*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang thị "ừ" một tiếng, Trần A Phúc mới ngồi xuống.
Rồi Giang thị nói với Trần Vũ Huy: "Huy nha đầu, phụ thân con chính là sinh ở nông thôn, lớn lên ở nông thôn, là nông dân điển hình.
Nhưng hắn cũng là thám hoa lang mười mấy năm trước, người người đều nói hắn phong thần nho nhã, học rộng tài cao.
Sao con có thể nói nông dân đến không chịu nổi như vậy?"
Trần Vũ Huy hàm nước mắt vội vàng đứng dậy, nói: "Mẫu thân dạy dỗ đúng, là nữ nhi sai rồi." Nàng ta không ngốc, hiện thời tổ mẫu nửa tê liệt, mẹ đẻ chết rồi, nếu đắc tội nữ nhân nắm giữ vận mệnh của mình, chính mình có thể rơi không được tốt.
Giang thị lại "ừ" một tiếng, Trần Vũ Huy mới ngồi xuống.
Giang thị đều dạy dỗ hai vị cô nương, nhưng người khác vừa nghe liền biết nàng thật sự dạy dỗ là ai.
Giang thị lại hỏi Trần A Phúc: "Đi Sở phủ dự tiệc chuẩn bị xiêm y xong chưa?"
Trần A Phúc nói: "Chuẩn bị tốt rồi."
Giang thị gật đầu, nói: "Ta biết rõ con là một hài tử tài giỏi, tú nương trong phủ làm xiêm y con không nhất định có thể thích.
Cho nên không chuẩn bị xiêm y cho con, chỉ cho bị một bộ trang sức."
Nàng vừa nói dứt lời, Hồng Phong liền nâng lên một hộp nhỏ dương nước sơn tô hoa, bên trong chứa kể cả thoa cài tóc, trâm, vòng tai và vài món đồ trang sức vàng ròng khảm ngọc, lộng lẫy tràn ngập các loại màu sắc, rất là xinh đẹp.
Trần A Phúc cười đứng dậy tạ ơn Giang thị, tiếp nhận hộp đồ trang sức đeo tay.
Rồi Giang thị lại nói với Trần Vũ Tình và Trần Vũ Hà: "Hai người các con cũng phải chuẩn bị một chút, ngày kia đi cùng đại tỷ tỷ các con."
Nàng nói xong, lại có hai nha đầu nâng lên hai cái khay, trong khay chứa xiêm y cùng hộp đồ trang sức đeo tay.
Hai tỷ muội mặt mày hớn hở tạ ơn Giang thị, tiếp nhận xiêm y đồ trang sức đeo tay.
Nhìn thấy không hiểu trong mắt Trần Vũ Huy, Giang thị nói với nàng ta: "Đường di nương mới chết hai tháng, nàng tóm lại là mẹ đẻ của con, trong vòng ba tháng con đều không thích hợp ra cửa làm khách.
Cho nên, ngày kia con liền không thể cùng đi Sở phủ với bọn tỷ tỷ muội muội."
Trần Vũ Huy tức đến vành mắt đều đỏ lên, trong lòng cực không phục, cảm thấy Giang thị là đang kiếm cớ cố ý chèn ép mình.
Nàng lập tức sắp tròn mười lăm tuổi, lại còn chưa đính hôn, một cái yến hội tụ tập tất cả quý phụ Định Châu phủ dạng này, thậm chí còn có kinh thành, quý phụ tỉnh thành, như thế nào có thể không để nàng đi.
Nếu như đi, may mắn được vị phu nhân nào đó vừa ý, mình cũng có tương lai.
Đường di nương lại là mẹ đẻ cũng chỉ là một di nương, làm sao có thể bởi vì di nương chết thì cấm nàng trong phủ không được phép ra ngoài.
Trong lòng nghĩ như vậy, lại không dám nói ra, nghĩ tới chờ phụ thân trở về lại tranh thủ một phen.
Trong lúc nói cười, thời gian trôi thật nhanh, Trần Vũ Lam tan học tới chỗ này.
Hắn hành lễ cho Giang thị, lại cao hứng kéo tay áo Trần A Phúc nói cười rộ lên.
Hoàng hôn phủ xuống, Trần Thế Anh cũng trở về.
Giang thị đứng dậy, dẫn bọn nhỏ cùng
.