Nhất Lộ Sinh Hoa

Chương 26: Hiểu lầm




Hôm nay là phiên toà đầu tiên khởi tố Vương Lập Tân chủ mưu đường dây buôn người lần trước, như lời Chu Y Sương đã nói đại diện viện kiểm sát được chỉ định chính là Phác Tư Hạ

Đây là một vụ án cực kỳ nghiêm trọng từ khi đài truyền hình quốc gia đưa tin đã làm đông đảo nhân dân phẫn nộ, sau khi xem xét tình hình vụ án thẩm phán đưa ra quyết định phiên tòa này sẽ xét sử công khai

Từ sớm các nhà báo đã có mặt ở khu vực được toàn án sắp xếp sẵn sàng chờ tác nghiệp, người dân đến xem chật kín khu vực ghế ngồi

Ngay khi Vương Lập Tân và đồng bọn được áp giải đến cả phiên tòa liền nhốn nháo lên, ngập tràn tiếng chửi rủa máy ảnh trên tay các nhà báo cũng bắt đầu nháy đèn liên tục

Sau khi bản cáo trạng được đọc xong

Chủ tọa bắt đầu hỏi hắn " Bị Cáo Vương Lập Tân theo như bản cáo trạng, bị cáo đã nhiều lần mốc nối cùng các đồng bọn thực hiện những hành vi bao gồm bắt cốc buôn người buôn nội tạng người, cưỡng hiếp không thành, bị cáo có ý kiến gì về bản cáo trạng từ viện kiểm sát không"

Trong khoản thời gian bị bắt Vương Lập Tân sau khi bị ép cung đã không còn thái độ chống đối ngoan ngoãn phối hợp với cơ quan điều tra

" Thưa toà bị cáo không có ý kiến"

Chủ tọa hỏi tiếp " Bị cáo có nhận thức được đó là hành vi vô nhân đạo và ảnh hưởng nghiêm trọng đến xã hội không?"

" Thưa tòa bị cáo có biết"

" Những nạn nhân bị cáo lừa để bán đi họ sẽ bị bắt phải làm gì?"

" Bị cáo bán họ qua những quốc gia cần nhân công, trẻ con thì đưa về những khu tập sẽ có băng nhóm chăn dắt chúng đi xin tiền về, nếu đối tượng là phụ nữ sẽ có những nhà chứa mua họ để phục vụ..."

Hắn nói đến đây thì im lặng nhưng tất cả mọi người có mặt điều hiểu rõ, hàng trăm ánh mắt câm phẩn điều chỉa thẳng vào hắn

" Còn hành vi buôn nội tạng thì sao? Sau khi giải phẫu xong nội tạng thì xác những nạn nhân đó bị cáo sẽ sử lý thế nào?"

" Thưa toà bị cáo chỉ là tiểu thương mốc nối, việc còn lại bên mua sẽ thực hiện bị cáo không trực tiếp làm" Những lời luật sư bào chửa dạy hắn điều thuật lại nguyên vẹn

...

Trong bản luận tội Phác Tư Hạ cáo buộc hành vi buôn người của Vương Lập Tân và những tội ác kèm theo như: Đưa người ra khỏi lãnh thổ nước sở tại có tổ chức, dùng vũ lực, buôn bán trẻ em, bóc lột tình dục, cưỡng bức lao động...v.v

Với những hành động mất nhân tính và nguy hiểm cho xã hội mà hắn đã làm Phác Tư Hạ mong muốn khung hình phạt dành cho hắn là tử hình.

Phía hắn không chắp nhận cáo buộc, muốn dùm tìm mọi cách giúp hắn thoát khỏi án tử nên ngay khi đến phần luật sư và phía kiểm sát viên tranh luận luật sư của hắn liền mở bác trước

" Thưa toà như đã nói thân chủ của tôi chỉ là đơn vị mốc nối cũng không trực tiếp thực hiện hành vi buôn bán nội tạng, dại dâm, bốc lột lao động như những gì phía viện kiểm sát đã cáo buộc mong toà xem xét để đảm bảo ' nhân tính' cho thân chủ của tôi"

"Còn có, mục đích lần này của thân chủ tôi vẫn chưa được thực hiện những người bị thân chủ tôi bắt đi điều được cứu về, ngoài ra thân chủ của tôi cũng có thái độ hợp tác biết hối cãi rất mong toà xem xét chi tiết này"

Nghe đến đây Phát Tư Hạ không khỏi nhíu mày lập tức lên tiếng áp chế

"Tôi đề nghị luật sư của bên bị phải nhìn nhận đúng sự thật khách quan của vụ án và quy định của pháp luật"

