tay vào hai chú cháu nhà Từ Hạo.

" CÁI GÌ!!!!!!!!!!" Cao Thắng như muốn hét vào mặt Y Thời. Con gái của ông...... Con gái của ông...... Bị heo gặm sao...... Sao...... Sao...... nó dám chứ........

" Con mẹ nó! Hai chúng mày được lắm, con gái nhà ông mà cũng dám rờ vào, hôm nay ông đây mà không giết hai đứa bay, ông không mang họ Cao......" Cao Thắng vừa nói vừa lao vào túm cổ áo của Từ Hạo.

Chẳng mấy chốc, cả cái đồn cảnh sát được chứng kiến một màn " gà bay chó sủa" đặc sắc.

" Bác ơi! Bác bình tĩnh để chúng cháu giải quyết..." Cả đồn nháo nhào ra giữ Cao Thắng lại.

" Bình tĩnh là bình tĩnh thế éo nào, con gái tôi bị sàm sỡ đấy, sàm sỡ đấy biết chưa, nó chưa đủ tuổi vị thành niên đâu, còn tương lai của nó thì sao, thì sao..... Hả!!!!!" Cao Thắng phát khùng lên rồi. Đụng vào con ông đây thì chỉ có nước chết thôi nhá.

Y Thời thấy một màn như vầy không khỏi có hơi chút chột dạ nhưng...... nhiều hơn vẫn là buồn cười đi....... Cuối cùng.....

" DỪNG LẠI!!!!" Y Thời gào toáng lên.

Quần chúng nhân dân:"..........." Đình trệ mọi hành động......

" Dừng cái gì chứ hả! Cha đang đòi lại công bằng cho con đấy, cha phải kiện hai chúng nó ra tòa."

" Con không truy tố nữa....." Y Thời nhàn nhạt nói.

" CÁI GÌ!!!! CON MAU NÓI LẠI TA XEM...." Cao Thắng bắt đầu nổi đóa rồi.

" Con nói, con không truy tố hắn nữa...... Thả hắn đi đi....." Y Thời lặp lại.

" CON BỊ ĐIÊN SAO?????"

Y Thời:"........." Ta mệt.....

" Con gái à! Có phải hai thằng đó uy hiếp con đúng không...... Con cứ nói ra đi, dù có chết, cha cũng phải để cho hai tên đó bị pháp luật trừng trị....." Cao Thắng tiến đến gần Y Thời, cầm tay cô lên, nhẹ nhàng nói.

" Không, có ai uy hiếp con đâu, chẳng qua con bỏ qua cho hai tên kia vì thấy đây là sự việc nhỏ t....." Y Thời chưa kịp nói xong thì.....

" NHỎ SAO! CÁI CON MẸ, CON BỊ HỒ ĐỒ RỒI! HIẾP DÂM MÀ NHỎ À! NÃO CON KHÔNG SUY NGHĨ SAO!!!!!" Cao Thắng chính thức....... nổi điên rồi....

" Con bị hắn hiếp dâm đâu...... Hắn mới chỉ sờ một cái vào tay con thôi mà......." Y Thời ngây thơ trả lời lại lão ba với giọng nói kiểu đương nhiên rồi....

Cao Thắng:"........"

Quần chúng ăn dưa:"..........."

Hai thanh niên bị buộc tội:"..........."

Tập thể đồn cảnh sát chính là........... cái con mẹ nó không còn gì để nói.

Y Thời vẫn méo hiểu gì:".........." Ủa! Bộ sờ tay không được liệt vào danh sách hiếp dâm trẻ dưới vị thành niên à???? Ta tưởng có chứ......

" CHI HẠ!!!!!!!" Một âm thanh gầm lên.

Y Thời:"........"

Quần chúng nhân dân:"........"

Clgt?????