Nhật Ký Sau Khi Chết

Nhật Ký Sau Khi Chết - Chương 60




"Hoa Tiện Lạc?" Tôi không thể tin được mà lặp lại cái tên kia một lần nữa.

"Vì phỏng vấn cô ta, chúng tớ tìm rất nhiều tư liệu, " Tả Y Y kề sát mặt vào, gần như là dán lên mặt của tôi, nàng cười hỏi, "Có phải rất muốn hỏi tớ về chuyện của cô ta?"

Biết là nàng đang cố ý lấy tôi giễu cợt, vì vậy liền cố sức đè lòng hiếu kỳ xuống, tôi giả bộ nói như không có chuyện gì: "A, đây là chuyện công việc của cậu, tớ làm sao không biết xấu hổ mà còn hỏi đến" . Nói xong tôi ngồi thẳng lại, đồng thời duỗi lưng một cái, ra vẻ muốn xuống giường đi nhà vệ sinh.

Vừa chuyển động cơ thể, lại thình lình bị Tả Y Y kéo trở về, nàng vẫn không buông tha cười hỏi: "Chỉ mới là xem ảnh chụp cũng làm cho người ta cảm thấy Hoa Tiện Lạc là người đẹp, cậu không có chút hứng thú nào sao?"

"Cậu xem tớ là ai chứ?" Tôi tức giận trừng mắt liếc nhìn nàng, chẳng lẽ là người đẹp thì sẽ cảm thấy hứng thú? Huống chi tôi cũng là nữ. Ngoại trừ Tả Y Y, quả thật tôi chưa bao giờ tưởng tượng qua mình còn có thể yêu một cô gái nào nữa. Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng lại nhịn không được hỏi: "Cậu có ảnh chụp của cô ấy?"

"Xem đi, " Tả Y Y lại nháy mắt, chế nhạo nói, "giấu đầu lòi đuôi rồi."

Tôi liếc mắt, trong lòng có chút buồn bực nàng cứ giễu cợt tôi như vậy, liền lại muốn rời đi. Mới nhổm mông lên lại bị Tả Y Y ngăn lại, nàng ôm chầm eo của tôi, đặt cằm lên vai tôi, âm thanh mềm mại cười nói: "Được rồi, chỉ là đùa một chút. Cậu mà thực có suy nghĩ về cái phương diện kia với cô ta, tớ cũng không tha cho cậu. Chỉ là quả thật bộ dáng của cô ta rất mê người, chính là tớ, cũng nhịn không được phải xao động một chút đó" .

Nghe xong lời của nàng, tôi nhịn không được nói: "Trong cuốn nhật ký kia cũng nói bộ dáng của nàng rất đẹp."

"Biết ngay là cậu sẽ đề cập đến cái này, " Tả Y Y vừa thở dài vừa buông lỏng tay ra, nàng nằm lại trên giường nhìn trần nhà, nói, "Phạm, hiện lại suy nghĩ trong lòng của cậu đều là nó. Cậu để tâm đến cuốn nhật ký kia như vậy, có chút dọa tớ."

Biết người theo học thuyết vô thần như Tả Y Y vẫn luôn không cảm giác với ma quỷ gì đó, tôi vội nghiêng người nằm cạnh nàng, dùng tay phải chống đầu nói ra một câu buồn nôn: "Cậu sai rồi, hiện tại suy nghĩ trong lòng tớ, đều là cậu." Nói xong, bản thân nhịn không được muốn nôn. Nhưng đây cũng là lời nói thật, suy nghĩ cả ngày trong lòng tôi, chính xác đều là Tả Y Y.

"Học ở đâu miệng lưỡi trơn tru như vậy?" Tả Y Y nhịn cười không được, sau đó cũng nghiêng người, dùng tay trái chống đầu cùng tôi bốn mắt nhìn nhau, "Cuốn nhật ký kia dạy à?"

Tôi không để ý đến giễu cợt của Tả Y Y, chỉ vươn tay ra giúp nàng vén mớ tóc quăn mất trật tự ra sau tai. Tả Y Y vươn tay ra chụp lên tay của tôi, thấp giọng nói: "Mặc dù Hoa Tiện Lạc không phải là ngôi sao gì, nhưng cô ta cũng coi như là người có chút danh tiếng, lại còn xinh đẹp như vậy. Có mấy người ái mộ cô ta, hay dùng tên của cô ta viết truyện, đây cũng là chuyện rất bình thường."

