"Cậu đã kiểm tra kịch bản chưa?"
"Vâng, rồi ạ."
Giám đốc hỏi Haruka và anh đã trả lời.
Haruka buộc chặt dây giày lại, đứng dậy và nhìn những tòa nhà phía trước.
Haruka hiện đang ở trên nóc một tòa nhà. Nó cao 8 tầng, mặt đất thì rất xa.
Từ điểm xuất phát nơi anh đang đứng bây giờ, nhiệm vụ của anh là chạy đến mục tiêu đã được chuẩn bị sẵn cho mình.
Haruka hiện đang ở trong một studio ngoài trời được thuê để quay phim, nơi địa hình và số tầng của các tòa nhà có thể bị thao túng ở một mức độ nào đó.
Việc phá hủy các tòa nhà không được phép ngay cả khi một người nộp đơn xin việc đó.
"Okay, cậu có thể vào vị trí được không?"
"Rõ ạ."
Haruka vào vị trí và chờ hiệu lệnh của giám đốc.
"Được rồi, action!"
Một tiếng vỗ tay lơ lửng trong không trung và các camera lơ lửng bắt đầu ghi hình.
Cùng lúc đó, Haruka chạy về phía trước.
Không mất đà, anh tựa chân vào mép tòa nhà và dùng hết sức ném mình lên không trung.
Anh lăn và di chuyển sang tòa nhà tiếp theo trong khi giảm sức mạnh, rồi đứng dậy và bỏ chạy mà không mất đà.
Các tòa nhà có hình dạng phức tạp trông rất đẹp trong một cảnh hành động, nhưng vì Haruka đã được tham gia một khóa học được chỉ định trước và đã nghiên cứu trước về nó nên anh tiếp tục lên đường mà không do dự.
Vì những người tham gia đã yêu cầu đưa vào một số kỹ thuật nếu có thể nên anh tiến hành nhanh nhẹn, sử dụng tốc độ để nhảy qua chướng ngại vật mà không bị mất đà và những cú lộn nhào về phía trước trông có vẻ hơi ấn tượng.
Anh đá vào tường như một con mèo nhảy sang một bức tường bên cạnh và tiếp tục đá vào tường để đi xuống tầng bên dưới.
Sau bước nhảy của con mèo là một bước sải chân, một cú lộn nhào và một cú lăn khi dần dần tiến gần đến mục tiêu.
Nếu mất thăng bằng thì trông sẽ không ổn chút nào nên Haruka phải cẩn thận khi quyết định các bước di chuyển của mình.
Vì trường quay được thiết kế dành cho hoạt động nên có nhiều điểm mà người ta có thể thực hiện nhiều động tác hào nhoáng.
Khung cảnh được thiết kế sao cho thoải mái nhất có thể nên thật phấn khích khi chạy qua thành phố.
Các thiết bị an toàn được kích hoạt để ngay cả khi rơi, định luật vật lý cũng được viết lại để làm chậm lại và cho phép giảm tốc và hạ cánh an toàn.
Vì vậy, Haruka có thể nhảy rất tự tin mà không hề cảm thấy sợ hãi.
Sau khi chạy quanh thành phố khoảng 3 phút, Haruka cuối cùng cũng đến được đích.
"Cắt."
Trợ lý đạo diễn cắt cảnh và máy quay dừng lại.
Anh ấy và một trong những thành viên đoàn bắt đầu kiểm tra những gì đã quay.
"Làm tốt lắm, Haruka!"
Yuuku chạy đến chỗ anh với nụ cười trên môi.
"Cậu có muốn uống nước không?"
"Vâng. Cảm ơn nhé."
Haruka cầm lấy cái chai được đưa cho anh và rót nó xuống cổ họng mình.
Anh cảm thấy không thoải mái khi trả lại cái chai, như thể anh đang đối xử với cô như một cô gái chạy việc vặt, nên anh nghĩ rằng mình sẽ giữ nó lại, nhưng Yuuku đã yêu cầu anh trả lại cái chai.
"Ehehe. Haruka nhảy xung quanh thật ngầu đó."
"Việc nhảy nhót như vậy có thực sự thú vị không...?"
