Mấy ngày sau, Oceanwide đột nhiên sửa lại đề nghị chào mua công khai một lần nữa. Lần này, bên cạnh việc nâng báo giá lên ngang với Thanh Huy, Oceanwide còn đưa ra một quyết định tương đối bất thường: đổi đề nghị chào mua có điều kiện thành chào mua không điều kiện.
Đề nghị chào mua có điều kiện là kiểu thỏa thuận thường được sử dụng. Trước đó Oceanwide đã đưa ra điều kiện chào mua là "Mua lại ít nhất 50% cổ phần công ty + 1 quyền biểu quyết". Đối với nhà đầu tư, nếu muốn thâu tóm được quyền kiểm soát của công ty mục tiêu thì phải lấy được ít nhất là 50% quyền biểu quyết, bởi việc đề cử một Giám đốc yêu cầu ít nhất 50% số phiếu tán thành. Nói cách khác, chỉ khi nắm trong tay 50% thì mới có thể cải tổ hội đồng quản trị và có được quyền kiểm soát công ty. Ngược lại, nếu thương vụ kết thúc mà phần trăm quyền biểu quyết của nhà đầu tư không tới 50% thì tức là vừa mất tiền vừa không có quyền kiểm soát, ngang với biếu không một núi vàng cho người ta.
Vậy mới nói hành động này của Oceanwide quá là bất thường, Thanh Huy không có phản ứng gì.
Ngay sau đó, Oceanwide lại đột ngột tuyên bố: Số cổ phần của Med-Ferry mà Tập đoàn Oceanwide nắm được đã tăng từ 8,2% lên 18,2%. Tỷ lệ quyền biểu quyết đang có là 33,5%.
Oceanwide không công khai danh tính của người bán ra nhưng ai quan tâm đều có thể đoán được. Giám đốc phụ trách thị trường, một trong những người sáng lập của Med-Ferry đã "phản bội" công ty. Trước mặt hội đồng quản trị, người này luôn đề xuất "chờ đợi", "không nên thực hiện bất cứ hành động nào vào lúc này", nhưng sau lưng thì lại chấp thuận đề nghị và bán phứt 10% cổ phần loại B trong tay mình cho Oceanwide.
Vì pháp luật Thụy Điển cũng cho phép cấu trúc cổ phiếu hai tầng nên cổ phần của Med-Ferry cũng chia ra thành loại A và loại B. Loại A. Loại B mỗi cổ phần có mười phiếu biểu quyết. Cổ phần loại B chủ yếu nằm trong tay ba người sáng lập của Med-Ferry.
Ở Mỹ, cấu trúc cổ phiếu hai tầng được rất nhiều người biết đến, nhưng trên thực tế không có mấy công ty áp dụng hình thức này. Trong các công ty đã niêm yết chỉ có khoảng 7-8% công ty áp dụng cấu trúc cổ phiếu hai tầng. Nhưng ở các nước Bắc Âu thì hình thức này lại rất phổ biến, trong đó Thụy Điển là quốc gia có tỷ lệ công ty áp dụng cổ phiếu hai tầng cao nhất, lên tới 80% công ty.
Về phía Trung Quốc, hiện tại cả cổ phần loại A ở Đại lục và cổ phần loại B ở Hồng Kông đều không thể áp dụng cấu trúc hai tầng này. Nhưng Đức và các nước khác, pháp luật Trung Quốc cho rằng quyền lợi của cổ đông phải tương ứng với số cổ phiếu mà người đó nắm giữ. Việc quy định cổ phiếu này thì mười phiếu biểu quyết, cổ phiếu kia thì một phiếu biểu quyết, rồi lại có cổ phiếu không được quyền biểu quyết là không công bằng với các cổ đông nhỏ.
Cũng phải nói thêm, cấu trúc cổ phiếu hai tầng ở Mỹ và ở Thụy Điển là khác nhau.
Hầu hết các công ty Mỹ đều có quy định rõ ràng về việc chuyển nhượng của cổ phần ưu đãi biểu quyết. Cụ thể, cổ phần ưu đãi biểu quyết sau chuyển nhượng sẽ biến thành cổ phần ưu đãi biểu quyết thứ cấp. Trong các tập đoàn lớn, chỉ có ở Facebook là cổ phiếu ưu đãi biểu quyết được phép chuyển nhượng cho người trong gia đình để phục vụ việc "thừa kế". Thông thường các cổ đông sẽ chỉ đặt niềm tin lên người sáng lập công ty chứ không tin tưởng để trao quyền biểu quyết của mình cho bất cứ ai khác. Canada còn kiến nghị các công ty nên có điều khoản hết hiệu lực (sunset clause) cho các vấn đề liên quan.
