Cô không thể làm gì khác ngoài đi theo anh.Đến lúc ngồi vào bên trong chiếc xe sang trọng,chỗ ngồi đã không phải trên ghế lái phụ mà là ngồi bên cạnh của anh.
Hình ảnh về nụ hôn ban nãy liền ập đến,nó khiến cô không được thoải mãi.Cô không ghét nó nhưng nụ hôn đó không đem lại sự thỏa mãn.Một nụ hôn không về bất cứ điều gì,cũng chẳng chứng minh được một thứ gì cả.Nó như là điều đương nhiên,một nụ hôn tầm thường.
Đôi mắt hạnh xinh đẹp khẽ nhìn ra bên ngoài cửa sổ,những ngôi nhà cao tầng lướt nhanh qua mặt kính.Dòng xe cộ tấp nập trên đường,những cặp đôi tay trong tay đi trên vỉa hè.Lại một lần nữa cô đưa mắt nhìn về hướng chú Lý đang chuyên tâm lái xe.
Cô đã quyết tâm muốn nói chuyện cùng anh nhưng cô không thể.Ngay vừa lúc chiếc di động của anh xuất hiện trong tầm mắt.Đang hiện mã QR Wechat của anh,cô hiểu anh là đang muốn gì dù chưa nghe chỉ thị từ anh.
Càng tốt,tối về cô sẽ có cơ hội để nói chứ không cần phải gặp mặt.Quét mã của anh xong thì cô cảm nhận được khí lạnh từ người bên cạnh cũng giảm xuống.Cô hơi nghiêng đầu qua nhìn liền trông thấy anh đang nhắm nghiền mắt mà nghỉ ngơi.
Dưới ánh đèn lấp ló từ ngoài chiếu vào,mái tóc đen nhánh dày mượt phản chiếu một ánh sáng vô cùng đẹp đẽ.Hàng mi rũ xuống như một chiếc bóng hình rẽ quạt,chân mài đang giãn ra như ẩn như hiện dưới mái tóc của anh.Sống mũi cao thẳng như một người con lai ngoại quốc,đôi môi mỏng căng mọng là nơi ban nãy đã chạm vào môi cô.
Chỉ vừa nghĩ đến đây cô liền ngượng ngùng rời tầm mắt,hơi nóng lại lần nữa phản chiếu trên gương mặt của cô.
Cho tận đến lúc chiếc xe chạy vào bên trong khuôn viên xa hoa rộng lớn kia thì cô mới hoảng hồn.Không thể để người khác thấy được cô bước xuống xe của anh.Những lời bàn tán ra vào sẽ ra sao khi đến tai mẹ cô.
Biết là chuyện sẽ không có gì nhưng cô vẫn rất lo lắng.Quế Tư Hạ vẫn không chịu xuống xe,cô định sẽ cùng chú Lý rời khỏi chỗ này thì mới xuống.Vì nhà xe nằm cùng hướng với ngôi nhà nhỏ của cô,xuống ở đó sẽ không ai nhìn thấy.
Anh được đánh thức bởi giọng nói cẩn trọng của chú Lý.Ngay vừa lúc mở mắt,anh liền nhìn xuống cô.Thấy cô vẫn ở đó,anh khẽ hài lòng.Giọng nói lạnh nhạt thường ngày cũng dịu xuống.
-Không xuống sao?
-Lát em sẽ xuống ở nhà xe cùng chú Lý luôn.
Anh không nói gì thêm,nghĩ đến nhà xe cũng ngay ngôi nhà của cô thì anh cũng không để ý gì cả.Liền đi xuống xe,rồi lại dừng bước chân quay sang nhìn cô.
-Về đến nhà thì nhắn cho tôi.
'.....'
Đột nhiên cô có chút buồn cười nhìn theo bóng lưng vững chãi kia rời đi.Nhà của cô cũng ở ngay chính khuôn viên nhà anh,thì có điều gì cần đáng lo sao.Lại phải báo bình an nữa.
Ngụy Tư Đằng bước vào bên trong sảnh lớn nhà mình,bên trong ngoài những ánh đèn xa hoa thì không hề cảm nhận được một chút hơi ấm nào.Một căn biệt thự rộng lớn nhưng chẳng thể khiến anh hài lòng.
Bên trong phòng khách truyền đến giọng cười nói của mẹ anh.Một người phụ nữ chuẩn mực của xã hội.Một người mẹ tốt,người vợ hoàn hảo.Tất nhiên cuộc hôn nhân của họ cũng là nền tảng chính trị,xuất phát từ môn đăng hộ đối.
Cho đến tận bây giờ đều vô cùng hoàn hảo và mẹ anh còn sinh ra hẳn hai người con trai.Giữa quan hệ của cha mẹ chưa từng có cuộc cãi vã đều rất hòa thuận cũng chưa từng xuất hiện tình tiết tiểu tam nào cả,điều đó khiến anh thật sự kinh hãi làm sao họ có thể sống mà không có tình yêu.
Chỉ có anh biết được,cha mẹ là gượng ép ở bên nhau.Họ chỉ là đang thực hiện nghĩa vụ của mình.Thực hiện nghĩa vụ một cách đến đáng sợ,con người của họ đều vô cảm không có cảm xúc nào sao.Chính điều đó mới tạo nên tính cách trầm lặng của anh bây giờ.
Và bây giờ người tiếp theo chính là anh sẽ tiếp nhận nhiệm vụ đấy.Anh trai của anh Ngụy Tư Hằng cũng đã lập gia đình,là con gái của gia tộc lớn về mảng kinh doanh.Họ đều sinh sống ở nước ngoài và yên ấm bên nhau.Thật may rằng hai người bọn họ đều có thiện cảm với nhau nên cuộc sống hôn nhân cũng sẽ nảy sinh tình cảm từ từ.
Nhiều lúc anh đã tự hỏi,liệu mình có trải qua cuộc đời êm ả như vậy khi không có tình yêu.Và cuối cùng là anh vẫn chấp nhận cuộc sống như thế,chấp nhận cuộc hôn nhân đã được sắp sẵn.Ngay cả kết hôn với một người phụ nữ anh hoàn toàn không có cảm xúc thì anh cũng chấp nhận.
Gia đình Tịch Lạc giàu có,mỗi một góc cạnh đều phù hợp với vị trí phu nhân Ngụy Gia tương lai.Và như vậy họ đã được gắn ghép cho nhau từ bấy lâu nay.
Sau khi trở về phòng tắm rửa sạch sẽ,anh chỉ cuốn lấy áo choàng tắm đứng ngoài ban công hút điếu thuốc.Đã lâu rồi anh chưa đụng đến nó,nhưng hôm nay mọi việc anh đã làm không khỏi khiến anh suy nghĩ.
Lần đầu tiên anh đã phải suy nghĩ về một việc lâu như thế.Sự điên cuồng đang trào dâng trong con ngươi không thể dịu đi.Đôi mắt của anh vẫn hướng về màn hình điện thoại đợi chờ tin nhắn từ cô.Đã trôi qua lâu như vậy nhưng cô vẫn chưa gửi cho anh một dòng nào.
Điều đó khiến anh càng khó chịu hơn,sức nắm điếu thuốc trên tay liền dùng sức mà bóp nát nó.Điếu thuốc nhăn nhúm nằm gọn bên trong thùng rác gần đó.
Ngụy Tư Đằng dứt khoác thay bộ quần áo thoải mãi ở nhà.Cũng đến lúc xuống chào hỏi vị khách bên dưới,anh cũng không thể ở yên trên này.Điều đó thật sự quá vô lễ.