Niệm Niên Hữu Dư

Niệm Niên Hữu Dư - Chương 50




121

Tưởng Xuyên Thành liên tục phơi bày scandal, đồng thời còn kết hợp với chứng cứ, nói rất nhiều chi tiết nhạy cảm.

Dư Hành học cấp ba tại một trường huyện Tây Bắc hiu quạnh, từ nhỏ hắn rất bạo lực, thường xuyên đánh nhau, còn từng bị trường học kỷ luật rất nhiều lần.

Đến nửa học kỳ sau của lớp 11, Dư hành đột nhiên chuyển trường ra nước ngoài, chính là vì xảy ra quan hệ xác thịt với thầy giáo của mình, mà tên thầy giáo kia cũng vì chuyện này mà bị đuổi việc.

Có người nói từ lúc Dư Hành chưa tròn mười tám tuổi, đã bắt đầu mơ ước vị thầy giáo này, suy nghĩ cực kỳ biến thái.

Dư Hành gia nhập giới giải trí nhiều năm, biểu hiện ra là ca sĩ tài hoa, diễn viên mới rất có tiềm lực, cũng là nam thần đại chúng, nhưng sau lưng Dư Hành lại quan hệ 419 lung tung, thậm chí còn bao nuôi thầy giáo của mình.

Hiện tại Dư Hành rất nổi tiếng, không tránh được bị đố kỵ. Đối thủ cạnh tranh, công ty đối đầu vẫn luôn nhìn chòng chọc Dư Hành, trong giới cũng không thiếu người ghét Dư Hành, muốn bôi đen hắn.

Tưởng Xuyên Thành hợp tác với những người này, sau đó ngụy trang bản thân thành người bị hại đáng thương, giành được sự đồng cảm của mọi người, không ngừng chỉ trích Dư Hành.

Đám người Tưởng Xuyên Thành cũng dùng tiền thuê thủy quân, đẩy đề tài lên hàng đầu, dùng thuê mấy đại V phát biểu, tiết tấu cố ý bôi đen Dư Hành.

Việc này thoạt nhìn có lý có bằng chứng, cũng đều dựa vào sự thực nhất định, lại bồi thêm khuếch đại và bóp méo, do đó làm người ngoài rối loạn không hiểu rõ thực hư.

Những người ái mộ Dư Hành lại càng hoảng sợ, nghi ngờ không ngớt; đám anti lại rất sôi nổi, nhân cơ hội bôi đen Dư Hành, nói Dư Hành nổi tiếng quá nhanh, bây giờ hình tượng bị phá đến rối tinh rối mù; những người qua đường không hiểu rõ cho nên đều nẻ hạt dưa vây xem.

Công ty quản lý của Dư Hành xử lý khẩn cấp scandal này, nhưng chỉ có thể tạm thời đè xuống, không thể hoàn toàn làm mọi người tin tưởng, còn cần bản thân Dư hành đứng ra giải thích mới được.

Đối với lần này, người đại diện Đào Dĩ Nghiệp đã viết giải thích tỉ mỉ cho Dư Hành, để Dư Hành nói rõ ràng hoàn cảnh gia đình đặc thù từ nhỏ của hắn, lúc cần thiết, dù thừa nhận từng bị bạo hành gia đình cũng không sao.

Quan trọng nhất là, Dư Hành phải phủ nhận quan hệ với thầy giáo kia, cũng chính là Nhâm Niệm Niên.

Nhưng Dư Hành lại lắc đầu.

Đào Dĩ Nghiệp hoảng sợ, bất luận hắn khuyên như thế nào cũng không lay động được Dư Hành. Hắn vội muốn chết nhưng bên Hạ Sênh lại không trả lời trực tiếp, cũng vội vàng tìm Dư Hành.

Chuyện trước đây cô lo lắng, quả nhiên xảy ra.

Hạ Sênh bảo Dư Hành nhanh chóng tách khỏi Nhâm Niệm Niên, sau đó cô sẽ sắp xếp cho Nhâm Niệm Niên đến nơi khác, về phần em gái của Nhâm Niệm Niên đang nằm viện, cũng sẽ bị chuyển đến bệnh viện khác.

