Những Năm Tháng Ta Làm Thuộc Hạ Ở Ma Cung

Chương 7




“Đại nhân…..” Quỷ Ảnh bưng chén thuốc, đứng ở bên cạnh Cố Nguyên trì, ngâm ở trong nước trì đen như mực là Luật Tàn Thanh, sắc mặt có chút tái nhợt.

Đã mấy ngày Luật Tàn Thanh không chịu uống thuốc. Cứ tiếp tục như vậy thì cảnh giới sẽ chỉ càng rớt càng nhanh, mới có nửa tháng, tu vi của y đã giảm xuống chẳng khác Quỷ Ảnh là mấy.

“Bản tôn không uống.” Luật Tàn Thanh kiên quyết nói, y nhắm mắt dựa vào thành trì, bộ dạng nhìn thế nào cũng giống như một kẻ không phản ứng, giọng nói cũng vô cùng lạnh nhạt: “Uống thuốc cũng vô dụng.”

“…”Quỷ Ảnh nhìn y rời khỏi Cố Nguyên trì, khoác lên một cái áo bào, vừa đi vừa thuận tay buộc lại đai lưng, kết quả dưới chân trượt một cái đứng không vững, hắn nhanh tay lẹ mắt kéo được y. “Đại nhân cẩn thận.”

Luật Tàn Thanh một bụng đầy hỏa, nhưng lại không thể tiếp tục tức giận với người mình thích, đành phải nhịn xuống: “Buông tay, tự bản tôn biết đi.”

Quỷ Ảnh lại chẳng đếm xỉa đến, chỉ nói một câu “Đại nhân thứ tội”, lập tức cúi đầu ôm y rời khỏi Cố Nguyên trì, một đường ẩn giấu thân hình, mang y về tẩm cung. Sau khi ném người lên giường, không nói một lời mà trèo lên người y ngồi.

Tuy rằng nói chuyện với Triệu Quân Linh lâu như vậy, lúc thực sự phải cứng còn có chút kích động nhỏ.

Trên mặt Quỷ Ảnh không có cảm xúc gì, đồng tử lấp lánh ánh sáng, khí chất lại không sắc bén như ngày xưa. Hắn thấp giọng gọi: “Đại nhân.”

“Sao thế?” Luật Tàn Thanh bị hắn làm như vậy, cơn tức giận đang sôi trào cũng bị đè xuống, trong lòng giống như có móng vuốt của tiểu quái thú cào cào, y hơi cụp mắt xuống, giọng nói lại khôi phục hờ hững như thói quen: “Quyết định phạm thượng rồi?”

Tẩm điện trang trí cũng chẳng hề xa hoa, ánh sáng lại có chút lờ mờ. Hiệu quả cách âm lại vô cùng tốt, qua nhiều năm như vậy, Quỷ Ảnh là người duy nhất được y đồng ý ra vào nhiều lần nơi này.

Y nhìn thấy Quỷ Ảnh vươn tay cởi cúc áo ở cổ mình, lại chậm rãi cởi từng cái một, đến khi chỉ còn lại một lớp áo trong mỏng manh, ngón tay hắn run rẩy, Luật Tàn Thanh nắm lấy thời cơ giữ chặt tay hắn, dùng sức bật người đặt người nọ dưới thân, nắm giữ quyền chủ động.

Luật Tàn Thanh vuốt ve thân thể căng thẳng của Quỷ Ảnh, đầu ngón tay thuận theo cái eo mềm mại trượt xuống dưới, Quỷ Ảnh khẽ cắn môi, rõ ràng là khẩn trương đến muốn chết, lại ép bản thân không động đậy mà đón nhận mê hoặc của người trước mặt.

Giờ phút này, hắn nghĩ tới một vấn đề nghiêm túc.

…Chờ đã, rõ ràng là ta muốn thượng y? Nhìn bộ dạng vị này chủ động như vậy….lẽ nào y muốn chơi cưỡi ngựa????

——— ta là đường phân cách hài hòa ————

Sự thực chứng minh, hắn nghĩ có chút quá đơn giản rồi.

Sau khi Luật Tàn Thanh hai ba lần giải được tình cổ, vẻ mặt thoải mái đặt hắn ở dưới thân, hắn liền cảm thấy được bi kịch của bản thân.

“Kỹ thuật không được đâu, Quỷ Ảnh.” Luật Tàn Thanh dựa sát vào hắn, chậm rãi nói: “Triệu Quân Linh có lẽ không nói qua với ngươi, thể chất của Ma tộc với nhân loại có sự khác nhau rất lớn.”

Quỷ Ảnh còn đang suy nghĩ “ Làm công thật mệt, eo cũng sắp đứt rồi.” Lại bị tôn thượng nhà hắn nâng cằm lên, đối diện với một cặp mắt cười mà tựa như không phải cười, lập tức cảm thấy không ổn.

Á đù tên biến thái này còn muốn làm gì nữa?

Tình cổ chết dễ như vậy sao, không phải nói sức sống ngoan cường lắm à?

Tiểu gia ta bây giờ hối hận còn kịp không? Ta cảm thấy có thể sẽ chết trên giường a!!

—————

Hai người bọn họ ở trong tẩm điện lăn qua lăn lại chừng hai ngày, Quỷ Ảnh cảm thấy xương cốt của bản thân đều hỏng rồi, Ma tôn mới chịu tha cho hắn, vẻ mặt thỏa mãn giống như ma thú sau khi ăn một bữa no bụng.

Trước khi Quỷ Ảnh ngủ thiếp đi còn mơ màng nghĩ: ……Không đúng a!