Truyện? Ghi chép thời tiết chính xác, miêu tả cực kỳ chân thật, chẳng lẽ chỉ là một câu truyện mà thôi? Nhưng thấy Tả Y Y thật sự lo lắng tôi sẽ bị tẩu hỏa nhập ma với cuốn nhật ký, liền nhịn không được quay lại giễu cợt nàng: "Tớ cũng không phải con nít, ngay cả chuyện như vậy cậu cũng phải lo lắng." Tuy thật sự tôi rất hứng thú với những miêu tả trong cuốn nhật kí kia, nhưng muốn nói tẩu hỏa nhập ma, tôi lại còn chưa si mê đến mức này.

Tả Y Y lại lấy tay xoa mặt của tôi, nghiêm túc nói: "Tớ lo lắng, không chỉ là cái này." Đầu ngón tay của nàng có chút lạnh lẽo, đang như gần như xa vuốt ve gương mặt của tôi.

Đột nhiên nhớ tới lời Trần Kiệt nói, hình như tôi biết Tả Y Y đang lo lắng gì. Không muốn làm cho nàng tiếp tục chán nản như vậy nữa, liền cười cười: "Lo lắng cái gì? Lo lắng tớ có động lòng với Hoa Tiện Lạc trong nhật ký hay không à? Lo lắng tớ sẽ yêu cô ấy, sau đó vứt bỏ cậu?"

Đầu ngón tay của Tả Y Y vốn đang vuốt ve trên mặt của tôi lại thay đổi sự dịu dàng vừa rồi, ngược lại ra sức nắm lấy cằm của tôi, nàng cười nói: "Ngược lại tớ đây không thèm lo lắng, cho dù cậu đã yêu Hoa Tiện Lạc, cô ấy cũng sẽ không yêu cậu. Người nhàm chán như cậu, cũng chỉ có tớ không biết nhìn hàng mới có thể muốn thôi." Miệng của nàng đều vĩnh viễn không buông tha người như vậy, ngay lúc tôi không có cách nào phản bác lại, Tả Y Y lại nghiêm túc nói: "Tiết mục kia của tớ mỗi lần đều sẽ tiếp một vài cuộc gọi của thính giả, đến lúc đó cậu có thể gọi tới cùng Hoa Tiện Lạc trò chuyện vài câu, hỏi câu màcậu muốn hỏi đó." Thấy Tả Y Y vừa lo lắng tôi tẩu hỏa nhập ma, vừa mượn tiết mục của nàng để tạo thuận lợi cho tôi, tôi càng ngày càng cảm thấy cô gái này đáng yêu cực kỳ, vì vậy nhịn không được kề lại hôn môi của nàng một chút.

"Được rồi," Tả Y Y đẩy vai của tôi, giống như là ghét bỏ tôi chỉ vì khoe mã mà đột nhiên hôn nàng, "Chờ cậu hỏi rõ ràng, xem cậu có còn coi cuốn nhật ký đó như bảo bối, hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều mang theo trên người."

"Cậu đối với tớ thật tốt." Tôi vừa cười vừa hôn khóe miệng của Tả Y Y. Dựa vào quá gần, mùi nước hoa nhàn nhạt trên người nàng khiến tim tôi không khỏi đập nhanh. Không nghĩ vừa thất thần một chút, lại đột nhiên bị đối phương dùng sức đẩy, nàng nhanh chóng nằm sấp lên người của tôi, nhướng mày cùng tôi hai trán chạm nhau, trầm giọng nói: "Cậu thật là. . . tớ một mực kiềm chế, cậu lại luôn khiêu khích tớ như vậy, là muốn cho tớ ăn cậu ngay bây giờ sao?" Nói xong, còn đưa lưỡi liếm môi trên khô khốc của tôi.

