Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 855: Đòn sát thủ (Hạ)




- Hồn tháp các ngươi cho ta lấy được từ chỗ nào?

Bạch Tiểu Thuần không nói nhảm, ánh mắt như tia chớp nhìn chằm chằm vào hai người, hắn hỏi thẳng.

Thậm chí phòng bị hai người nói dối, Thông Thiên pháp nhãn trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cái khe cảm nhận biến hóa trên người hai hồn tu, chỉ cần hơi dao động một chút hắn cũng biết rõ ràng.

Thân thể hai hồn tu run lên, cảm nhận được uy áp cường đại nên bọn họ hít thở dồn dập, không dám giấu diếm lời nào, hai người một năm một mười nói rõ những tin tức mà mình biết.

Tháp này là vật truyền thừa của bộ lạc Hắc Sơn bộ từ xa xưa, thời gian đã quá lâu rồi, bọn họ cũng không biết lai lịch cụ thể, dù sao bộ lạc thổ dân trong Man Hoang đều có vật truyền thừa của tổ tiên còn sót lại, có giá trị, cũng có không có giá trị.

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, hắn lại triệu kiến đầu lĩnh bộ lạc Hắc Sơn hỏi thâm rõ ràng, cuối cùng hắn cau mày và trầm ngâm không lên tiếng.

Tất cả đều nói rõ đây chính là vật tổ tiên bộ lạc Hắc Sơn truyền lại, vật phẩm lưu lại không chỉ có trữ hồn tháp, còn có những vật phẩm khác, cũng không ai biết rõ lai lịch cụ thể của chúng.

Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy lo lắng, hắn đi theo đầu lĩnh bộ lạc Hắc Sơn, tên đầu lĩnh run rẩy mang những vật phẩm còn truyền thừa của tổ tiên ra ngoài.

Sau khi xem xét từng cái, Bạch Tiểu Thuần không nhìn thấy manh mối nào trong những thứ này, hắn không thể không buông tha.

Trong đêm khuya, Bạch Tiểu Thuần đứng ngoài động phủ, hắn nhìn lên bầu trời, nhìn dãy núi phập phồng, ánh mắt sinh ra hào quang.

- Hy vọng là ta nghĩ nhiều... Bất kể thế nào nói, hồn tháp này chính là đòn sát thủ của ta! Đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần!

Bạch Tiểu Thuần thở dài một hơi, hắn nghĩ mãi mà không rõ, hắn dứt khoát không quan tâm tới việc này nữa.

Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần lựa chọn rời khỏi bộ lạc Hắc Sơn, trước khi đi thổ dân cả bộ lạc Hắc Sơn đều quỳ lạy, bọn họ mang theo cảm kích và kính sợ Bạch Tiểu Thuần.

Hai hồn tu trung niên cũng giống như thế, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo kính sợ rất rõ ràng.

Bạch Tiểu Thuần nhìn mọi người, trong nội tâm cảm động, cảm giác mình lúc ở trong thôn cũng như vậy, khi gần đi mọi người vui vẻ đưa tiễn, tại Linh Khê Tông, mọi người vui vẻ đưa tiễn, tại Nghịch Hà Tông mọi người cũng vui vẻ đưa tiễn, tại Không thành Tinh Không Đạo Cực Tông Không, mọi người vui vẻ đưa tiễn...

Hôm nay đến Man Hoang, bộ lạc Hắc Sơn cũng vui vẻ đưa tiễn...

Bạch Tiểu Thuần cố ý dùng thần thức đảo qua, xác định những thổ dân này không chuẩn bị chiêng trống gì đó hắn càng cảm động, cảm thấy những ngững người này thật tình đưa tiễn mình.

- Đều trở về đi.

Bạch Tiểu Thuần cảm động vung tay lên, hắn vung tay lên sau đó mang theo phấn chấn bay lên không trung.

Sau lưng hắn, Chu Nhất Tinh bước nhanh đi theo, ánh mắt vô cùng kiên định, hắn đã thầm thề, nhất định phải đi theo tùy tùng vị Bạch đại sư trước mặt, đồng thời ánh mắt nhìn sang người bên cạnh mình với ánh mắt bất thiện.

Cùng đi theo Bạch Tiểu Thuần, còn có Lý Phong...

Chú ý tới ánh mắt của Chu Nhất Tinh, Lý Phong cũng cẩn thận, hắn cảm thấy Bạch đại sư không có đuổi chính mình đi, đây là ngầm đồng ý, chờ đợi mình biểu hiện sau này, trước mắt địch nhân lớn nhất của mình chính là Chu Nhất Tinh.

Ba người cùng đi đường, đi không bao lâu, Chu Nhất Tinh nhịn không được quay đầu lại hung dữ nhìn Lý Phong, hắn quát lớn.

- Ngươi đi theo chúng ta làm gì, còn không mau cút đi!