Nhưng các công ty Thụy Điển thì khác. Ở Thụy Điển, cổ phiếu dù được chuyển nhượng dưới bất kỳ hình thức nào (bao gồm cả thỏa thuận chuyển nhượng và chấp nhập đề nghị chuyển nhượng) đều được giữ nguyên quyền biểu quyết ban đầu. Ngay cả những công ty lớn nhất của Thụy Điển cũng không đặt điều khoản hết hiệu lực, trong số 20 công ty hàng đầu của nước này thì cũng chỉ có khoảng hai đến ba công ty đặt ra các hạn chế cho vấn đề này. Không ở đâu mà đội ngũ sáng lập của các công ty được tự do như ở Thụy Điển.
Đặc điểm này chính là thứ mà Kinh Hồng muốn lợi dụng.
Công ty Med-Ferry có ba người sáng lập. Trong đó, số cổ phần Giám đốc R&D và Giám đốc phụ trách thị trường đang nắm giữ tương đối nhiều, mỗi người 10%. COO (Giám đốc vận hành) thì chỉ có 5%. Đối tượng Oceanwide nhắm đến lần này chính là vị Giám đốc phụ trách thị trường.
Có hai lý do đã thuyết phục vị Giám đốc này đáp ứng lời đề nghị của Oceanwide.
Một, Oceanwide đã thay đổi đề nghị chào mua từ có điều kiện sang vô điều kiện, Thanh Huy thì vẫn giữ đề nghị chào mua có điều kiện. Nếu sau cùng Oceanwide vẫn không thể lấy được một nửa quyền biểu quyết, thỏa thuận này sẽ trở thành một tờ giấy lộn.
Hai, trong thương vụ mua lại này, Oceanwide đã chuẩn bị đầy đủ và kỹ càng, đề nghị chào mua cũng đã được chính phủ hai nước thông qua từ sớm. Còn Thanh Huy thì là nhảy vào giữa đường, mọi thứ đều vội vàng hấp tấp, nếu mua lại thành công thì vẫn phải chờ mấy tháng nữa mới được phê duyệt. Bên cạnh đó, việc cạnh tranh đấu thầu của Oceanwide và Thanh Huy rất có khả năng phải kéo dài tới vài tháng. Nhưng mới đây nước Đức bên cạnh vừa bất ngờ cho thông qua Đạo luật Kinh tế Đối ngoại sửa đổi, trong đó có khung hạn chế các thương vụ mua bán sáp nhập từ các nước ngoài EU tại nước này. Vậy nên, thay đổi hoàn cảnh cơ bản là điều có thể xảy ra trong "vài tháng" này.
Nói cách khác, giao dịch với Thanh Huy tồn tại sự không chắc chắn. Nhưng với Oceanwide thì khác, sau khi tập đoàn này hủy bỏ các điều kiện mua lại, khả năng giao dịch giữa hai bên đã trở nên chắc chắn hơn rất nhiều.
Trước đó, trong quá trình đàm phán, Oceanwide đã nhận thấy người sáng lập này cực kỳ thận trọng, đến mức không sẵn sàng chấp nhận bất kỳ rủi ro nào. Vì tính cách này nên giữa ông ta và công ty đã xảy ra nhiều lục đục, mối quan hệ của ông ta với hai người sáng lập còn lại cũng đã trở nên xa cách từ lâu. Có thể nói rằng ông ta sớm đã bị gạt ra khỏi Med-Ferry, bị coi như không tồn tại.
Chủ quan là vậy, còn khách quan mà nói thì ngoài ông ta ra, những người khác đều rất khó chơi. Điều này cũng dễ hiểu thôi, người trúng thầu luôn là người đưa ra được con số cao hơn mà.
