Nhật Ký Thuần Dưỡng Chó Con

Chương 61




Chỉ cần hơi động mạnh một chút giường sẽ kêu lên cót két, Tề Kha Hàn vẫn chưa có kinh nghiệm với kiểu public play này nên nghe thấy tiếng động kia thì thẹn đến nỗi mặt mũi đỏ bừng, chỉ có thể rón rén làm tiếp.

Lỗ nhỏ Mạnh Triều Nhân vừa khít vừa mềm, chậm rãi đâm rút cũng mang lại khoái cảm tê dại cho côn thịt của hắn, nhưng cảm giác hồi hộp sợ bị phát hiện đã biến sảng khoái thành sự tra tấn ngọt ngào, hắn há miệng im ắng thở dốc, sau cổ rịn một lớp mồ hôi mỏng.

Ngày mai là cuối tuần, hắn chỉ cần nói với mẹ mình một tiếng là có thể xách giỏ đến nhà Mạnh Triều Nhân ở.

Hắn sẽ để Mạnh Triều Nhân quen với sự tồn tại của mình và dời hết tình cảm dành cho Tả Linh Xuyên sang người mình.

Tề Kha Hàn chậm rãi đưa đẩy, bàn tay đặt trên bụng thiếu niên bị đâm nhô lên, lưng cong lại, khi xuất tinh mồ hôi ở đuôi tóc hắn rơi xuống gối loang ra một vệt nước đậm màu.

Triều Nhân, Triều Nhân của hắn......

Sau khi rút ra, hắn lại cọ xát giữa hai chân Mạnh Triều Nhân một hồi, nhưng sợ mình lại cứng lên nên cố kìm nén tâm tư xao động để kịp dừng cương trước bờ vực.

Lần trước chơi quần áo Mạnh Triều Nhân không bị bẩn, tắm xong mặc đồng phục của Tề Kha Hàn chỉ đơn giản là để thỏa mãn nguyện vọng đặc biệt của đối phương mà thôi.

Trước khi chuông báo thức reo, cậu lấy khăn giấy lau sạch chất nhầy giữa hai chân rồi mặc lại quần lót và quần tây đồng phục của mình, khi chui ra khỏi chăn biểu hiện cũng rất bình thường, so với Tề Kha Hàn đỏ bừng cần cổ thì điềm tĩnh hơn nhiều.

Chắc bạn cùng phòng với Tề Kha Hàn đã nhận ra động tĩnh khác thường bên dưới, mà dù có biết thì mọi người cũng sẽ ăn ý không lên tiếng quấy rầy, có thể lúc nghe còn khẩn trương hơn cả hai người họ. Vốn dĩ hai người cùng trốn trong chăn đã khả nghi lắm rồi, nếu bạn cùng phòng nhìn kỹ sẽ lờ mờ thấy được dưới chăn lắc lư.

Từ Mạnh Triều Nhân nhìn không ra manh mối gì nhưng toàn thân Tề Kha Hàn đầy sơ hở, vừa toát mồ hôi vừa đỏ mặt, còn liên tục liếc mắt nhìn nửa thân dưới của người ta như sợ không ai biết hắn vừa chơi mông Mạnh Triều Nhân vậy.

"Lúc nãy có làm phiền các cậu không?" Khi nam sinh giường trên chậm rãi leo xuống, Mạnh Triều Nhân đang cúi đầu mang tất đột nhiên hỏi.

Khi đối phương quay đầu nhìn sang, thiếu niên thế mà chẳng chút e dè cởi áo ra ngay trước mặt họ.

Eo rất nhỏ, da rất trắng làm quầng vú màu hồng càng thêm nổi bật.

Thiếu niên hoàn toàn không sợ xấu hổ mà đưa tay gãi tóc dài bị rối khi cởi áo, sau đó khom lưng mặc đồng phục ngắn tay của mình.

Tề Kha Hàn biết mạch não Mạnh Triều Nhân khác người nhưng không ngờ cậu lại thẳng thắn nói ra chuyện này, nhất thời đứng sững bên cạnh không kịp ngăn cản.

"Mặc dù tớ không để ý nhưng vẫn mong các cậu đừng nói ra ngoài......" Mạnh Triều Nhân vừa cúi đầu mang giày vừa nhỏ giọng nói với các bạn cùng phòng, "Vì không được phép làm vậy nên nhờ các cậu giữ bí mật giùm nhé. Cảm ơn."

Cậu không quan tâm mình sẽ bị phạt thế nào, dù sao cũng chẳng có phụ huynh nào chịu trách nhiệm với cậu cả. Hơn nữa cậu vốn là gay nên có bị mọi người bàn tán cũng không sao.

Nhưng sau khi nghiêm túc suy nghĩ, cậu cảm thấy có thể chuyện này sẽ ảnh hưởng đến Tề Kha Hàn nên vẫn dặn người khác đừng truyền ra ngoài.

Khi nói cảm ơn, cậu cười với bọn họ để lộ lúm đồng tiền như ẩn như hiện rồi cúi người chào.

"Yên tâm yên tâm, bọn tớ kín miệng lắm, không nói với ai đâu." Nam sinh giường trên vừa lén tuốt một phát tỏ vẻ ngại ngùng, đang định đưa tay vén tóc mái thiếu niên để ngắm đôi mắt xinh đẹp kia thì cậu đã bị Tề Kha Hàn bên cạnh kéo đi.

Lửa giận của Tề Kha Hàn từ phía dưới bốc lên đầu, trừng bạn cùng phòng một cái rồi nói: "Giữ gì mà giữ, tớ chính là bạn trai cậu ấy nên chẳng có gì phải giữ bí mật hết."