Hạ Sênh đều tra qua, cho nên cũng biết Tưởng Xuyên Thành và mẹ hắn có quan hệ khá gay gắt với Nhâm Niệm Niên.

Cô không biết sau này Tưởng Xuyên Thành có thể truyền ra thân phận thầy giáo kia hay không? Nếu như nói ra, đến lúc đó phiền phức sẽ lớn hơn nữa; hơn nữa theo hiện nay Tưởng Xuyên Thành cung cấp đầu mối, nếu đám anti kia tiếp tục đào  bới, sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra Nhâm Niệm Niên.

Một khi thân phận của Nhâm Niệm Niên bị phơi bày, khẳng định không thể đến trường được nữa, địa chỉ cũng có thể bị tuôn ra ngoài, anh sẽ bị bại lộ trước mặt công chúng, chịu đựng không biết bao nhiêu chỉ trích cùng chửi rủa.

Cân nhắc đến những điều này, Hạ Sênh nhiều lần nói với Dư Hành, vì hắn, cũng vì Nhâm Niệm Niên, hai người phải tách ra một thời gian.

Dư Hành vẫn không muốn, bỗng dưng ánh mắt thay đổi, hắn cười lạnh: “Hừ, loạn luân thầy trò? Người tôi thích chỉ trùng hợp là thầy giáo của tôi, cái này có gì sai!”

“Thì ra năm năm trước, anh áy đột nhiên nghỉ việc là gì chuyện kia, thì ra anh ấy đang bảo vệ tôi.”

Dư Hành siết chặt nắm tay, cực kỳ hối hận, ánh mắt cũng càng lúc càng lạnh lùng, chất vấn Hạ Sênh: “Năm đó có phải các người ép anh ấy đi không?”

Mấy năm nay Dư Hành vẫn bị lừa gạt, dù hắn có điều tra cũng không có kết quả gì, nhất định là Hạ Sênh cố tình giấu giếm, ở phía sau làm điều mờ ám, không muốn để hắn biết chân tường.

Không nghĩ tới bây giờ, lại thông qua scandal lần này gián tiếp biết được.

Hạ Sênh sửng sốt, bị ánh mắt của Dư Hành hù dọa, cô bất đắc dĩ lắc đầu: “Không phải, tuy rằng cô từng có ý nghĩ này nhưng trước khi cô nhận được tin tức, thầy Nhâm cũng đã quyết định rồi, là hắn chủ động thừa nhận mình quyến rũ học sinh của mình, không xứng làm giáo viên, hắn đã sớm quyết định bỏ rơi cháu.”

Dư Hành im lặng một hồi, sau đó từ từ nói: “Quả nhiên anh ấy vẫn luôn ngu như vậy.”

Nhìn phản ứng của Dư Hành, Hạ Sênh càng bất an: “Tiểu Hành, rốt cuộc cháu muốn làm gì? Đừng xúc động, nhất định phải thương lượng với cô, bây giờ cháu nghe cô một lần được không? Cháu và thầy Nhâm ——”

Dư Hành cắt lời Hạ Sênh: “Cô đừng khuyên nữa, cháu sẽ không cắt đứt quan hệ với anh ấy.”

122

Hai ngày trước, scandal của Dư Hành mới bị truyền ra, Tưởng Xuyên Thành liền phái người đến trường Nhâm Niệm Niên đang làm việc, hẹn anh ra ngoài một mình.

Nhâm Niệm Niên vốn không muốn gặp Tưởng Xuyên Thành, nhưng Tưởng Xuyên Thành uy hiếp, nói sẽ tiếp tục tung scandal ra.

Kết quả hai người ngồi xuống nói chưa được mấy câu, Nhâm Niệm Niên liền không chịu nổi bản mặt kinh tởm của Tưởng Xuyên Thành, lần này anh không có động tay, hắt thẳng ly rượu vào mặt Tưởng Xuyên Thành, giận dữ bỏ đi.

Bên bệnh viện, bởi vì em gái Nhâm Niệm Tư rất ít khi cập nhật tin tức, cho nên lúc này còn chưa biết scandal liên quan đến Dư Hành, cũng không biết có dính dáng đến anh trai Nhâm Niệm Niên.