*
Nghe tin Oceanwide đã mua thêm được 10%, hội đồng quản trị của Med-Ferry bàng hoàng. Bởi Oceanwide làm vậy tức là đã bỏ qua hội đồng quản trị của Med-Ferry để mua lại trực tiếp cổ phần từ cổ đông, đây là động thái của sự thâu tóm thù địch. Nhưng hội đồng quản trị không làm gì được, bởi trong quá trình đàm phán trước khi đưa ra đề nghị chào mua, Med-Ferry và Oceanwide đã không ký thỏa thuận giới hạn sự nắm giữ cổ phần (standstill agreements).
Med-Ferry đương nhiên đã từng đề nghị ký thỏa thuận Standstill, để quy định "nếu không có sự chấp thuận của hội đồng quản trị Med-Ferry, Oceanwide không được mua cổ phần từ bất cứ cổ đông nào của công ty này", qua đó bảo vệ chống lại sự thâu tóm thù địch không mong muốn. Nhưng cũng giống như các nhà đầu tư thông thường khác, Oceanwide không muốn ký. Cuối cùng, sau một thời gian giằng co, Oceanwide đã thắng.
Tập đoàn Oceanwide lập tức bày tỏ sẽ không tiếp tục thu mua cổ phần từ các cổ đông, đồng thời tuyên bố đây không phải là thâu tóm thù địch, mà là một vụ mua lại "thân thiện và bền vững". Đây là lần đầu tiên Med-Ferry nghe có người dùng "thân thiện và bền vững" để nói về một thương vụ thâu tóm thù địch, thật là trơ trẽn hết sức.
Trên thực tế, lời hứa "không tách ra, không cải tổ" vẫn khiến hội đồng quản trị của Med-Ferry nghiêng về phía Oceanwide nhiều hơn. Và đồng thời, vì đa phần các thành viên của hội đồng quản trị đều có cổ phần trong tay nên đương nhiên họ hy vọng Oceanwide tiếp tục tham gia thương vụ mua lại này để gây áp lực cho phía Thanh Huy. Khi hai bên tăng báo giá để cạnh tranh, người được hưởng lợi sẽ là Med-Ferry. Vì vậy, Med-Ferry không thể làm căng với Oceanwide được.
Tóm lại, chuyện Oceanwide hớt tay trên 10% cổ phần của Med-Ferry cuối cùng đã được cho qua một cách nhẹ nhàng. Đến lúc này, vấn đề thương vụ này có phải thâu tóm ác ý hay không đã không còn quan trọng nữa.
Ở bên kia chiến tuyến, Thanh Huy đã giữ im lặng mấy ngày liên tiếp, có lẽ là để đọc hiểu xem Oceanwide đang suy tính cái gì. Bởi hành động của Oceanwide thực sự quá không bình thường.
Thứ nhất, chào mua không điều kiện có quá nhiều rủi ro. Nếu cuối cùng không lấy được một nửa quyền biểu quyết thì coi như ném cả núi tiền xuống sông à?
Thứ hai, động thái này của Oceanwide rõ ràng là tát vào mặt hội đồng quản trị Med-Ferry. Sự tiến cử của hội đồng quản trị có ảnh hưởng rất lớn tới các cổ đông, nhưng có vẻ Oceanwide đã quyết định mặc cha hội đồng quản trị, không thèm quan tâm nữa.
Văn phòng Tổng Giám đốc Tập đoàn Oceanwide.
"Tổng Giám đốc," Dù đã biết rõ suy tính của Kinh Hồng nhưng Triệu Hãn Thanh vẫn toát mồ hôi hột, "Thế này có phải... mạo hiểm quá rồi không?"
"Bình thường." Kinh Hồng nghĩ ngợi, "Med-Ferry là thứ Chu Sưởng nhất định phải có. Cách này chín phần là thành công. Chu Sưởng là kẻ khôn ngoan, anh ta sẽ không làm chuyện không mang lại lợi ích cho mình đâu."
"Mong là vậy." Triệu Hãn Thanh thở dài, "Mong là kết cục cuối cùng sẽ như sếp suy tính. Nếu thành công, thương vụ mua lại Med-Ferry này sẽ là thương vụ tiêu tốn nhiều ngân sách nhất của Oceanwide từ trước tới giờ. Mấy năm gần đây chưa có vụ nào tốn như này đâu."
"Không đâu." Kinh Hồng nghĩ rồi nói, "Chu Sưởng chắc chắn sẽ tiếp tục nâng báo giá."
