Những Năm Tháng Ta Làm Thuộc Hạ Ở Ma Cung

Chương 1




Tính theo thời gian của Ma giới, bây giờ đã là chạng vạng, nữ chủ nhân tương lai của Ma Cung đã đợi ở phòng ngăn trong sảnh đường gần hai canh giờ, Qủy Ảnh đại nhân đứng đầu ma cung dường như lật tung toàn bộ Ma Cung, cũng không tìm được Ma tôn Luật Tàn Thanh của bọn họ.

Đệt, lúc đó quyết định lấy vợ chính là ngươi, hiện tại nhìn thấy tân nương lại đổi ý con mẹ nó cũng là ngươi, Luật  Tàn Thanh, đừng để ta có cơ hội trở về, trở về rồi việc đầu tiên ta làm chính là để Triệu Họa Lân đè ngươi xuống đất đánh tơi bời một trăm tám mươi lần.

Quỷ Ảnh đại nhân nghĩ thầm, đưa tay sờ sờ mặt nạ trên mặt, dưới mặt nạ là khuôn mặt đang nhíu mày, ánh mắt như đao. Hắn cảm thấy chuyện quan trọng nhất hiện tại chính là tìm được Ma tôn, nhưng  Ma tôn muốn trốn đi hủy bỏ hôn ước, bọn họ chắc chắn là tìm không được.

Bây giờ phải làm sao?

Nửa canh giờ sau,  “Ma tôn” uống say khướt bị thuộc hạ vây quanh tiến vào động phòng.

Lại qua nửa canh giờ, Quỷ Ảnh đại nhân giả trang thành Ma tôn lén lút ra khỏi phòng tân hôn, tiện tay lấy ra cái mặt nạ đeo quanh năm, lúc đang định chụp lên mặt lại nghe thấy tiếng cười khe khẽ từ phía sau: “Làm tốt lắm.”

Động tác đeo mặt nạ của hắn dừng lại, lập tức xoay người quỳ một chân về phía thân ảnh đằng trước: “Tham kiến Ma tôn đại nhân.”

Đù má tên biến thái ngươi chính là cố ý….rõ ràng vẫn luôn dùng thuật pháp cao cấp thuộc về Ma tôn trốn ở bên cạnh xem kịch, con mẹ ngươi chính là muốn xem tiết mục phạm thượng của ta????

Quỷ Ảnh mím chặt môi, mắt nhìn chòng chọc mặt đất, eo lưng vô cùng căng thẳng, không dám động đậy một chút nào, nhìn qua vô cùng cung kính với người đối diện, nhưng tình cảnh hiện tại có bao nhiêu lúng túng thì chỉ có người trong cuộc mới có thể biết, mà Ma tôn hiển nhiên không có cảm giác này.

Y chỉ cảm thấy Quỷ Ảnh như vậy so với bộ dáng lạnh như băng lúc bình thường thú vị hơn nhiều. Mỗi lần hắn ngoan ngoãn như vậy quỳ gối trước mình, y dường như đều có thể cảm nhận được bên trong đỉnh đầu rũ xuống của đối phương tràn đầy lửa giận.

Nhờ y ban tặng, Quỷ Ảnh có một gương mặt dường như giống như đúc với Ma tôn trước mặt, làm thế thân của ma tôn, dung mạo cùng dáng người của quỷ ảnh gần như là hoàn mỹ,  bình thường để tránh mạo phạm, hắn vẫn luôn dùng mặt nạ màu đen gặp người khác.

Nhưng mà Ma tôn đùa giỡn hắn không phải là vì bộ dáng của y với mình giống nhau, y để ý chính là linh hồn mỹ vị vừa miệng dưới bộ da này.

Quỷ ảnh quỳ cả buổi trời, đây với hắn mà nói xem như là chút lòng thành.  Hắn không muốn phỏng đoán hoạt động tâm lý lúc này của vị trước mặt, bởi vì hắn cảm thấy được cho dù biết cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, như vậy sẽ chỉ khiến Luật Tàn Thanh  càng thêm được đằng chân lân đằng đầu mà thôi.