Nhâm Niệm Niên đẩy xe lăn, dẫn em gái ra ngoài dạo một vòng, sau đó lại đưa về phòng bệnh. Nhâm Niệm Niên gọt xong táo, cắt thành từng miếng rồi đút cho Nhâm Niệm Tư.

“Tư Tư, em ở bệnh viện này đã lâu rồi, muốn đổi một chỗ khác không?”

“Muốn.” Nhâm Niệm Tư cười cười, còn vươn tay huơ huơ hai cái: “Anh, thậm chí em còn muốn xuất viện, dù sao bây giờ thân thể em đã khôi phục tốt rồi.”

“Xuất viện?” Nhâm Niệm Niên ngẩn người.

“Vâng, chỉ chớp mắt một cái đã bốn năm năm, đã lâu em không tiếp xúc đến thế giới bên ngoài, không phải là ở xung quanh bệnh viện, em muốn đi xa hơn, đến nhiều nơi hơn, ví dụ như phố đi bộ, còn có trung tâm thương mại náo nhiệt, trường học, công viên, khu vui chơi, nhà chúng ta… Anh, cho dù không nhìn thấy, nhưng em vẫn muốn cảm nhận một chút.

Nhâm Niệm Niên bỗng dưng chua xót trong lòng, đã từ lâu đôi mắt em gái đã không còn lấp lánh ánh sáng, một mảnh u tối, nhưng trong lòng con bé vẫn luôn sáng ngời, có quá nhiều mơ ước và hy vọng.

“Anh đáp ứng em, Tư Tư, chờ thân thể em thực sự tốt lên, anh nhất định dẫn em đi.”

“Vâng, anh hai tốt nhất!” Nhâm Niệm Tư nhe răng cười.

Kỳ thực cô đang che giấu tình trạng thân thể, cô sợ không còn kịp, cũng không đợi được cơ hội nhìn thế giới bên ngoài.

Sau khi đi ra khỏi phòng bệnh, điều dưỡng Tiểu Đông âm thầm nói cho Nhâm Niệm Niên biết, trên thực tế bệnh tình của Nhâm Niệm Tư lúc tốt lúc xấ, tuy rằng bây giờ ổn định nhưng vẫn phải nằm viện theo dõi.

Dù đi bệnh viện khác cũng giống như vậy, tạm thời không thể nào xuất viện.

Tiểu Đông xin Nhâm Niệm Niên cần phải để tâm chú ý, Nhâm Niệm Niên gật đầu, vẻ mặt đanh lại và lo lắng, bỗng dưng sắc mặt anh tái nhợt, có hơi buồn nôn.

Điều dưỡng Tiểu Đông giật mình: “Nhâm tiên sinh, anh… Anh làm sao vậy? Sao sắc mặt tệ quá!”

“Có thể hai hôm nay cảm lạnh, có hơi buồn nôn, không sao đâu.”

Nhâm Niệm Niên thản nhiên nói, sau đó thực sự khó chịu, chạy ngay đến WC.

Trong dạ dày đảo lộn, Nhâm Niệm Niên đứng bên cạnh bồn ói hồi lâu, ói ra toàn bộ thức ăn ăn vào trươc đó, đầu cũng trở nên choáng váng.

Anh xoa xoa thái dương, nghĩ thầm có thể là vì chuyện Dư Hành làm hai ngày càng anh không muốn ăn gì, còn xuất hiện trạng thái choáng váng nôn mửa.

Tuyệt đối không thể để scandal kéo dài thêm nữa, nên làm thế nào, trong lòng Nhâm Niệm Niên đã có quyết định.

123

Tạm thời tất cả lịch trình của Dư Hành đều bị hoãn lại, hai ngày nay hắn vẫn không giải thích gì, cũng không lộ mặt ở bất kỳ nơi nào, biến mất khỏi tầm nhìn của quần chúng.

Người bên ngoài nhìn vào, giống như Dư Hành đã phạm lỗi, lựa chọn trốn tránh không muốn đối diện sự thật.