*
Đúng như dự đoán của Kinh Hồng, vài ngày sau Thanh Huy lại nâng giá chào mua một lần nữa.
Hôm đó là 31 tháng 12, năm 2018 sắp tới rồi.
Nghe được tin này, Kinh Hồng không phản ứng gì mà thay vào đó, anh kêu trợ lý Đàn Khiêm cùng xuống khuôn viên đi dạo. Để mừng năm hết tết đến, Oceanwide đã trang trí và trưng bày triển lãm ánh sáng rất rực rỡ.
Trụ sở chính của Oceanwide nằm ở quận Hải Điến, là một khuôn viên rộng lớn với chín tòa nhà hiện đại. Đêm nay, Oceanwide lung linh trong ánh đèn lấp lánh. Triển lãm ánh sáng mừng năm mới được tổ chức ở một khu vực trong khuôn viên công ty. Lối vào được bố trí ở cửa phụ của Oceanwide, cứ đi thẳng về phía trước là sẽ tới.
Bảo vệ công ty đứng ngoài cửa để ổn định và hướng dẫn mọi người. Nhân viên vào tham quan sẽ xếp hàng và vào theo từng nhóm.
Ban đầu Kinh Hồng không quan tâm đến triển lãm này lắm, nhưng sau khi đi loanh quanh một vòng, cảm xúc của những người xung quanh cũng dần "lây lan" sang anh.
Từ cửa phụ, một đường hầm ánh sáng dẫn dắt mọi người vào trong. Những chuỗi đèn dây màu vàng khiến con đường trông như một ống trụ tròn. Ở cuối đường hầm, gạch lát nền nhà mosaic thủy tinh với hoa văn bông tuyết tạo hiệu ứng như đứng trên băng cho người xem. Bên trong chuỗi đèn treo cũng được gắn thêm bông tuyết phát sáng, tất cả hòa vào nhau thành dải sao sáng giữa bầu trời đêm.
Ra khỏi đường hầm là vào khuôn viên xanh của công ty. Hàng cây hai bên lối đi cũng trang trí bằng vô số những chiếc bóng đèn bé xinh, thảm cỏ dưới chân cũng được đặt rất nhiều những chiếc đèn lồng giấy đủ màu, khung cảnh như một biển hoa giữa trời đêm. Vật trưng bày của triển lãm có các con thú làm từ bóng đèn nhỏ, xen lẫn trong đó còn có một vài túp lều phát sáng. Có rất nhiều nam thanh nữ tú đang xếp hàng để được vào trong lều chụp ảnh.
Nơi tổ chức lễ hội ánh sáng này vốn là sân bóng của Oceanwide.
Sân bóng được chia thành hai nửa.
Nửa bên này là triển lãm ánh sáng, tổng thể được thiết kế như một mê cung bằng cây. Các lối nhỏ quanh co được ngăn cách với nhau bởi bức tường thực vật. Trên cành cây treo cơ man những đèn treo đủ màu xanh, đỏ, tím, vàng, trông như một bức tường hoa. Giữa bức tường cây tự nhiên còn được đan xen những đèn cây kiểu dáng cây bạch dương rất sinh động. Đêm cuối năm thỉnh thoảng lại có tuyết rơi, không gian đẹp như thế giới truyện cổ tích.
Trong mê cung có chín "con hươu" làm từ bóng đèn nhỏ, tượng trưng cho "phúc lộc" năm mới. Những con nai to lớn và dũng mãnh, chúng đi lại khắp nơi trong mê cung. Nhân viên công ty có thể cầm một quyển sổ nhỏ để thu thập con dấu check-in ở các vị trí trong khu triển lãm. Phía dưới mỗi con dấu được ấn ra đều ghi rõ "Tập đoàn Oceanwide, ngày đầu năm mới 2018".
Ở lối ra của mê cung là một "cây thần" cao chót vót. Quanh thân cây là những "khối nhũ băng" sắc nhọn đâm ra như đang canh giữ cho cây thần.
Nửa còn lại của sân bóng là một sân trượt băng lớn. Khác với sân trượt thông thường, sân trượt này được bao quanh bởi một con đường nhỏ, ngăn cách với sân trượt bằng một dải lan can màu bạc. Hai bên đường có cây cối, có bông tuyết, có các con vật được làm từ bóng đèn lung linh. Giữa đường còn có đoạn có mấy chục cái cổng vòm trắng tinh nối liền nhau, trên cổng đính vô số lông ngỗng giả trắng phau. Không gian thơ mộng như trong truyện cổ tích. Con đường quanh sân băng cũng dẫn ra chỗ cây thần ở trung tâm.