Đáng nhẽ phải là ta chơi đùa y không xuống được giường mới đúng chứ??

Có lẽ là quá mệt mỏi, đang lúc nửa tỉnh nửa mê hắn cảm thấy có người lật người hắn, tiếp theo có thứ gì đó thuận theo hai chân chảy xuống, cảm giác dính nhơm nhớp kia khiến hắn cảm thấy không thoải mái, có người nắm chặt mắt cá chân hắn, ngón tay như có như không mà chạm qua da.

“Quỷ Ảnh, ta đợi ngày này rất lâu rồi…” Người kia thấp giọng nói, “Ngươi chừng nào thì mới hiểu được?” Đối phương kề sát bên tai hắn, thấp giọng nỉ non: “Ta rất muốn biết, mỗi lần ngươi gọi ta là đại nhân, nói thuộc hạ biết sai, trong lòng ngươi đang nghĩ gì?”

Quỷ Ảnh: …..Bí mật động trời! Giữa con bất hiếu và cha có mối quan hệ không thể miêu tả! Kết quả nhân tính bị bóp méo! Còn không có đạo đức.

Lúc hắn tỉnh lại không lập tức mở mắt mà nằm ở trên giường lớn mềm mại của Luật Tàn Thanh nhắm mắt suy nghĩ chuyện đời người.

Suy nghĩ nửa ngày, hắn cảm thấy vấn đề này có chút phức tạp, vì vậy quyết định từ bỏ.

————————-

Vào lúc này, Triệu Họa Lân đang hết sức chăm chú đối phó với kết giới của vực sâu Ma giới.

Sở dĩ vực sâu Ma giới đáng sợ, là bởi vì nó chỉ có cửa vào chứ không có cửa ra, sau khi vào rồi muốn ra ngoài, chỉ có hai cách, một là đánh vỡ kết giới bao phủ ở bên ngoài, còn một cách khác là khiêu chiến với bảy vị trông coi các cửa ải, thực lực của mỗi vị đều đủ để trên một Ma tôn, nói cách khác, sau khi tiến vào vực sâu Ma giới, nếu như thực lực không ngang ngửa với bảy vị Ma tôn thì không ra được.

Cũng chính vì như vậy, mỗi một người thành công thoát khỏi vực sâu Ma giới đều trở thành đối tượng mà các gia tộc lớn thực lực mạnh mẽ lôi kéo, nhưng trong phúc tất có họa, cùng lúc đó, bọn họ sẽ lọt vào sự liên thủ truy sát của bảy Ma tôn, dù sao quy tắc trở thành tôn giả của Ma giới cũng rất đơn giản, chỉ cần giết chết bất kì vị nào trong bảy Ma tôn, bất kể dùng cách gì, liền có thể trở thành Ma tôn.

“Ta nhận được tin tức.” Luật Tàn Thanh hờ hững nói: “Triệu Họa Lân chưa trở về nhân giới.”

Cổ họng Quỷ Ảnh vẫn khàn khàn, hắn cảm thấy khó chịu mà ho hai tiếng, nghe thấy Luật Tàn Thanh dùng giọng nói tràn ngập tiếc nuối: “Hắn đi vực sâu Ma giới rồi.”

Quỷ Ảnh: “….” Lời của ngươi giống như là nói “Ta không hăng hái việc nghĩa tử đi thanh lâu lớn nhất Ma giới” vậy.

“Nói cho ngươi biết một bí mật nhỏ, Quỷ Ảnh.” Luật Tàn Thanh nhẹ giọng nói,  y luôn thích dán sát vào Quỷ Ảnh mỗi lúc nói chuyện.

Nói chuyện thì nói chuyện, ngươi bỏ bàn tay đang vói vào trong người ta ra được không.

“Triệu Họa Lân không phải nghĩa tử của ta.”

Không phải nghĩa tử của ngươi thì là con ruột ngươi chắc?

“Hắn là con ruột của ta.”

Quỷ Ảnh: “……”  Cái mặt này bị đánh cho kêu “ba ba ba” vang vọng, tác giả là hắn nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.

“Đại nhân đừng đùa.” Quỷ Ảnh nói “Triệu Họa Lân là đứa nhỏ nhặt về từ nhân giới, ngài đi nhân giới lúc nào? Thuộc hạ cũng chưa từng nghe nói….”

Hắn dường như nghĩ đến điều gì, đang nói thì bỗng dưng ngừng lại.

Hắn có nghĩ ra một giả thuyết như vậy, nhưng không thực sự viết ra.

Thân thể Ma tôn không chỉ có một bộ, sau khi chết rồi chỉ cần thần hồn bất diệt, lại tìm một thân thể thích hợp khác cũng được, mà thân thể người khác thì chung quy mình dùng không quen. Cho nên mỗi một vị Ma tôn sau khi thượng vị đều dùng huyết nhục bản thân tạo ra một hóa thân cho mình từ sớm, là phương pháp đặc biệt của Ma tộc. Sau khi đứa trẻ mới thành hình, cũng không phải là không tự sinh ra hồn phách linh trí.

“Đại nhân vì sao nói với thuộc hạ điều này?”

Quỷ Ảnh cảm thấy Luật Tàn Thanh đột nhiên nói đến cái này nhất định là có nguyên nhân gì đó.

Không nghĩ tới tên này nghiêm túc nói: “Ta nghĩ chúng ta có thể hợp lực sinh thêm một đứa nữa.” Y suy nghĩ một chút, lại bổ sung: “Hoặc là ngươi sinh cũng được.”

Quỷ Ảnh: “…..”

Triệu Quân Linh cùng Mính Yên nằm úp sấp ở ngoài điện nghe trộm: “……”