Đương nhiên Hứa Phiên Phiên và Thái Hàm cũng nhìn thấy scandal này, mặc dù lúc trước các cô cũng đoán được ít nhiều, nhưng xem cái này, hai cô mới hoàn toàn hiểu rõ quan hệ của Dư Hành và Nhâm Niệm Niên.

Nhớ lại những chuyện xảy ra hồi học 11, các cô hoàn toàn hiểu được phần tình cảm yêu thích cùng sùng bái của Dư Hành dành cho Nhâm Niệm Niên, đương nhiên cũng tình nguyện đứng ra biện hộ cho Dư Hành.

Khâu Tòng Quân liên tục gọi điện thoại nhưng Dư Hành không nhận, sau này mới gửi tin nhắn thoại cho hắn: “Cậu yên tâm, qua hai ngày này, tất cả sẽ được giải quyết. Sau đó tớ sẽ giúp cậu tìm Kiều Minh, dạy dỗ hắn một trận.”

Trong lòng Khâu Tòng Quân đau xót, cười cười nói: “Rốt cuộc cũng không uổng công kết bạn với cậu, Dư giả B.”

Hôm nay Nhâm Niệm Niên đến bệnh viện còn chưa về, Dư Hành về biệt thự thì phát hiện hành lý của Nhâm Niệm Niên.

Trừ hành lý ra, Nhâm Niệm Niên còn tháo lục lạc xuống, áo thun hình mèo cũng được giặt sạch xếp gọn gàng, còn có thẻ ngân hàng Dư Hành từng đưa cho Nhâm Niệm Niên, anh cũng tìm ra, bỏ vào tủ đầu giường trong phòng ngủ.

Dư Hành nhìn thấy mấy thứ này, trong nháy mắt hoảng hốt như quay lại năm năm trước, thấy túi đồ mình tặng Nhâm Niệm Niên bị vứt đi, ánh mắt càng ngày càng ảm đạm…

Sau khi Nhâm Niệm Niên từ bệnh viện về nhà, Dư Hành không nói không rằng lôi anh vào phòng tắm.

Hơi nước bốc lên, hai cổ thân thể trần truồng quấn lấy nhau, dưới thân cũng liên kết chặt chẽ, hai người bọn họ vừa tắm vừa làm, giống như một đôi tình nhân thân mật.

Dư Hành biết rõ từng điểm nhạy cảm trên người Nhâm Niệm Niên, hắn ôm Nhâm Niệm Niên, nhiều lần gặm cắn vành tai và cổ anh, hai tay cũng xoa nắn hai viên đậu đỏ trên ngực anh, làm hai vật nhỏ đáng thương càng thêm sưng đỏ cùng cứng rắn.

Phần dưới kết hợp của hai người, tiếng nước vang bèm bẹp không ngừng, tiếng khóc lóc của Nhâm Niệm Niên liên tiếp vang lên, càng ngày càng cao…

Sau đó Dư Hành ôm Nhâm Niệm Niên đã mềm nhũn ra khỏi phòng tắm, đến phòng ngủ rộng rãi, lại tiếp tục đè anh làm tới tấp.

Bên trong mềm mại của Nhâm Niệm Niên bị Dư Hành ra vào không ngừng, mỗi một cái đều đỉnh sâu vào miệng khoang sinh sản, đến chỗ sâu nhất.

Nhìn Nhâm Niệm Niên dưới thân khóc la giãy giụa, ánh mắt Dư Hành u ám, không chỉ có tốc độ, ngay cả sức mạnh cũng bắt đầu gia tăng không kiềm chế, động tác tràn đầy thú tính.

Lúc trước trong phòng tắm Nhâm Niệm Niên đã bắn hai lần, cũng bị người đâm rất sâu, bây giờ lại càng nhạy cảm, dằn vặt không thể chịu nổi, huống chi Dư Hành còn mạnh mẽ xâm nhập vào khoang sinh sản của mình.

Nhâm Niệm Niên bị nhồi quá căng, anh trợn to đôi mắt sưng đỏ, hai tay bấu chặt lấy cánh tay Dư Hành: “Ưm… A! Đừng… Đừng mà! Quá… Quá sâu! Dư… Dư tiên sinh, xin cậu, hu hu hu, Tiểu… Tiểu Dư…”

‘Tiểu Dư’ vốn là xưng hô kiêng kỵ, nhưng vào lúc này Nhâm Niệm Niên lại không kiềm chế được mà gọi ra tiếng.