Người phía trên nhìn chăm chú hắn một hồi, phát ra một tiếng cười khẽ: “Đứng lên đi.”

“Vâng, tạ ơn Ma tôn.” Qủy Ảnh lạnh như băng nói, dứt khoát đứng dậy, lại cảm thấy cẳng chân bỗng nhiên đau đớn kịch liệt một hồi, khiến cho hắn đứng thẳng so với quỳ còn đau khổ hơn. Hắn không nhìn thẳng vào Ma tôn, nhưng có thể cảm giác được ánh mắt của đối phương có thêm nhiều hứng thú.

Trả giá bằng tôn nghiêm. Qủy Ảnh nghĩ thầm, trên đùi lại càng ngày càng đau, đây là bệnh cũ lưu lại lúc huấn luyện làm thế thân. Đương nhiên, theo tình huống hiện tại xem ra, khả thi hơn chính là tên biến thái Luật Tàn Thanh kia đang thôi động cổ trùng chôn ở trong thân thể hắn, dù sao loại đồ chơi này ở ma giới cũng có nhiều, hạ vào trong thân thể thuộc hạ một chút, trong mắt y đại khái cũng không tính là cái gì.

Chiếu theo hứng thú mãnh liệt của đối phương với hắn, xem ra hẳn là cái sau.

“Sao vậy, Quỷ Ảnh đại nhân dường như có chút không thoải mái?” Luật Tàn Thanh cười tủm tỉm mở miệng hỏi, y dựa sát lại, Quỷ Ảnh thậm chí có thể ngửi được mùi hương đủ mê hoặc trên người y.

Ma tôn chưa bao giờ dùng dầu thơm,  đây là thể chất mị hoặc trời sinh.

Quỷ Ảnh hiện tại vô cùng hối hận bản thân mình lúc trước vì sao lại viết ra loại phá quy tắc như này, đối với hắn bây giờ mà nói, luồng hương kia cùng cổ trùng trong cơ thể cảm ứng lẫn nhau, Ma tôn lại kề sát hắn như vậy, dưới hai tầng tra tấn của lửa dục và đau nhức, hắn cảm thấy bản thân muốn hóa đá rồi.

Hơn nữa còn có loại kích động muốn nhào vào ngực đối phương…. bởi vì chân đau.

Quỷ Ảnh biết Luật Tàn Thanh am hiểu nhất chính là đùa giỡn lòng người, bởi vì quy định phá nguyên tắc này là hắn viết.

Hắn thề, sau này không bao giờ viết kiểu nhân vật biến thái nữa. Chân thành yêu nước thân thiện tin tưởng là phẩm chất tốt cỡ nào kia chứ, nhưng đáng tiếc Ma tôn với bọn hắn căn bản không sát thực tế.

Hắn cảm thấy hơi thở của Luật Tàn Thanh nhẹ nhàng đảo qua tai, thật ngứa, khiến người ta cảm thấy ám muội. Quỷ Ảnh run rẩy một cái, mẫn cảm lui về sau một bước, lại biểu hiện ra vẻ mặt lạnh lùng kia: “Đa tạ Ma tôn quan tâm, nếu như không còn chuyện gì khác, thuộc hạ xin cáo lui.”

Luật Tàn Thanh nhìn chòng chọc hắn, trong ánh mắt tràn đầy hứng thú, một khắc sau lại trở nên lạnh lùng không gì sánh được, dường như đang nhìn một kẻ đã chết: “Tự ý giả mạo thân phận bản tôn, nên làm như nào không cần ta nói, đúng không Quỷ Ảnh?”

Đây là muốn hắn đến Hình đường chịu phạt.

Quỷ Ảnh liền quỳ xuống, giọng điệu cứng nhắc nói: “Thuộc hạ đã biết.”

