Nhật Ký Vả Mặt Của Tiêu Tổng

Chương 51: Biệt thự Hoàng Gia




Cao Hy Hy bước xuống khỏi chiếc xe ô tô thể thao sang trọng, ngước mắt nhìn căn biệt thự rộng đến mức không thể thu hết vào tầm mắt. Đập vào mắt cô là bốn chữ “Biệt thự Hoàng Gia”.

Cao Hy Hy len lén bĩu môi, Tiêu Sinh đúng là kẻ hợm hĩnh, lúc nào cũng khoe khoang.

Thấy Cao Hy Hy tỏ vẻ xem thường, Tiêu Sinh tằng hắng mấy tiếng rồi nói:

“Không phải như em đang nghĩ đâu! Biệt thự này của một gia đình họ Hoàng. Sau khi chuyển nhượng cho tôi, cả nhà họ ra nước ngoài định cư. Tôi tôn trọng chủ nhân cũ của căn nhà này, nên mới để lại cái tên Biệt thự Hoàng Gia.”

Cao Hy Hy gật gù, Tiêu Sinh vừa nói vừa mở cổng biệt thự bằng điều khiển từ xa. Căn biệt thự quá mức rộng lớn như vậy mà chỉ có một mình Cao Hy Hy sống, nghĩ đến thôi đã cảm thấy vừa sợ hãi vừa phấn khích.

Cao Hy Hy sợ ma, một nỗi sợ mà bất cứ ai cũng từng trải qua. Nhưng cô đành tặc lưỡi, ở trong căn nhà đẹp đẽ, xa hoa thế này, không thể không có chút đánh đổi. Cùng lắm, cô sẽ rủ Tú Lệ và Diêu Anh đến sống cùng mình.

Tiêu Sinh đưa Cao Hy Hy đi tham quan căn nhà, ngoài mười lăm phòng ngủ, một phòng bếp lớn, phòng khách lớn, biệt thự còn có bể bơi vô cực trên sân thượng, sàn nhảy, quầy bar cực rộng, còn có phòng gym ở tầng trệt và hầm rượu ở sâu dưới lòng đất. Cao Hy Hy đi tới đâu liền trầm trồ tới đó. Trước đây, tuy rằng cô từng ở trong căn biệt thự của nhà họ Tiêu cùng với Tiêu Sinh, nhưng rõ ràng nơi đó không xa hoa và hào nhoáng bằng nơi này.

Tiêu Sinh đưa Cao Hy Hy vào bên trong căn biệt thự, sắp xếp cho cô năm người giúp việc, một người làm vườn và để cô lựa chọn phòng ngủ cho mình. Cao Hy Hy giật mình, hỏi:

“Sao tôi phải cần đến năm người giúp việc?”

Tiêu Sinh chép miệng một cái, đáp:

“Biệt thự này cao tám tầng, chưa kể sân thượng, một tầng hai phòng ngủ và một phòng sinh hoạt, em có thể dọn dẹp sạch sẽ hết sao? Tôi nói cho em biết, ở trong biệt thự này phải giữ vệ sinh sạch sẽ, không được bày bừa như lúc ở căn hộ chung cư rẻ tiền, biết chưa?”

Cao Hy Hy bĩu môi một cái, thầm mắng Tiêu Sinh hoang phí, nhưng cũng đành ngậm ngùi gật đầu. Trước đây cô sống một mình, bừa bộn đến nỗi quen thói, thế nhưng bây giờ cô ăn nhờ ở đậu nhà hắn, đâu thể phản kháng được?

Kể từ ngày hôm đó, cuộc sống của Cao Hy Hy thực sự như một quý bà thực thụ. Sáng sớm lên sân thượng bơi lội, sau đó tập gym, bữa sáng luôn có người chuẩn bị sẵn, ngay cả đi làm cũng đã có “tài xế riêng” bảnh bao là Tiêu Sinh đến đón tận nơi.

Ban đầu, Cao Hy Hy cũng không quen lắm, nhưng càng ngày, cô càng nhận ra, nếu có thể kiếm thật nhiều tiền và sống thoải mái, thì tội gì phải chui rúc trong căn nhà chung cư nhỏ hẹp? Có điều, đây không phải nhà của cô! Cao Hy Hy bị sự thật phũ phàng này khiến cho bản thân phiền não.



Mấy ngày sau đó, sau khi cảm giác hưng phấn qua đi, Cao Hy Hy bắt đầu cảm thấy nhàm chán. Tiêu Sinh không để bất cứ ai ở lại căn biệt thự xa hoa kia, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có một mình cô, cô độc vô cùng.

“Sao nào Hy Hy? Em cảm thấy cuộc sống hiện tại có phải tốt hơn trước rất nhiều không?” Tiêu Sinh ngồi đối diện Cao Hy Hy ở bàn ăn, ôn tồn hỏi.

Cao Hy Hy thở dài một hơi, nhìn miếng thịt bò kobe trên bàn ăn mà cảm thấy nhạt nhẽo. Tiêu Sinh nhếch miệng cười, biết tỏng Cao Hy Hy đã chán ngán cuộc sống xa hoa vô vị này rồi.

“Nếu em cảm thấy cô đơn…”

“Tôi có thể đón Tú Lệ và Diêu Anh đến sống chung không?” Cao Hy Hy hai mắt sáng rỡ, cướp lời Tiêu Sinh.

Tiêu Sinh cười xấu xa rồi đáp:

“Thì tôi sẽ đến ở cùng em.”

“Không, anh không được đến đây ở!” Cao Hy Hy lập tức cự tuyệt, trừng mắt nhìn Tiêu Sinh.

Tiêu Sinh cũng không gấp gáp, thong thả nói:

“Đây là nhà tôi, tôi thích thì đến, ai cản được? Nếu em không thích thì có thể dọn đi nơi khác, nơi nào mà… có mấy tên biến thái biết bẻ khóa…”

“Thôi thôi, được rồi, không cần phải nói nữa!” Cao Hy Hy bặm môi, tức giận muốn bốc khói trên đầu. “Tùy anh đi! Biến thái!”

Tiêu Sinh nhướng mày, nhìn Cao Hy Hy lúc này như con mèo nhỏ xù lông, trong lòng vô cùng khoan khoái. Hắn dày công nghĩ ra cách để dụ dỗ Cao Hy Hy về ở chung một nhà với mình, đương nhiên không bỏ qua cơ hội chọc ghẹo cô một phen.

Thế là từ đó, tối nào Tiêu Sinh cũng đến Biệt thự Hoàng Gia, thậm chí hắn còn ngủ ở phòng ngủ cùng một tầng với Cao Hy Hy. Cao Hy Hy bực mình muốn chết, sáng sáng Tiêu Sinh đều mặc độc một chiếc quần lót, khoe cơ bụng, khoe nhân ngư tuyến, khoe… thứ cần khoe ra trước mặt cô, còn lượn tới lượn lui. Tối đến lại mặc đồ ngủ lượn lờ xung quanh cô, nhìn ánh mắt của hắn, Cao Hy Hy biết tỏng hắn chỉ muốn ngủ chung phòng với cô mà thôi!

“Tiêu Sinh thối, đừng có mơ!” Cao Hy Hy tắt đèn, gặm chăn, tức giận mắng.