Nói xong Chu Nhất Tinh nhanh chóng xoay người biểu lộ nịnh nọt Bạch Tiểu Thuần, hắn đã luyện vẻ mặt như vậy rất nhiều lần.

- Đại sư, người này không có hảo ý, hắn đi theo chúng ta, nhất định lòng mang làm loạn.

Bạch Tiểu Thuần khẽ ân một tiếng, không để ý tới, hắn tiếp tục bay về hướng thành Quỷ Vương.

Lý Phong nhìn thấy Chu Nhất Tinh vu oan chính mình, hắn vội vàng ôm quyền.

- Đại sư ngàn vạn không nên hiểu lầm, ta không có tâm tư khác, mà là sùng kính đại sư, muốn trở thành tùy tùng của ngài.

Lý Phong lập tức lên tiếng, hắn thực hy vọng có thể ôm bắp đùi Bạch Tiểu Thuần, như vậy sau này sẽ được đối phương đề điểm.

Thấy Bạch Tiểu Thuần không quan tâm tới mình mà lại quay người đi xa, Lý Phong càng sốt ruột.

Chu Nhất Tinh càng vui vẻ, hắn lườm Lý sau đó đuổi theo Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt vô cùng đắc ý vừa lòng.

Lý Phong vội vàng, hắn cảm giác Bạch đại sư trước mắt chính là Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, là một trong những Luyện Hồn Sư cường đại nhất hắn gặp.

Nếu mình có thể đi theo đại nhân vật như vậy, chỗ tốt quá lớn, vừa nghĩ tới nếu mình không bắt lấy cơ hội này, như vậy về sau nhất định sẽ hối hận, hắn đang lo lắng và suy nghĩ nhất định phải làm cho đối phương biết rõ giá trị của mình, nghĩ tới đây Lý Phong lập tức lên tiếng biểu hiện sự tồn tại của bản thân.

- Bạch đại sư, ta có thể làm rất nhiều việc, dùng thân phận của đại sư, lúc cần hồn không thể tự mình đi bắt, cho nên...

Bạch Tiểu Thuần dừng bước, cảm thấy Lý Phong nói có chút đạo lý...

Nội tâm Chu Nhất Tinh rung động mạnh, nội tâm giận dữ, trước kia Bạch Tiểu Thuần chưa trở thành Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, hắn cảm thấy đi theo Bạch Tiểu Thuần là ủy khuất, từ khi biết Bạch Tiểu Thuần là Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm thì hắn sớm tôn sùng Bạch Tiểu Thuần như thần tiên.

Hắn cảm giác mình phải ôm bắp đùi, càng nghĩ càng cảm thấy nên giải quyết Lý Phong, trước mắt nghe Lý Phong vô sỉ như vậy nên hắn không thể yếu thế.

- Ta cũng có thể!

Chu Nhất Tinh quát lớn, sợ Bạch Tiểu Thuần đồng ý việc này.

Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh nháy mắt mấy cái, hắn sớm nhận ra hai người này không hợp và có ý cạnh tranh, đây cũng là việc hắn vui vẻ khi nhìn thấy, lúc này tiếp tục đi xa.

Chu Nhất Tinh thở ra một hơi, hắn nhìn chằm chằm Lý Phong, nếu hắn khôi phục tu vi, hắn chắc chắn sẽ ra tay diệt đối phương...

Lý Phong cũng bất chấp Chu Nhất Tinh không vui, hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lại muốn đi xa, lúc này vội vàng hô to.

- Bạch đại sư, ta... Ta biết rõ nơi nào có nhiều oan hồn...

- Ta cũng biết! Ta biết rõ vài chỗ!

Chu Nhất Tinh lập tức hét lớn.

- Ta có thể cung cấp hồn dược cho đại sư, dùng trình độ tam phẩm đỉnh phong của ta có thể luyện chế rất nhiều hồn dược thay đại nhân!

ý Phong lo lắng lên tiếng.

- Ta cũng có thể luyện hồn dược!

Chu Nhất Tinh cắn răng.

- Chu Nhất Tinh, ngươi đừng khinh người quá đáng, ta biết địa phương nào có được nước Thông Thiên Hà, giá trị nước Thông Thiên Hà xa xỉ, một giọt có thể đổi lấy rất nhiều hồn dược! Chu Nhất Tinh, ngươi có thể so sánh sao?

Lý Phong hét lớn.

- Ta...

Chu Nhất Tinh yếu thế, nếu nơi này là lãnh địa của gia tộc hắn, hắn còn có thể nói mình có thể làm được, hắn lại không có con đường tìm hiểu việc này.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, tuy hắn biết nước Thông Thiên Hà có giá trị xa xỉ trong Man Hoang, có lẽ rất đáng tiễn, hắn không ngờ còn quý hơn cả suy nghĩ của mình.

---------------