Luật Tàn Thanh lạnh lùng hừ một tiếng, thân hình hóa thành một vệt bóng đen tản đi. Quỷ Ảnh quỳ rất lâu trên mặt đất, đau đến mồ hôi lạnh phủ kín trán.

Hắn nói: “Cung tiễn Ma tôn.”

Chuyện vẫn chưa tính là xong.

Quỷ Ảnh chịu phạt xong liền tắm rửa đi ngủ, ngày mai còn có chuyện quan trọng phải làm, nhất định phải đảm bảo giấc ngủ, chỉ tiếc tân nương tử bên kia Tây Vực Ma giới gả qua đây hôm nay phải phòng đơn gối chiếc.

Ngươi nói đây là chuyện gì a.

Quỷ Ảnh  trở mình, miệng vết thương thoa thuốc sau lưng có chút rách ra, hắn ngửi thấy mùi máu tanh.

Không quan tâm, rách thì rách đê, lão tử phải ngủ.

Có một bàn tay đột nhiên sờ lên eo hắn, Quỷ Ảnh giật bắn mình, đao rút ra một nửa, tay lại bị người đè lên không thể động đậy.

Đôi mắt xanh biếc của Luật Tàn Thanh lóe sáng trong đêm tối, không chớp mắt mà nhìn hắn.

Đù má ngươi bao nhiêu tuổi rồi còn chơi trò dọa ma nửa đêm, ngươi biết bản thân dọa người thế nào không?

Ma tôn chậm rãi nói: “Sao nào, bị dọa rồi?”

Quỷ Ảnh thử rút tay, phát hiện rút không nổi, vì vậy vô cùng tỉnh táo nói: “Ma tôn nếu như muốn dùng giường của thuộc hạ, có lẽ nên để thuộc hạ lui xuống đã.”

“Lại muốn đi đâu? Ma cung cấm đi lại ban đêm đấy.” Đối phương cong khóe môi, kéo hắn qua, trường đao rơi xuống đất phát ra một tiếng keng trầm thấp, miệng vết thương trên lưng Quỷ Ảnh rướm ra nhiều máu.

Nhưng cái này không quan trọng.

“Thuộc hạ có thể ngủ trên sàn nhà.” Quỷ Ảnh nói, chỉ là Ma tôn hiển nhiên không muốn hắn làm như thế, cái tay kia nhéo nhéo eo hắn, giọng điệu tràn ngập dỗ dành…. mới là lạ.

“Thả lỏng chút, ngủ.” Luật Tàn Thanh nói.

Cả người hắn cứng đờ dựa vào trong ngực Luật Tàn Thanh, đối phương làm như không có chuyện gì muốn hắn thả lỏng.

Nhưng hắn bị thương, thực sự quá mệt mỏi quá buồn ngủ rồi, chẳng còn tâm trạng mà đối phó nữa. Cũng chỉ đành giữ nguyên cái tư thế quái dị này ngủ một đêm.

Ngày hôm sau lưng mỏi eo đau, lúc mặc quần áo còn phát hiện trên cổ mình có thêm một dấu hồng ngân, không mặc quần áo cao cổ thì không che được.

Quỷ Ảnh làm người đứng đầu Ma Cung, làm việc luôn luôn nghiêm túc cẩn trọng, tính tình trầm mặc ít nói, tác phong sinh hoạt cá nhân rất lành mạnh, dấu hồng ngân gì gì đó là tuyệt đối không thể có.

Đều trách tên Ma tôn biến thái kia.

Tiểu nhân ở trong lòng Quỷ Ảnh đã đè Luật Tàn Thanh xuống đất quất một trăm lần, vẫn chưa cảm thấy hả giận. Hắn dùng pháp thuật biến dấu hồng ngân này thành vết máu bầm, tốt xấu còn có thể giải thích là do bản thân không cẩn thận đụng vào đâu đó.

Cho đến tận khi hắn mở cuộc họp mới phát hiện ánh mắt sâu xa của Ma tôn.