*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe Đại Bảo nói, Trần A Phúc cười ha hả, hình như rất là mong đợi tình cảnh kia.
Nói: "Được, nương sẽ chờ đến ngày đó.
Cho nên, thích nhi tử sẽ không chỉ có một người là mẫu thân, cũng không chỉ muội muội con cùng Sở...!phụ thân, thân nhân thương yêu con, ỷ lại con sẽ càng ngày càng nhiều.
Phải hay không?"
Đại Bảo gật gật đầu, hé miệng cười càng thêm ngọt.
Dỗ dành hùng hài tử xong, để cậu lên giường nghỉ buổi trưa.
Trần A Phúc thu xếp đồ xong, lại cầm một chút thức ăn chay cùng thức ăn đi Lộc Viên, thêm món ăn cho bọn họ buổi tối.
Mới ra cửa, đã nhìn thấy một chiếc xe ngựa dừng ở cửa, từ trong xe xuống dĩ nhiên là Thanh Phong.
Nàng lại đây làm lễ cho Trần A Phúc cười nói:, "Lão gia cùng phu nhân sai nô tỳ đến chúc thọ cho đại cô nương."
Trần A Phúc cười thỉnh nàng vào nhà, mời ngồi, dâng trà.
Thanh Phong không dám ghế ngồi, chỉ ngồi ở trên một cái ghế đôn thêu, nàng đều lấy ra lễ vật các chủ tử đưa.
Trần Thế Anh và Giang thị đưa là một đôi trâm cài vàng luy tơ khảm châu, Trần Vũ Lam đưa là một cây lược tinh xảo sừng trâu, Trần Vũ Tình và Trần Vũ Hà mỗi người đưa một cái khăn tay mình thêu.
Khăn tay thêu nghệ đều rất tốt, khăn của Trần Vũ Hà hẳn là Lục di nương giúp đỡ thêu.
Trần A Phúc cười nói tạ, lại để cho Thu Nguyệt bồi Thanh Phong ăn cơm, Tằng Lão Đầu bồi phu xe ăn cơm, an bài chỗ ở cho bọn họ, ngày mai lại đưa bọn họ đi.
Hết bận, Trần A Phúc mới đi Lộc Viên.
Trong Lộc Viên là một cảnh tượng bận rộn, phụ nhân rất nhiều nhà đều đến hỗ trợ.
Cao thị, chị em dâu Võ gia ở trong phòng bếp giúp đỡ Mục thẩm nấu cơm, Trần A Cúc đang đốt lửa, ngay cả tức phụ Hồ lão ngũ, nhi tức phụ Cao Lý Chính cùng Trần lão thái đều ngồi ở trong sân thái món ăn rửa rau.
Trần A Phúc đi vào, mọi người liền cười chúc mừng thọ tinh.
Trần A Phúc vừa cười bày tỏ cảm tạ.
Trong sân rất hòa hợp, chỉ trừ Hồ thị ra.
Mụ ngồi dưới tàng cây nhìn nóc phòng ngẩn người, đầy mặt không thoải mái, Trần lão thái và tức phụ Hồ lão ngũ tức giận đến thỉnh thoảng dùng con mắt trừng mụ.
Vương thị cầm lấy ấm trà trên bàn đá rót đầy nước vài cái chén trà, cười nói: "Mọi người cũng đừng mãi làm, mau dừng tay lại đến uống miếng nước." Lại gọi Trần A Phúc đến trong nhà, thấp giọng nói: "Hồ thị thật khiến người ta tức giận, quăng mặt kia cho ai xem.
Hừ, nội con và đại phòng đưa lễ sinh nhật cho con, nương cầm lấy đều nặng tay.
Không thu, sợ nội con và đại bá đa tâm.
Thu vào, con xem Hồ thị một chút, cũng sắp quăng mặt đến trên mặt đất rồi."
Thì ra, ngày hôm qua Trần lão thái và Trần Nghiệp, Trần A Quý thương lượng thật lâu, cảm thấy đại phòng dựa vào Trần A Phúc kiếm được không ít tiền, Trần A Phúc lại leo lên một cửa hôn sự tốt như thế, nếu như làm tốt quan hệ, về sau sẽ lại dìu dắt đại phòng.
Liền nhất trí quyết định lần này đưa rất nhiều lễ sinh nhật.
Lão phu nhân đặc biệt tiến đến trấn trên, tốn hai lượng rưỡi bạc mua một cái vòng tay vàng mở khóa, hơn nữa Cao thị làm cho Trần A Phúc một đôi giầy thêu mặt lụa, tự giác rất giống hình thức lễ vật sinh nhật.
Hồ thị liền mất hứng, mụ sống lớn tuổi như vậy cũng còn chưa có mang qua vòng tay vàng đâu.
Lại nói nha đầu kia cùng nhị phòng keo kiệt muốn chết, một chút cũng không ký tình, đại
.