Vì tính chất của những vụ án hình sự người của viện kiểm sát và luật sư vốn không ưa nhau, một bên là cơ quan buộc tội còn trách nhiệm của luật sư là gở tội nên xẩy ra mâu thuẫn quyền lợi giữa hai bên là điều không tránh khỏi

Nhưng lần này hoàn toàn khác biệt, cứ cho rằng thái độ hối cải của Vương Lập Tân là thật nhưng thân là một luật sư dù có bảo vệ tối đa lợi ích cho thân chủ cũng phải đặc thêm đạo đức của mình vào

Đằng này hắn không từ một lý lẽ đê tiện nào để chối tội cho Vương Lập Tân đã như vậy Phác Tư Hạ cũng không ngại phải tranh luận nàng dùng lời lẽ càng quyết liệt hơn

" Nếu bị cáo là người có nhân tính tại sao lại thực hiện hành vi buôn người?"

Câu hỏi chí mạng làm tên luật sư của hắn trở tay không kịp choáng váng như thể mới dính một cú knock out nàng đanh thép nói tiếp

" Đúng là những nạn nhân lần này đã được bình an trở về, nhưng những lần trước thì sao? "

" Những nạn nhân bị lừa bán đi trước đó ước tính lên đến hàng trăm người và những loại áp ức ghê tởm đó đã xảy ra trên người họ dù cho không trực tiếp thực hiện nhưng trong văn bản tự khai và vừa rồi đứng trước tòa bị cáo Vương Lập Tân hoàn toàn nêu rõ được từng tệp nạn nhân sẽ bị ép làm những việc vô nhân tính gì"

" Theo quy định của pháp luật một khi đã thực hiện việc buôn bán người gây thiệt hại trên người nạn nhân điều phải truy cứu thành tội danh, hành vi của bị cáo điều khớp với khung hình phạt do pháp luật quy định, sao luật sư bào chữa có thể mạnh miệng nhắc đến vấn đề trực tiếp hay hay không trực tiếp ở đây?"

Xung quanh có thể nghe được tiếng bàn tán đầy phẩn nộ của mọi người đang đổ dồn về phía bọn chúng, đây là một trong những lý do nàng rất thích các phiên tòa được xét xử công khai sức ép của những người trong khán phòng hiện tại là đòn tâm lý hoàn hảo nhất cho những kẻ máu lạnh kia

Kể từ lúc đó tên luật sư của Vương Lập Tân đã yếu bóng vía trước nàng

Lời lẽ ậm ừ loạn thất bát tao, có khi còn không nhận thức được bản thân đang nói gì nhưng vẫn tiếp tục ngoan cố đưa ra nhiều luận điểm ngu xuẩn khác, thẩm phán ngồi bên trên cũng nhìn hắn cau mày trên mặt thậm chí thể hiện rõ ràng sự khinh bỉ

Phản đối vô hiệu tòa tuyên Vương Lập Tân nhận án tử hình

Đúng như Phác Tư Hạ nghĩ tên cầm thú như hắn sao có thể dễ dàng hối cải, nghe bản thân bị tuyên án tử nhân lúc hai cảnh sát áp giải không ở gần, mặc cho hai tay đang bị còng hắn vung dậy chạy sấn tới muốn siết cổ nàng nhưng chưa đến nơi đã bị khống chế quật ngã nhào xuống đất

Những lời lẽ thậm tệ nhất cũng bắt đầu phun ra cho đến khi hắn bị áp giải ra xe thì tiếng chửi rủa mới kết thúc, đến khi nàng bước ra khỏi tòa án trời đã chạng vạng tối

Từ lần cứu viện hôm đó Kim Lộ Khiết vẫn giữ liên lạc với Ảnh Quân nhân lúc có mọi người điều có mặt liền ngỏ ý muốn mời các nàng đến nhà hàng của mình ăn tối

Phác Tư Hạ vẫn luôn biết ơn Kim Lộ Khiết không ngại phiền phức tới giúp đỡ nàng ngay lập tức đồng ý mặc dù sau cuộc đấu trí kia bản thân đã không còn nhiều năng lượng chỉ muốn về thẳng nhà ngủ một giấc

Nhưng trải nghiệm này cũng không quá tệ, nhà hàng được xây dựng theo kiến trúc tân cổ điển lấy màu nâu nhạt làm chủ đạo, vật dụng trang trí cũng tối giản hết mức có thể

Phác Tư Hạ tùy tiện chọn món soup bí đỏ, ăn vào muỗng đầu tiên liền sững người mùi vị của nó giống hệt như Sa Hàn từng nấu

...