Nếu những cảnh quay hành động ổn thì đây sẽ là lần cuối cùng Haruka xuất hiện ở đây.
Anh định tẩy trang để trông giống diễn viên sau này và quan sát màn trình diễn của Yuuku.
Khi cả hai đang báo cáo các hoạt động gần đây của nhau, một nhân viên đã đến gặp họ và nói:
"Obi-kun, họ nói cảnh cậu vừa diễn là ổn."
"Tôi rất vui khi nghe điều đó. Cảm ơn rất nhiều ạ."
Anh cúi đầu nhẹ nhàng cảm ơn các nhân viên một cách thân thiện. Các nhân viên vẫy tay trong không khí và rời đi.
Anh hơi e ngại vì đây là lần đầu tiên nhưng Haruka thở phào nhẹ nhõm vì anh đã vượt qua được.
"Tớ rất vui. Cậu khá tuyệt đấy, Haruka."
Yuuku vui mừng như thể mình là người được khen ngợi và không khỏi mỉm cười.
Nhận ra điều này, má Yuuku đỏ bừng và mắt cô đảo quanh.
"Nhưng tớ rất ngạc nhiên. Họ đột nhiên giao cho tớ phụ trách một cảnh hành động."
Haruka đã được Yuuku gọi đến trường quay với vai trò diễn viên đóng thế.
"Lẽ ra họ có thể thuê người từ bên ngoài, nhưng tớ nghĩ đến cậu vì chiều tương đương với kẻ bám đuôi. Tớ xin lỗi vì đã nhờ cậu một cách bất ngờ."
"Tớ được tự do nên không có vấn đề gì cả.
Tớ càng ngạc nhiên hơn khi cậu biết tớ chơi Parkour đó."
Làm một video Parkour có thể cải thiện địa vị của một người, nhưng học nó thôi là chưa đủ để đánh giá.
Haruka đã lưu các video phát lại nhưng anh không đăng video vì cho rằng chúng không đủ hay để cho người khác xem.
"Ờm, vâng... Chà..."
Yuuku có thói quen thường xuyên mở hồ sơ của Haruka và kiểm tra các ứng dụng anh chạy khi còn học tiểu học, vì vậy cô phát hiện ra rằng Haruka đang chạy một ứng dụng để luyện tập Parkour.
Yuuku cho đạo diễn xem đoạn phim phát lại Parkour mà cô đã nhận được từ Haruka 3 ngày trước, và nhờ đạo diễn đánh giá rằng Haruka đủ tốt nên Yuuku mới có thể mời anh tham gia sự kiện này.
"Nhưng việc thực hiện các cảnh hành động có thể được thực hiện trong VR sao?"
"Ồ, đó là vì chúng ta đang làm cái này cho NASHICON."
"NASHICON?"
Haruka nghiêng đầu và hỏi Yuuku ý của từ đó, điều mà anh chưa từng nghe trước đây.
"Đó là một cuộc thi không cho phép bất kỳ đồ họa máy tính nào."
"Ồ, tớ hiểu rồi. Tớ không biết điều đó."
"Đó là một lĩnh vực khá phổ biến đó? Nếu cậu không thể sử dụng đồ họa máy tính thì cũng không thể sử dụng VR. Vì vậy mọi người đều cố gắng sáng tạo và làm cho nó thú vị nhất có thể."
"Nó thật thú vị."
Yuuku đã tham gia vào bộ phim này, được cho là một cảnh ngắn, lặp đi lặp lại về một kẻ theo dõi đang đuổi theo nữ chính một cách ám ảnh, và nữ chính, người mạnh hơn dự kiến, chặn hắn ta lại hoặc tuyệt vọng trốn thoát bằng Parkour.
Cảnh hành động mà Haruka vừa đóng dường như được sử dụng cùng với cảnh nữ chính bỏ chạy trên mặt đất.
Còn nữ chính do Yuuku thủ vai đứng cạnh.
"Nè, Haruka..."
"Gì thế?"
"Muốn làm diễn viên với tớ không? Không phải trong một bộ phim, mà là trong một vở kịch hay gì đó..."
Yuuku, người không học cùng trường với Haruka, rất muốn trở thành bạn với anh khi họ đoàn tụ.
