Nhị Thứ Nguyên Lớn Như Vậy, Ta Muốn Đi Xem

Chương 146: Golden Lion 4




Phốc!

" Khụ khụ ", Kim sư tử chật vật từ trong đống đổ nát đứng lên. Đầu óc có chút choáng voáng, nội tạng bầm dập, thể lực nhanh chóng trôi đi. Một cái tàn tật lão niên, ngăn cản không được xung phong nhiệt huyết thanh niên.

" Kim sư tử, thời thế của ngươi đã hết."

" Kiệt hahaha. Hahaa ", Kim sư tử phá lên cười, nhìn về phía Nhất, tiếp đó đưa mắt ra xa, nơi đó, một cái Cự nhân Lôi đình đang cùng một đầu thanh sắc Cự Long vật lộn, Kim sư tử một mặt cảm khái, " tuổi trẻ, thật tốt a ", ký ức ùa về, Kim sư tử lẩm bẩm, " biển cả, vẫn như cũ đầy đặc sắc a, Roger. Hahaha.

Hành trình của ta, làm sao lại kết thúc như vậy được !!! Lão tử. còn muốn chinh phục mảnh này biển khơi a !

Nhìn cho kĩ đây tiểu tử. Lão tử, thế nhưng là Kim sư tử a!!",

Một cánh tay đưa lên, giật xuống bánh lái.

Phốc ! Máu đỏ bắn ra.

" Kiệt Hahaha!", như một con hùng sư thức tỉnh sau cơn mê, uy thế càn quét bốn phía, Kim sư tử, tìm về móng vuốt của mình!

Phốc! máu lại bắn ra !

2 thanh Đại bảo kiếm bay vào lòng tay hắn.

Dùng năng lực ngừng máu chảy, để cho sinh mệnh lơ lửng một khoảng. Tiếp đó sửa lại một chút 2 thanh kiếm ( rửa máu, lắp chuôi..), cầm lại trên hai bàn tay, cảm giác quen thuộc trở về, Kim sư tử nhếch miệng cười, " Kiệt hahaha ", lập tức một cỗ bá đạo kiếm ý phóng lên, một con sư tử xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, đôi mắt mở ra, hung thế chấn động trời biển, tiếng gầm lay động không gian.

" Rất cảm tạ ngươi cho ta thời gian. Tiếp đó, chuẩn bị thưởng thức lấy Truyền thuyết Kim sư tử lực lượng a ", đại bảo kiếm Oto giơ lên, chỉ vào đối thủ, hai màu bá khí lan tràn mà lên, đen như mực, bá như vương.

Nhất cũng nâng hai tay lên,

" Đến đây đi. Kết cục của ngươi sẽ không có gì thay đổi."

//

Một tiếng nổ vang lên, hòn đảo bị đánh rơi xuống, bầu trời nứt ra. Một đòn đối kháng chính diện Haoushoku Haki hấp dẫn tầm mắt Kaido.

" Kim sư tử lão già kia muốn chết không.. ?" Kaido lẩm bẩm.

" Uy uy, làm ơn tập trung vào được không.", Cự nhân một quyền đánh vào trên người Thanh long.

" hừ, công kích ngươi cũng chỉ đủ gãi ngứa cho lão tử”

" ô ô, nói cũng đúng.", liếc mắt nhìn đã tiến nhập cực kì gay cấn giai đoạn sân khấu bên cạnh, Hợp nhếch miệng lên,

" Vậy ta cũng đành phải dùng tới chiêu này vậy.", từ lôi điện hóa thân cự nhân tản ra, lôi điện dung nhập vào không gian. bầu trời nổi giận đùng đùng, từng tia sét bắt đầu bao trùm khu vực chiến đấu.

Khí tức nguy hiểm ẩn hiện trong từng phiến không khí, Kaido ngạc nhiên nhìn xung quanh :

" Ảnh hưởng thời tiết? Lĩnh vực ? Không nghĩ tới, năng lực của ngươi đã thức tỉnh."

" tất nhiên rồi, bản thể cũng mò tới cánh cửa này rồi, ta chỉ xúc tiến một chút mà thôi.", Hợp buông hai tay đạo.

" Không hiểu ngươi đang nói cái gì. Mặc kệ, Tới nhanh lên, để lão tử xem lôi điện của ngươi làm được cái gì mới!"

" Như ngươi mong muốn."

Tách,

Một cái búng tay xuống, 3 đầu Lôi long xuất hiện từ 3 phía xông về phía Thanh long.

“ Hừ! chỉ so được bằng ngón út lão tử”, Kaido vung một vòng đuôi rồng, đánh bể 3 đầu Lôi long.

3 đầu Lôi long bị đánh thành từng mảng lôi điện, lại dung nhập vào lĩnh vực, mặc dù bị suy yếu đi, nhưng đảm bảo năng lượng có thể sử dụng được nhiều nhất.

Kaido há to miệng, một đoàn Liệt viêm xông thẳng về phía Nhất.