Dọc đường đi, Kinh Hồng thấy tất cả các nhân viên công ty ai nấy đều vô cùng vui vẻ và phấn khích. Có người trầm trồ, có người cảm thán kinh ngạc, có người chụp ảnh. Họ không muốn bỏ lỡ một chỗ nào của triển lãm. Ai cũng nở nụ cười hạnh phúc và tự hào.
Họ tự hào vì là một thành viên của Oceanwide.
Họ đã đổ bao mồ hôi và nước mắt để đến được hôm nay, để trở thành một phần của Oceanwide.
Kinh Hồng còn thấy rất nhiều người đang đăng Weibo và Moments Wechat, ai cũng viết "Triển lãm ánh sáng của công ty tôi nè~~~"
Trên đường đi, cứ một đoạn lại có nhân viên dừng lại chào anh: "Tổng Giám đốc Kinh!"
Lần nào Kinh Hồng cũng đáp lại bằng một nụ cười mỉm.
Mấy hôm nay, các bộ phận lớn của Oceanwide đang lần lượt tổ chức hội nghị thường niên. Quy mô của Oceanwide quá rộng lớn, các bộ phận, các chi nhánh đều phải tổ chức cuộc họp riêng. Năm nay hội nghị thường niên của chi nhánh Mỹ được tổ chức trên tàu sân bay. Đó là một chiếc tàu sân bay đã ngừng hoạt động và được chuyển đổi công năng thành một viện bảo tàng để lưu giữ tất cả những gì thuộc về nó. Oceanwide đã bao trọn chiếc hàng không mẫu hạm này – tin tức "Oceanwide tổ chức hội nghị thường niên trên tàu sân bay" còn lên cả hotsearch Weibo.
Đối với hội nghị thường niên, Kinh Hồng luôn khá áp lực.
Thỉnh thoảng, một cách ngẫu nhiên thôi, anh lại lo nghĩ. Anh sợ một ngày nào đó tòa nhà to lớn bỗng nhiên sụp đổ, sợ đi sai đường, sợ tập đoàn sẽ sa sút trong tay mình.
Khi một triều đại sụp đổ, ánh tà dương nhất định sẽ mang màu máu.
Mỗi khi cảm giác lo âu đó "ngẫu nhiên" tới, anh sẽ cảm thấy cô đơn.
Mấy hôm trước, Kinh Hải Bình và Tưởng Mai lại đề cập tới chuyện kết hôn của anh.
Theo Tưởng Mai, người vợ phù hợp nhất với Kinh Hồng nên là một người thành công trong sự nghiệp và có tính cách dịu dàng, tốt nhất là cũng làm trong ngành công nghệ thông tin. Như vậy thì về công, người đó sẽ có tri thức và kinh nghiệp để hiểu về Internet, hiểu về các công ty lớn, hiểu các nhà quản lý. Về tư, người đó sẽ hiểu con người anh và có thể đồng cảm, sẻ chia với anh.
Kinh Hồng hiểu ý cha mẹ. Nhưng trên thực tế, anh cho rằng không ai có thể hiểu một người như anh đến chân tơ kẽ tóc như vậy được.
Bởi vị trí mà anh đang ngồi quá phức tạp.
Đối với cha mẹ, Kinh Hồng không đếm được đã bao lần anh dùng những biện pháp tu từ để nói khéo về một vấn đề nào đó. Đối với bạn bè cũng vậy, nói chuyện lúc nào cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng, bởi có những lời khi nói thẳng ra chắc chắn sẽ làm mất lòng người ta. Bởi vậy nên có những giày vò, có những đau khổ, có những cảm xúc không nói nổi thành lời, chỉ có thể tự mình gặm nhấm.
Nhưng chợt Kinh Hồng nghĩ, có lẽ Chu Sưởng có thể hiểu được.
Lúc nào anh cũng muốn thắng Chu Sưởng, nhưng vào những lúc như thế, nếu có được một người tri kỷ như vậy, hẳn cũng tốt.
Nhưng tiếc là cả đời này hai người chẳng thể nào làm bạn được.