*"Nấu ăn giỏi thật chị từng học sao?"

" Không có, lấy công thức từ một bằng hữu thôi nếu ngon thì ăn nhiều một chút"*

Lúc đó Sa Hàn đã nói như vậy, chẳng trách mùi vị của nó lại giống hệt nhau một tia ấm áp nho nhỏ bỗng nhiên được thắp lên, bữa ăn này... nàng sẽ ăn thật ngon miệng

Sau khi ăn xong mọi người điều muốn ở lại tâm sự thêm một chút riêng nàng lấy lí do sức khỏe không tốt xin về trước, họa vô đơn chí không ngờ tới vừa bước ra đến sảnh nhà hàng lại chạm mặt người cũ

Tưởng rằng những lời nói trước kia của hắn điều là thuận miệng nhưng tên Viễn Lâm kia xem ra thật sự đã chuyển đến thành phố S, bộ dạng của hắn trong như vừa mới tiếp xong đối tác bộ đồ công sở vẫn còn mặc trên người

Vừa nhìn thấy nàng liền cao hứng bước tới chào hỏi Phác Tư Hạ không có đáp lại một đường thẳng bước đi

không dễ gì có cơ hội gặp mặt thấy nàng phớt lờ mình hắn nhất quyết không bỏ cuộc đưa tay chỉnh lại cà vạt sau đó liền chạy theo

Đến gần cửa ra vào Phác Tư Hạ đang đi đột nhiên khựng lại, hắn lở trớn không sử lý kịp tông thẳng đến làm nàng ngã nhào về phía trước

Một vòng tay quen thuộc đỡ lấy nàng trước khi Phác Tư Hạ kịp mất thăng bằng té xuống đất, mùi hương cơ thể của ai đó lang tỏa vào trong không khí khiến nàng mơ màng gượng người đứng dậy

" Cô không sao chứ?" Lý Nguyệt nhặt lên túi xách giúp nàng

Kế bên Sa Hàn còn có cô diễn viên xuất hiện trên TV hôm trước

Phác Tư Hạ nói cảm ơn vừa định cầm lại đã bị tên Viễn Lâm kia giành lấy, vừa rồi hắn thật sự hoảng sợ lo lắng nàng càng chướng mắt mình hơn liền ríu rít xin lỗi

" Tư Hạ thật xin lỗi cậu có bị đau ở đau không?"

Nàng lạnh nhạt trả lời " Không sao" liền giật lại túi xách từ tay hắn tiếp tục đi thẳng đến chỗ đậu xe mặt kệ tên phiền phức kia cứ bám theo sau

Nét mặt thờ ơ lạnh tanh của Sa Hàn lúc nảy nàng ghét nó, nhanh lên phải thật nhanh rời khỏi chỗ này

Từ chối là nàng đẩy người ta ra xa cũng là nàng tại sao hiện tại bản thân lại cảm thấy chạnh lòng như vậy?

Từ khi bước vào nhà hàng Lý Nguyệt không hề biết Phác Tư Hạ là ai cũng không hiểu được chuyện vừa rồi có bao nhiêu nghiêm trọng nhưng cô nhận thức được Sa Hàn đối với bữa ăn này hoàn toàn không có hứng thú

Từ đầu đến cuối chỉ cầm chặc con dao trên tay tỉ mĩ cắt tảng thịt thành từng miếng nhỏ, cắt xong cũng không hề đụng đến

Khi tiễn Lý Nguyệt ra sân bay trở về thành phố A, Sa Hàn vẫn còn ngồi bất động trong xe

Lâm Minh hỏi cô điểm đến kế tiếp nhưng lại nhận được câu trả lời" Đi đâu cũng được lái đi"

"..."

Đi được một lúc Sa Hàn kêu dừng xe ở trước cửa hàng tiện lợi, một lúc sau trở ra trên tay cô còn mang theo một túi nilon đựng đầy bia

Hai người vừa tảng bộ vừa tìm một băng đá công cộng cùng nhau ngồi uống bia, Sa Hàn đột nhiên hỏi Lâm Minh "Cậu đang yêu đương đúng không? hai người đã gặp nhau thế nào"

Thời gian qua mỗi ngày điều chứng kiến dáng vẻ chán đời của cô, hắn còn nghĩ rằng Sa Hàn bị áp lực công việc mới thành ra như vậy nhưng giờ thì hắn hiểu rồi

Thì ra lão bản của hắn đang thất tình...