Bilibili,

BGM vang lên, trên tay Hợp bùng lên từng đạo sấm chớp,

Pháo tỷ! không, Pháo huynh đăng tràng!

Keng!, ngón tay cái búng ra, một vòng lôi quang xoẹt qua!

Ầm! xé toạc ngọn lửa, đánh thẳng vào đầu con rồng!

“ A”, đầu rồng bị đánh một cái ngã về phía sau,

“ Wororo, đau, đau hay lắm tiểu tử. Chiêu vừa rồi tên gì?”

“Siêu pháo điện từ”, Hợp nâng hai cánh tay lên, 8 cái đồng xu cắm vào giữa các khe hở ngón tay.

Vung tay lên, 8 đồng xu bay lên giữa không trung.

“ còn đây. Siêu liên hoàn. Siêu pháo điện từ!”

Xoẹt!

Lôi quang chói mắt, 8 đầu cực tốc đồng xu từ bốn phương bắn tới, đánh lên người Thanh long, bay ra, nạp điện, tiếp lấy đánh tới lần nữa, liên tục liên tục.

“ như vậy, mới gọi là Siêu liên hoàn”

//

Ngày hôm sau,

Trung tâm trận chiến, hòn đảo đã bị phá hư ngổn ngang,

2 thân ảnh đứng chằm chằm nhìn lấy nhau.

Kim sư tử kịch liệt thở dốc, cơ thể hắn đã không cho phép hắn đánh được một trận chiến lâu dài.

Còn bên phía Nhất, trên người nhuốm một thân huyết, trước ngực 2 đường trảm kích in thành hình chữ X lớn.

“ Hô hô. Kiệt hahaha, ngươi cũng khá đấy tiểu tử. Rất đáng tiếc lại là Hải quân “

“ Đến lúc kết thúc rồi, Kim sư tử.”

“ Kiệt hahaha, ngươi nói không có sai, tiểu tử. Ta kết thúc ngươi ngay đây.”

Khí thế hai người bắt đầu ngưng tụ,

hòn đảo lập tức bị phân thành vô số mảnh vỡ, trôi lơ lửng, bị phân chia bay về hai phía. Đứng trên không trung hai người bắt đầu tập hợp tất cả lực lượng.

Shiki hai tay nâng kiếm trước người, kiếm ý bùng lên, một con sắc bén sư tử bao bọc lấy hắn, đất cát bay lên thành một bộ giáp. Haki lan tràn mà lên.

Bên cạnh, một đầu kim cương Hùng xuất hiện, cũng gia trì một lớp xoay tròn đất sa, cùng 2 tầng bá khí tràn trên Hùng chưởng.

Gầm..

Rống..

Khí thế đã tích lũy đến đỉnh phong.

Ý niệm khẽ động.

“ Sư tử. Thôn thiên hạ!”

“ Bạo hùng. Kim cương kích!”

Sư tử lao tới, mở ra đại khẩu hung hăng cắn xuống. Đại hùng nâng hùng chưởng lên.

ầm!

đòn va chạm chấn động khoảng không gian, đánh ra hải khiếu, thổi bay mây mù..

..

“ Wororo, đã tới hồi cuối rồi a. Này, ngươi nói ai sẽ thắng?” Kaido ngồi trên một tòa đảo bị mây mù của hắn nâng lên, một ngụm uống hết bình rượu, hỏi Hợp. Hai người đã ngừng chiến từ nửa đêm, đơn giản vì không cần thiết đánh nữa, cũng đánh không ra kết quả.

Hợp hai tay để trước ngực: “ Nhất tên kia sẽ thắng.”

“ Wororo, là tên hải quân a. Ngươi cùng hắn có vẻ như rất thân thiết a?” Kaido cũng gật dù đồng ý, như thế tốt nhất, hiện tại Kaido hắn cần nhất chính là địa bàn cùng thuộc hạ. Đáng tiếc không thể thu phục tên Hợp này, cũng không thể trước mặt hắn xử lí luôn tên kia, đáng tiếc..Wororo, mặc kệ, uống rượu.

Như dự đoán, sau một hồi giằng co, triệt tiêu lực lượng lẫn nhau, Hùng chưởng đánh nát răng nanh sư tử, cào rách miệng nó, tiếp đó, giáng lên người Kim sư tử.

Phốc! Ùm!

Kim sư tử bị đánh phún huyết, cơ thể rơi xuống biển.

Nhất nhảy xuống, cầm lấy ướt sũng Kim sư tử bay lên.

“ vĩnh biệt, Kim sư tử”. Nhất đưa một bàn tay lên.

“ Hahaha, chúc mừng ngươi, đại tướng trẻ tuổi. Đáng tiếc không phải nguyên soái, như vậy mới xứng với cái đầu của ta. Kiệt Hahaha..Ta tới rồi, Roger.” Kim sư tử sảng khoái mà cười.

Phốc!

Ngón tay đâm xuyên qua quả tim. Tiếng cười từ từ yên lặng xuống. Kim sư tử đầu gục xuống. một cái Truyền thuyết đại hải tặc đã kết thúc.

//