Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 420: Nơi nào có người, nơi đó có giang hồ




Đây là một cô gái đến từ phương Đông, mái tóc ngắn đen như gỗ mun tỏa ra ánh sáng nhu hòa của màn đêm, màu mắt đen thuần giống như đá hắc diệu màu đen, phát ra ánh hào quang từ sâu bên trong, lại khiến cho người ta không khỏi trầm luân trong đó. Không giống với những trang phục lộng lẫy và gợi cảm của các nữ thần phía trước, quần áo của cô rất bảo thủ, nhưng lại vô cùng phù hợp với chủ đề trang phục của ngày hôm nay. Đó là một bộ quân trang màu trắng phiên bản cách tân, làm bật lên cảm giác đa chiều như trong thời đại của các bộ phim khoa học viễn tưởng.

Bộ quân phục không biết được làm từ chất liệu gì, trắng đến mức không nhiễm một hạt bụi nào, bên những đường chỉ thẳng tắp ở mép quần, áo là những hoa văn như đồ án chìm màu vàng ánh kim, trong vẻ thuần khiết nhè nhẹ lộ ra một chút vẻ phong trần mệt mỏi. Bộ quân phục bao bọc lấy cơ thể bé nhỏ linh lung của cô, rõ ràng không có thân hình với những đường cong gợi cảm hút mắt khiến người ta miệng khô lưỡi rát nhưng lại như đè nén một sự quyến rũ và vẻ cấm dục đầy nguy hiểm. Không một ai có thể chống cự lại được cảm giác mê hoặc này.

Giờ khắc này, dường như thần thánh đang giá lâm.

Bầu không khí trong hiện trường ngay lập tức lâm vào trầm mặc, âm thanh duy nhất chính là tiếng gót giày từ đôi chân tròn trịa nhỏ bé được bao bọc bởi đôi bốt cao cổ của cô gái đó đang giẫm lên mặt đất mang theo những tiếng vang vọng êm tai.

Cảm nhận được tầm mắt nóng rực như lửa từ bốn phương tám hướng đang bắn đến như của các tín đồ thành kính, Spielberg Roth híp đôi mắt viễn thị của mình lại, nở nụ cười. Ông biết ngay mà, những đứa trẻ xuất thân từ chùa Bồ Đề đều là những người giỏi giang nhất, cô gái nhỏ trông có vẻ ngây ngô, ngờ nghệch, bản năng thế nhưng lại nhạy bén đến mức nghịch thiên. Cô bé luôn có thể không chút chú tâm mà nắm gọn trong tay ánh nhìn của người khác. Cô bé, chính là một vật tỏa sáng trời sinh, sinh ra vốn là để đứng dưới ánh đèn hội tụ thế này và hưởng thụ sự ngưỡng mộ của thế nhân.

Đội hình diễn viên của “Ngân Hà đế quốc” rất hùng hậu, tùy tiện chọn lấy một người cũng đủ để đảm nhiệm vai nhân vật chính trong một bộ phim có giá trị thương mại lớn. Thế nhưng, trong lúc dàn sao cùng hội tụ lại thế này, Spielberg Roth lại chỉ chọn lựa lấy một cô gái vốn có hào quang yếu ớt nhất đoàn để đồng hành cùng mình. Có thể thấy, ý muốn nâng đỡ cô bé không cần dùng ngôn từ để diễn đạt cũng có thể hiểu được.

Trong mắt của con người ở các nước phương Tây, cô gái phương Đông chính là một đại danh từ thần bí, trong đó thần bí nhất lại chính là những cô gái Hoa Hạ.

Vô Tà sớm đã nổi tiếng từ bảy năm về trước rồi. Mặc dù cô rất biết giấu mình, dường như từ trước đến nay không hề xuất hiện trong những sự kiện công khai nào, thế nhưng càng thần bí lại càng gợi lên sự tò mò của người khác. Tò mò chính là màn dạo đầu của cảm giác yêu thích, vậy là, bất tri bất giác, cô đã có được một nhóm fan hâm mộ tương đối mạnh mẽ.

Các fan hâm mộ ở hai bên lối đi bị khí thế của cô gái nhỏ đột nhiên xuất hiện này làm cho rung động đến mức yên lặng như tờ, nhưng quần chúng ở phía cuối lại không nhìn thấy được khung cảnh trước mặt này. Mặc dù không thể tận mắt nhìn thấy phong thái của thần tượng, nhưng trước đó mỗi một cặp siêu sao đi qua, bọn họ ít nhất còn có thể mượn giọng hò hét của nhóm người hâm mộ phía trước mà biết được minh tinh đang đến là vị nào. Nhưng tình huống bây giờ là gì đây? Con mẹ nó, ấn nhầm nút tắt tiếng rồi hay sao?

