Nỗi Đau Kẻ Yếu Thế: Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ

Chương 90: Xung Lượng




"Thật ra thì tớ đang có mối quan hệ với Haruka-san." (Shinku)

Biểu cảm của Shinku thật khó diễn tả khi cô nói với Hibiki.

Hibiki cau mày và nghiêng đầu.

"Trong một mối quan hệ? Với gã đó à? Cậu đang đùa phải không?" (Hibiki)

Với vẻ mặt nghiêm nghị trên khuôn mặt Hibiki, cô cẩn thận quan sát biểu cảm của Shinku như thể đang cố gắng xác nhận ý định thực sự của mình.

"Tớ nghiêm túc đấy desu wa." (Shinku)

Cô nhìn lại Hibiki với vẻ mặt đầy quyết tâm.

Đôi mắt Shinku ươn ướt do cô ấy đã chia sẻ những nụ hôn sâu với Haruka trước đó. Sự phục tùng hiện rõ trong mắt cô ấy, nhưng Hibiki không nhận thấy điều đó.

"....Tại sao? Cậu không thích những loại người chỉ quan tâm đến khuôn mặt của họ, phải không?" (Hibiki)

"Điều đó cũng làm phiền anh đó. Tại sao lại như vậy nhỉ?" (Haruka)

"Mou Haruka-san, tốt nhất anh nên im đi desu wa." (Shinku)

Haruka cũng tò mò tại sao Shinku lại chọn anh.

Mặc dù Shinku hơi khó chịu khi họ hỏi cô nhưng cô vẫn giữ thái độ kiên quyết và trả lời.

"Dù tốt hay xấu thì Haruka-san cũng hơi khác so với hầu hết đàn ông và đó là lý do duy nhất khiến tớ bị thu hút bởi anh ấy.

Tớ chỉ mới ở bên anh ấy được một thời gian ngắn... nhưng bất chấp điều đó, tớ đã nảy sinh tình cảm đặc biệt với anh ấy, cuối cùng nó trở thành một mối tình mà tớ không thể kiểm soát được. Tất cả chỉ có vậy thôi desu wa." (Shinku)

Sự thật đó là Shinku đã có suy nghĩ rằng cô chỉ có thể nghĩ đến Haruka sau khi liên tục xem đoạn video về đêm seggs của anh với Tsuyuri trong trò chơi tử thần, nhưng cô đã nghĩ ra một lý do chính đáng ngay tại chỗ.

Mặc dù lý do cô đưa ra là dối trá, nhưng có cảm giác như cô đang thổ lộ tình cảm của mình với Haruka, khiến cô cảm thấy xấu hổ, mặt đỏ bừng.

Cô xấu hổ đến mức không dám nhìn hai người mà cúi đầu xuống.

Cả hai tay của Shinku đều đặt trên đùi cô. Haruka đặt tay lên một trong số chúng, rồi đan xen các ngón tay của mình với ngón tay cô.

Shinku vô tình ngước lên và nhìn thấy khuôn mặt của Haruka.

Anh nở một nụ cười rạng rỡ khi đáp lại lời "thú nhận" của cô.

"Anh rất hạnh phúc." (Haruka)

Khi Haruka nói vậy, anh siết chặt tay Shinku hơn một chút.

Bàn tay Shinku dần dần đầy nhiệt.

"nNnn... Đây chính xác là điều tớ đang nói đến desu wa!"

Cô xấu hổ trước mặt Hibiki.

Shinku cố gắng thoát khỏi Haruka nhưng cô không thể cử động cơ thể. Cô muốn nắm tay anh.

Đúng hơn, sẽ hợp lý hơn nếu tiếp tục nắm tay anh để khiến Hibiki tin vào mối quan hệ của họ. Không còn cách nào khác, Shinku lý giải điều đó trong đầu.

"...Chà, bây giờ cậu đã hiểu chưa desu wa?" (Shinku)

"......" (Hibiki)

Hibiki không muốn thừa nhận sự thật trước mắt.

Cả sai lầm cô đã mắc phải lẫn sự lựa chọn đáng ngờ của Shinku.

Sẽ có lý nếu cô nghĩ lại về nó một cách cẩn thận.

Shinku đủ mạnh để chống lại Haruka và cô ấy sẽ không nhượng bộ ngay cả khi bị anh đe dọa.

Với Talisman của Shinku, cô ấy luôn có thể ghi lại hình ảnh của anh. Chỉ cần Shinku có nhật ký, cô ấy có thể giao Haruka cho cảnh sát bất cứ lúc nào.

Mặc dù việc báo cáo với cảnh sát sẽ không đủ để khiến Haruka bị trục xuất nhưng Hibiki biết rất rõ rằng Shinku không phải là loại người sẽ tỏ lòng thương xót với tội phạm.

Trên hết, Hibiki không nghĩ rằng Shinku trước mặt cô đang diễn kịch.

Shinku bồn chồn vì xấu hổ, nhưng cô ấy vẫn không thả bàn tay đang trói chặt Haruka ra.

Shinku đang bồn chồn, nhưng khóe miệng cô ấy hơi nhếch lên.

"....Tớ có phải xin lỗi không? Tớ có phải đi vòng quanh để giải tỏa sự hiểu lầm của mọi người không?" (Hibiki)

Úp mặt xuống và không chải phần tóc mái rũ xuống, Hibiki ngây người lẩm bẩm.

Đối với câu hỏi của cô ấy, Haruka đã trả lời.