Mọi thứ đều xảy ra quá nhanh chóng, tôi có chút phản ứng không kịp, tim bởi vì sự tiếp xúc thân mật này mà bắt đầu đập nhanh hơn. Đúng lúc này, điện thoại trong túi xách của tôi đột nhiên vang lên. Muốn đưa tay lấy túi xách qua nghe điện thoại, nhưng lại cảm thấy rất không phù hợp. Mà Tả Y Y nằm ở trên người của tôi chỉ sửng sốt một chút, ngay sau đó lại cúi đầu xuống, tiếp tục dùng lưỡi cạy mở môi của tôi, tay cũng bắt đầu chậm rãi dao động trên người của tôi, hoàn toàn không coi điện thoại đang ầm ĩ là chuyện gì. Không biết là ai gọi điện tới, mà tôi cũng không rảnh suy nghĩ, chỉ lo ôm chầm Tả Y Y, căng thẳng mà lại e dè đáp lại cái hôn triền miên này của nàng – đối với chuyện có thể xảy ra kế tiếp, tôi có chút chờ mong, cũng có chút sợ hãi. Nhưng người gọi điện thoại kia lại vô cùng kiên nhẫn, gọi một cuộc rồi lại một cuộc, giống như nếu tôi không nghe điện thoại, tiếng chuông kia sẽ vang đến khi tận thế mới thôi. Rốt cuộc, Tả Y Y cũng chịu không nổi, nàng đột nhiên ngẩng đầu, nghiêng người đem túi xách của tôi lại, lấy ra điện thoại còn đang vang điên cuồng đưa cho tôi, vừa thở hổn hển vừa nói: "Nghe điện thoại."

Tôi cũng đang thở hổn hển, đối với cử động đột ngột của Tả Y Y cũng rất bất đắc dĩ, vì vậy đưa tay lau miệng, vừa tiếp nhận điện thoại vừa muốn ngồi dậy. Mới vừa nhổm eo lên, Tả Y Y lại đè xuống, nàng giống như nữ vương gác chân ngang hông tôi, vừa cười vừa phun ra hai chữ: "Đừng động." Tôi chỉ nằm lại trên giường, cũng không nhìn màn hình liền nghe điện thoại.

Vừa "Alô" một tiếng, đối phương liền trách nói: "Nhạc Nhạc, sao lâu như vậy mới nghe?"

"Mẹ?" Lòng của tôi lập tức "thịch" một chút, nhưng ngay sau đó lại nhìn Tả Y Y, chỉ thấy nàng chậm rãi thu hồi gương mặt tươi cười, hình như cũng hiểu được ai gọi điện thoại tới.

"Con đang làm cái gì? Mấy ngày nay cũng không gọi điện thoại cho mẹ, " Không đợi tôi trả lời, đối phương lại hỏi: " 'Ngày một tháng năm' này không phải được nghỉ sao, cũng không về nhà thăm mẹ với cha."

Bởi vì chột dạ, tôi cười một chút, ấp úng đáp: "A. . . Vài ngày nữa, vài ngày nữa sẽ lại về." Mấy ngày qua, tôi luôn bị cuốn nhật ký kia, với Tả Y Y làm cho đầu óc choáng váng, sao còn lo lắng tới chuyện khác.

"Cũng không vội mong con về, gọi điện thoại để mẹ nghe giọng của con thôi, " Mẹ thở dài, nói tiếp, "Bây giờ con đang ở đâu, không ở nhà mình à?"

Tả Y Y rời khỏi người tôi, nàng lấy tay vuốt vuốt mái tóc quăn có vẻ hơi mất trật tự lại, không nói gì liền xuống giường, đi ra ngoài. Tôi đột nhiên cảm thấy trong lòng khó chịu, nhưng mà không có cách nào, chỉ có thể ngồi dậy ứng phó với mẹ ở đầu dây bên kia: "Con ở nhà của Y Y."

"Y Y?" Mẹ thở dài, "Đang nghỉ mà con còn chạy đến nhà của người ta, nó chắc có bạn trại ấy chứ? Con không thấy ngại người ta sao?"

"Không có đâu," Tôi bất đắc dĩ đáp, "Cậu ấy không có bạn trai" . Có điều, đã có bạn gái thôi – cũng chính là con gái của mẹ, con đó.