Công chúng ở phía sau bắt đầu nôn nóng mà loạn hết cả lên.

Tiểu Tịnh Trần dìu đạo diễn Spielberg Roth cao tuổi, lấy tốc độ không nhanh không chậm tiến về phía trước. Những anh mắt dù có nóng bỏng, dù có sắc bén hơn nữa thì trong mắt cô bé cũng chỉ là mây bay trên trời. Cuối cùng, trong lúc cô đang đến đoạn giữa của con đường, một cô gái phương Đông trẻ tuổi cả người ngã ngồi trên mặt đất. Cô ta vươn tay ra rồi khóc mà gào to lên như một tín đồ cuồng nhiệt đang kêu gọi thần linh khẩn cầu được cứu rỗi: “Vô Tà!!”

Đây dường như là chú ngữ để phá bỏ lời nguyền, sôi trào trong trầm mặc, dẫn đến một loạt hò hét bùng nổ của nhóm fan hâm mộ.

Chưa kể những nhân viên an ninh mặc tây trang đen bị sự bộc phát đột nhiên của nhóm fan hâm mộ dọa cho chân cũng mềm nhũn, đến ngay cả nhóm minh tinh đang đứng ở trước lối vào của phòng chiếu phim cũng bị kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm. Saya ngơ ngác mở miệng mấy lần, ngạc nhiên nói: “Đây cũng quá khoa trương rồi đi, lẽ nào cô ấy là giáo chủ của một tà giáo nào đó sao!!!”

Nhóm siêu sao: “...”

Ẩn núp tại cửa vào, Đại Sơn cũng âm thầm líu lưỡi, cảm thán: “Đạo hạnh của Đại tiểu thư hình như lại cao thâm lên không ít nha, thật là đáng sợ.”

Tiểu Sơn sâu sắc liếc nhìn anh ta một cái, lạnh lùng đáp trả: “Người tin Đại tiểu thư sẽ được bất tử.”

Đại Sơn: “...” Trước đây không phải đều nói là tin Đại ca sẽ được bất tử sao, cậu đúng là một ngọn cỏ đầu tường gió thổi chiều nào xoay chiều đó, tôi khinh!

Spielberg Roth rất kinh ngạc. Nhìn những người hâm mộ hô khóc do quá kích động, dường như sắp ép đổ dải phân cách, ông không khỏi cười khổ. Bàn tay già nua nhăn nheo nhẹ nhàng vỗ lấy bàn tay đang dìu lấy mình của Tiểu Tịnh Trần một chút, nói: “Mọi người ở đây vốn đã đủ kích động rồi, loại thời điểm này không thích hợp để sử dụng ám thị thôi miên, cháu sẽ bị nhóm fan làm tổn thương đó.”

Tiểu Tịnh Trần: “???” Ánh mắt mơ hồ của cô bé chớp lên chớp xuống, trên cái đầu nhỏ tràn đầy những dấu chấm hỏi nghi hoặc.

Spielberg Roth: “...” Cho nên nói đây mới chính là lý do lão bạn già đó đặc biệt viết thư cho ông muốn ông dành sự chăm sóc đặc biệt cho vị nữ tiểu sư điệt này đi.

Mặc dù đầu óc của Tiểu Tịnh Trần đã bị M1371 làm hỏng, khoảng cách giữa hình thức tư duy của cô bé và người bình thường có sự cách biệt rất lớn. Thế nhưng, cô bé lại có được trực giác còn nhạy cảm hơn so với những con thú hoang dã. Trước đó, vầng sáng của những ngôi sao khi xuất hiện cũng quá lóa mắt. Làm người xuất hiện ở vị trí cuối cùng, dường như ngay giây phút lúc vừa mới bước một bước vào trong hội trường, cô bé đã cảm nhận ngay được khí thế khác thường đó.

Khí thế của một người cũng thường có thể nói là yếu ớt đến mức giống như không tồn tại, nhưng nếu như khí thế do hàng trăm hàng ngàn người cùng nhau hợp lại mà tạo thành, còn thêm cả giao động cảm xúc cực đoan, kích động khi thấy thần tượng của mình xuất hiện mà bộc phát thì tất cả những sóng tinh thần này đều ngưng tụ lại hình thành một từ trường mạnh mẽ. Từ trường này được sản sinh ra do sự sùng bái và ngưỡng mộ của fan dành cho thần tượng, giống như ảnh hưởng của thần thánh đến giáo đồ của mình.