"Cậu không cần phải làm vậy và cậu không cần phải giải quyết sự hiểu lầm. Nó sẽ chỉ khiến mọi người bối rối mà thôi." (Haruka)

"Nhưng Haruka-san, điều đó sẽ là một sự ô nhục đối với anh..." (Shinku)

"Nếu việc Shinku hẹn hò với anh bị phát hiện, danh tiếng của em sẽ bị hủy hoại. Và cả cậu nữa Riho-san, vì đã lan truyền thông tin sai lệch." (Haruka)

"Mặc dù vậy, danh tiếng của em đang bị lung lay khá nhiều khi bị coi là hàng hư hỏng desu wa.." (Shinku)

Sự thật là Shinku đã bị Haruka hôn nên danh tiếng của cô đã bị hủy hoại theo một cách nào đó, mặc dù cô không quan tâm đến điều đó quá nhiều.

"Xin lỗi nhé." (Haruka)

"K-Không, đó là lỗi của em. Làm ơn đừng xin lỗi desu wa." (Shinku)

Vì đó là lỗi của Shinku khi khiến Haruka phụ thuộc vào nước bọt của mình nên cô vội vàng ngăn Haruka xin lỗi.

"Bây giờ, hãy kết thúc cuộc nói chuyện này với sự thật là như vậy, Hibiki-san." (Shinku)

"....Tớ không hiểu. Cậu có ý với điều đó?"

"Bây giờ đã thấy thoải mái rồi, nên ổn thôi."

Haruka thả tay mình ra khỏi tay Shinku và dùng ngón trỏ vuốt ve mu bàn tay cô, như thể hối hận vì đã buông nó ra.

"Cả hai, hãy tiếp tục như thường lệ từ ngày mai trở đi."

Đã quyết định hẹn hò với Haruka, Shinku không còn nghi ngờ gì nữa. Cô sẵn sàng nhận trách nhiệm giải quyết hiểu lầm nhưng chưa kịp làm điều đó thì cô đã bị ngăn lại.

"Vậy thì, anh sẽ tham gia hoạt động câu lạc bộ. Hẹn gặp cả hai vào ngày mai."

"Hở, c-chờ đã―"

Haruka nói lời tạm biệt với nụ cười trên môi và chuẩn bị rời khỏi câu lạc bộ của mình thì Shinku nắm lấy tay anh và giữ anh lại.

"Gì thế?"

Haruka có vẻ hơi ngạc nhiên và hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Hibiki cũng há hốc mồm trước hành vi của Shinku với vẻ mặt choáng váng.

"Aaa... Không, không có gì.... Cảm ơn vì đã dành thời gian đến gặp em hôm nay desu wa."

"Anh cũng cảm thấy thế. Anh yêu em."

Haruka hôn nhẹ lên má Shinku, và lần này cuối cùng anh cũng rời khỏi lớp học.

Shinku ôm má khi cô nhìn chằm chằm vào lưng Haruka, vai cô rũ xuống.

"Shinku... Tớ nên làm gì đây?"

Hibiki bơ phờ hỏi Shinku câu trả lời.

Thấy Shinku thực sự thích Haruka, Hibiki đã mất niềm tin vào đôi mắt và giác quan của chính mình.

Nói chuyện trực tiếp với Haruka, cô không có ấn tượng rằng Haruka đang âm mưu gì đó. Anh có vẻ không có ác ý.

Hibiki không có cảm giác như anh đang lừa dối Shinku.

Cô vẫn chưa biết rõ về anh, nhưng cô có thể nói rằng anh là một người đàn ông có nụ cười vô tư và chân thành.

Trước khi Hibiki biết điều đó, Tsuyuri đã thích Haruka. Thái độ của Tsuyuri có thể là do cô ấy đã nhìn nhận Haruka một cách chính xác mà không có bất kỳ định kiến nào.

Hibiki đã không thể nhìn Haruka một cách chính xác vì hình ảnh xấu mà cô có về anh.

"Xin hãy làm như Haruka-san nói."

"....Tớ hiểu rồi."

Hibiki trả lời và rời khỏi lớp học.

Shinku ngồi lại vào ghế và thở dài.

(Điều này có thực sự ổn không? Haruka-san đã nuốt quá nhiều nước bọt của mình trước đó, anh ấy chắc chắn đang lứng.)

Mặc dù vậy, Haruka vẫn đến câu lạc bộ của mình như thể anh không có vấn đề gì.

Sau khi Hibiki rời đi, Shinku, người đang định đặt phòng khách sạn và vui vẻ với Haruka cho đến khi cô hài lòng, đã rất chán nản.

Cô xoa má nơi cô đã được hôn trước khi Haruka rời đi.

(Tốt hơn hết anh nên nhớ đến em, Haruka-san.)

Cơ thể cô bị đốt cháy một nửa, đau đớn tột cùng khi khao khát Haruka.

Nhưng giờ họ đã là người yêu của nhau, Shinku có thể hỏi anh bất cứ lúc nào cô muốn.

Điều đó khiến cô hạnh phúc hơn bất cứ điều gì khác.



"Shinku chắc chắn khá vụng về."

Haruka cười thầm một mình khi bước dọc hành lang dẫn đến phòng Câu Lạc Bộ Kịch.

Sau khi anh nuốt nước bọt của Shinku, cô lập tức gọi Hibiki. Vì vậy, Haruka phải đợi Hibiki đến cùng với thằng em của mình chào cờ toàn cở.

Họ chuyển sang lớp học tiếp theo trong khi anh động viên Shinku, người đang lo lắng khi đối đầu với Hibiki. Không có đủ thời gian để họ làm điều đó.

Haruka không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kìm nén cảm giác của mình bằng cách cưỡng bức tạo ra dư vị sau giao hợp bằng cách tiết ra prolactin trong hệ thống của mình bằng Talisman.

Anh cảm thấy thật ngớ ngẩn và xấu hổ khi làm như vậy.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)