Vốn tưởng như mọi ngày, nhưng không nghĩ thời điểm cậu đi qua góc tường, một thân ảnh màu đen thật lớn chặn đường đi cậu, kinh hách mở miệng thì bị một khối vải trắng gắt gao che lại, vô pháp kêu cứu, hai mắt vừa chớp thì hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt ra, phát hiện mình nằm trong phòng xa lạ, tứ chi bị trói trên giường, hai cánh tay bị dây thừng cột vào đầu giường, Diệp Hàn thử giật giật thân thể không có ra, huống chi cả người mềm như bông không có sức lực, mà hai chân bị cột vào giường hai thành chữ M, hoàn toàn bị cố định, Diệp Hàn tuyệt vọng nghĩ.
Phòng này nơi nơi tràn ngập mùi xăng, còn bày dụng cụ cơ khí, Diệp Hàn nghĩ đây hẳn là nhà người sửa ô tô, trọng điểm là vì cái gì trói cậu ở nơi này. Lúc này cửa mở, một nam nhân trung niên đi đến, trong tay cầm một ấm nước tới trước giường: "Uống miếng nước đi", thanh âm khàn khàn làm Diệp Hàn kinh ngạc một chút, Diệp Hàn lập tức dùng hết sức lực nói: "Anh là ai, buông tôi ra, anh muốn tiền tôi đều cho ông", sau đó nam nhân cười: "Tiểu tinh anh, lão tử cái gì cũng không cần, em phải cho bổn đại gia tiết tiết hỏa" nghe vậy, Diệp Hàn như hiểu rõ, đây là gặp phải cướp sắc.