Thật không khéo, người mới Vô Tà này là một loại thần thánh khác.

Chức trách của thần thánh là cướp lấy giáo đồ của người khác về thành tín đồ của mình. Thế nhưng khi chuyện này xảy ra đối với Tiểu Tịnh Trần, chính là loại bản năng này đã khiến cô bé cảm thấy không thoải mái, cô bé cảm thấy cần phải chuyển hóa từ trường này thành loại từ trường có lợi cho bản thân mình.

Đương nhiên, với dung lượng bộ não của Tiểu Tịnh Trần, cô bé hoàn toàn không có khả năng nghĩ đến nhiều như thế, thậm chí đến khí thế khiến bản thân cô bé không tự chủ được mà xù lông đến cùng là cái thứ gì cũng không được rõ ràng. Cô bé chỉ làm theo bản năng, bản năng mà lấy khí thế của bản thân cảm hóa, đồng hóa cảm xúc của đối phương, từ đó xây dựng thành một loại ám thị thôi miên. Cô bé không ngừng khuếch đại sự yêu thích và cuồng nhiệt của nhóm fan hâm mộ đối với Vô Tà, đồng thời làm yếu đi sự sùng bái của bọn họ đối với những minh tinh khác.

Vậy là, nhóm fan hâm mộ vốn chỉ nhìn thấy Vô Tà mà kích động liền trực tiếp trở nên điên cuồng rồi. Những người vốn chỉ là đến để xem các minh tinh khác cũng không thể tự kiềm chế mà rơi vào trong từ trường khí thế của Tiểu Tinh Trần không thể nào dứt ra được. Sau đó, toàn hội trường liền mất kiểm soát.

Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không biết mình đã dẫn đến náo động lớn đến mức nào. Thế nhưng Spielberg Roth biết rõ, ông lặng lẽ nhìn vào đôi mắt của Tiểu Tịnh Trần, hy vọng mình có đủ khả năng để phát hiện ra được thứ gì khác biệt. Đáng tiếc, cô gái nhỏ có đôi mắt trong suốt thấy đáy, long lanh nước như là dòng suối trong sạch nhất trên núi cao, căn bản không có một chút, một ít mây mù hay dã tâm nào hết.

Spielberg Roth bất đắc dĩ mà thở một hơi thật dài, giơ tay lên, nói: “Nhìn vào ngón tay của ta.”

Tiểu Tịnh Trần theo bản năng cúi đầu xuống nhìn vào ngón tay cái và ngón trỏ đang chụm vào nhau của ông lão.

Một tiếng tạch vang lên, Spielberg Roth búng ngón tay một cái, Tiểu Tịnh Trần hơi sững người lại, ánh mắt chớp chớp vài cái, tỏ vẻ không hiểu.

Spielberg Roth liếc mắt về nhóm fan hâm mộ với tiếng hò reo rõ ràng đã bé đi nhiều, âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ít nhất thì bọn họ đã không còn điên cuồng nữa đúng không, ông tỏ vẻ an ủi mà vỗ lấy bờ vai của Tiểu Tịnh Trần, nói: “Không sao rồi, chúng ta nhanh lên chút, đừng để người khác đợi chúng ta quá lâu.”

Tiểu Tịnh Trần theo bản năng mà nghiêng đầu về một bên ngẫm nghĩ, lại gật đầu nói: “Cháu có thể đi rất nhanh, nhưng ông à, ông có thể nhanh được sao?”

Spielberg Roth: “...” Cho nên bây giờ cháu đang kỳ thị người cao tuổi đấy ư?

Hai người đi đến trước cửa phòng chiếu phim, những diễn viên đến trước lập tức tiến lên chào đón hai người họ, nhiệt tình hỏi thăm đạo diễn Spielberg Roth. Bọn họ rất có tính chọn lựa mà lạnh nhạt với Tiểu Tịnh Trần. Bất kỳ một ai một khắc trước từ tiếng hò hét đầy khí thế của các fan hâm mộ mà cảm thấy bản thân mình là ngôi sao lớn có tiếng tăm, ngay khắc sau lại phát hiện một cô gái bé nhỏ không chút kinh nghiệm gì lại có độ nổi tiếng còn vượt qua bọn họ vài con phố đều không ai có thể vui vẻ được cả.