Dư Hành dừng động tác, hỏi: “Nhâm Niệm Niên, anh lại muốn đi sao? Lại muốn rời khỏi tôi, bỏ rơi tôi sao?”

Hắn vừa nói ra, trong lòng Nhâm Niệm Niên đau đớn như có dao nhỏ cứa qua.

Tưởng Xuyên Thành vạch trần những chuyện kia, tuy là cố ý nói xấu Dư Hành, nhưng có một số việc cũng không phải không giống sự thực. Anh lo lắng cho Dư Hành, Dư Hành phải làm sao đây?

Dư Hành bị vây trong dư luận, nếu như tiếp tục ở chung với hắn, sự nghiệp, tiền đồ và khát vọng của Dư Hành sẽ bị hủy diệt…

Tưởng Xuyên Thành uy hiếp Nhâm Niệm Niên rời khỏi Dư Hành, Nhâm Niệm Niên từng nghĩ qua, anh có thể đứng ra giải thích, nhận tất cả chỉ trích, để mọi người chỉa mũi dùi về phía anh, nhưng đầu tiên anh phải rời khỏi Dư Hành, chặt đứt tầng quan hệ bao nuôi này.

“Trả lời tôi, Nhâm Niệm Niên! Anh thực sự còn muốn chạy sao?” Giọng Dư Hành càng nặng nề thêm.

Nhâm Niệm Niên giãy giụa trong lòng, cố ý nói: “Dư tiên sinh, quan hệ của chúng ta còn phải tiếp tục bao lâu? Tôi… Tôi mệt mỏi rồi, cậu buông tha cho tôi, tôi cũng… Ưm ưm…”

Nhâm Niệm Niên còn chưa nói xong thì bất ngờ bị Dư Hành hôn xuống, dùng nụ hôn nồng nhiệt lại đột ngột chặn miệng Nhâm Niệm Niên nói những lời kế tiếp.

Lông mi Nhâm Niệm Niên run lên, trong mắt trànđầy kinh ngạc.

Lúc trước khi làm tình Dư Hành chưa bao giờ hôn môi anh, đây là lần đầu tiên.

Hô hấp đan xen, đầu tiên Dư Hành mút mát làn môi mềm mại của Nhâm Niệm Niên, sau đó thừa dịp Nhâm Niệm Niên kinh ngạc nhếch môi, đưa lưỡi vào trêu đùa hàm trên của Nhâm Niệm Niên, cũng mút liếm và quấn lấy lưỡi của anh, vô cùng tham lam hương vị ngọt dịu trong miệng Nhâm Niệm Niên.

Trong thoáng chốc, Nhâm Niệm Niên nhớ lại năm năm trước, vậy hẳn được xem là nụ hôn đầu tiên của anh và Dư Hành.

Khi đó sắp đến thời gian rời khỏi trường học, trước khi đi, anh tặng món quà cuối cùng cho Dư Hành, là một cây đàn guitar.

Dư Hành nhân cơ hội hôn trộm Nhâm Niệm Niên, chỉ là môi chạm môi, giống như chuồn chuồn lướt nước. Khi đó Dư Hành hôn anh xong lập tức bỏ chạy, để lại Nhâm Niệm Niên ngơ ngác đứng tại chỗ.

Nhưng mà đêm nay, nụ hôn Dư Hành vừa nóng bỏng mà lại bá đạo, đầu lưỡi Nhâm Niệm Niên bị hắn mút đến tê rần, đầu hỗn loạn, bị Dư Hành hôn đến mụ mị.

Nụ hôn vừa kết thúc, Dư Hành ngưng mắt nhìn mặt Nhâm Niệm Niên, bình thường ánh mắt thâm trầm, người khác nhìn không thấu hắn, vào giờ phút này lại trở nên trong sáng chân thành: “Thầy Niên Niên, Nhâm Niệm Niên, anh thích em không?”