"Chà... Có lẽ chúng ta có thể thử diễn một vở kịch."
Mặt khác, Haruka cũng vội vàng vì anh cảm thấy rằng cô có thể sẽ bế tắc nếu anh không sớm bắt tay vào làm điều gì đó nghiêm túc.
Lý do là Haruka đã từng xem vở kịch của Yuuku trước đây và ít nhiều bị cuốn hút bởi nó.
"Thật sao?!"
"Nhưng tớ không nghĩ chúng ta có thể biểu diễn cùng nhau..."
"Hở? T-Tại sao?"
Vẻ mặt của Yuuku chuyển từ thiên đường xuống địa ngục.
"Bởi vì chúng ta học khác trường..."
"Luyện tập chung!"
"Hở?"
Yuuku đột nhiên kêu lên với giọng khàn khàn khiến Haruka ngạc nhiên lùi lại nửa bước.
Nhìn thấy phản ứng của Haruka, cô vội vàng điều chỉnh lại thái độ và nói một cách bình tĩnh với khuôn mặt đỏ bừng.
"Luyện tập chung... Chúng ta có thể làm bao nhiêu tùy thích nếu đăng ký... Chúng ta có thể sử dụng các thiết bị VR tiên tiến của trường."
"Tớ không biết điều đó là có thể."
"Chúng ta cũng có thể sử dụng VR để luyện tập cùng nhau ở nhà, chỉ có hai chúng ta thôi."
"Tớ hiểu rồi."
Anh mỉm cười với Yuuku, người đang cố gắng thuyết phục anh đồng ý một cách tuyệt vọng, như thể cô thực sự muốn có một người bạn diễn viên.
"Chà, lúc nào đó tớ sẽ đăng ký với Câu Lạc Bộ Kịch A10."
"V-Vâng... Hãy cùng nhau luyện tập khi tham gia nhé."
(Nếu mình thực hiện một vở kịch ngẫu hứng lãng mạn tên là "luyện tập", mình có thể tán tỉnh Haruka một cách hợp pháp)
Đầu Yuuku ngay lập tức chuyển sang màu hồng.
"Yuuku-san, cô đây rồi!"
"V-Vâng. Tôi đến ngay.
Haruka... Hãy xem màn trình diễn của tớ nhé?"
"Okay. Tớ sẽ xem cho đến cuối cùng. Chúc may mắn, Yuuku."
Họ chia tay với nụ cười trên môi.
Và rồi Haruka nhìn thấy Yuuku biểu diễn đầy tự hào trước đám đông.
Đó là một cảnh nghiêm trọng khi Yuuku bị kẻ bám đuôi dồn vào chân tường, nhưng nét mặt của cô yếu ớt đến mức khó giữ ổn định, dẫn đến cảnh này phải quay lại nhiều lần.
<Tác Note>
[Chú ý].
Tôi đang định thực hiện một bản sửa đổi lớn cho "Huyết Sắc Tử Thần", nhưng tôi chưa đạt được tiến triển nào cả, xin lỗi.
Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể tiếp tục học kỳ hai vì nó sẽ không nhất quán nếu tôi không ôn lại.
Tuy nhiên, tôi không muốn ngừng cập nhật nên tôi muốn thông báo với độc giả những thay đổi chính mà tôi đã thực hiện và bắt đầu học kỳ thứ hai với phiên bản sửa đổi "Huyết Sắc Tử Thần".
Hãy hiểu rằng đây là một yêu cầu trái phép.
[Những thay đổi chính]
1. Trong Arc Huyết Sắc Tử Thần, cộng sự seggs của Haruka là Tsuyuri và Sakurako.
2. Haruka, Tsuyuri và Sakurako nhớ lại toàn bộ 4 ván game (và nhớ đã seggs cùng nhau).
3. Haruka, Tsuyuri và Sakurako đã làm điều đó hơn 10 lần trong trò chơi tử thần.
Những thay đổi chính như được mô tả ở trên.
Phần tái bút này sẽ được đưa vào lời tựa của câu chuyện tiếp theo.
Xin hãy tiếp tục đọc tiểu thuyết của tôi, mặc dù nó rất tệ.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)