Có điều, may là mọi người đều là những người có thân phận và địa vị, họ cũng sẽ không làm khó người khác trước mặt, lạnh lùng với cô ta một chút để cô ta biết giới giải trí cũng có tôn ti trật tự là điều cần thiết. Đáng tiếc, Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không hiểu những “nỗi khổ tâm” của các vị tiền bối đi trước này. Cô bé chỉ yên tĩnh, im lặng đứng ở một bên, đôi mắt to lấp la lấp lánh nhìn mọi người hỏi thăm ân cần đạo diễn Spielberg Roth. Cô bé không chỉ không bị người khác lạnh lùng khiến cho giận dữ và xấu hổ, ngược lại, còn thể hiện được một loại tâm thế bĩnh tĩnh thoát ra khỏi thế tục.

Nhóm những siêu sao không khỏi đối mắt nhìn nhau. Đều lăn lộn ở liên hoan phim Orestia, mặc dù bình thường minh tranh ám đấu với nhau diễn ra thường xuyên, nhưng dù sao cũng đều là ở cùng cấp bậc đại thần với nhau, không giống những minh tinh nhỏ bé không đáng kể, kiến thức hạn hẹp, đến thời khắc mấu chốt mọi người vẫn có thể phân biệt rõ ràng được mối quan hệ địch - ta.

Ánh mắt vừa tiến hành giao lưu, cuối cùng, Viktor cười khẽ đứng ở bên cạnh Tiểu Tịnh Trần, dựa vào vẻ bề ngoài trẻ trung tuấn tú của minh và thân hình gợi cảm rắn chắc, anh ta đã bị đẩy ra làm một vật dụ dỗ... Không đúng, để chăm sóc cho cô bé phương Đông may mắn này. Anh ta nói: “Hi, Vô Tà, lại gặp mặt rồi. Lúc đóng máy cô đi vội vã quá, chúng tôi vẫn còn chưa có cơ hội để tiễn cô.”

Biết được cô gái này có vốn tiếng Anh không được tốt cho lắm, Viktor đã cố ý làm chậm tốc độ nói của mình đi. Tiểu Tịnh Trần nghe hiểu được đại khái, sau đó lắc đầu nói: “Không sao, các anh chị đã mời tôi ăn rất nhiều món ăn ngon, tôi còn phải cảm ơn các anh chị nhiều.”

Ăn rất nhiều đồ ngon gì gì đó chỉ nói về tiệc rượu chia tay đó nhỉ. Một bữa tiệc rượu tao nhã là thế cô chỉ nhớ được mỗi ăn thôi sao? Thật là muốn cào tường mà.

Vệt đen treo đầy trên mặt Viktor, khóe miệng có hơi co giật. Anh ta vươn tay ra dẫn Tiểu Tịnh Trần đi về hướng cửa phòng chiếu phim.

Spielberg Roth có một thói quen, lễ công chiếu phim điện ảnh của ông từ trước đến nay không giống như các đạo diễn khác, vừa có phỏng vấn, vừa có chụp ảnh, vừa có phát ngôn. Ông nhiều nhất chỉ làm một hoạt động ví như nghi thức mở màn như đi thảm đỏ. Sau đó, chính là trực tiếp vào xem chiếu phim, có câu hỏi gì thì xem xong phim mới thảo luận.

Vậy là, vừa mới đi vào phòng chiếu mọi người đều tìm lấy vị trí của mình rồi ngồi xuống.

Nhóm những người quan trọng đã đến hiện trường ủng hộ sẽ có hàng ghế ngồi chuyên biệt ngay ngắn. Spielberg Roth tự nhiên ngồi ở vị trí chính giữa đẹp nhất. Nhóm diễn viên đóng vai chính ngồi ở bên người ông, có quan hệ càng xa thì tất nhiên sẽ ngồi ở vị trí càng xa. Cuối cùng, chỉ còn lại một vị trí ở tận cùng tít bên trong, mà hiện trường chỉ còn có mỗi Tiểu Tịnh Trần là đang đứng. Công chúng và nhà báo truyền thông vẫn còn chưa vào trong phòng chiếu.

Dường như tất cả mọi người đều nhìn về phía cô bé, nghĩ đến cô bé sẽ uất ức mà tố khổ với ông lão hay là trực tiếp lật mặt. Kết quả, em gái dịu hiền này không hề hé răng mà chậm chạp ngồi xuống hàng ghế ở trên, vừa vặn đúng ngay phía trước mặt của Spielberg Roth - vị trí đẹp nhất đứng thứ hai trong cả sảnh chiếu phim.

Cả hiện trường là một bầu không khí im ắng như tờ, ngôi sao lớn, thiên vương gì đó toàn bộ đều đen cả mặt.