“Đại nương, ngươi đừng nói nữa , Xảo Nhi thích nhóm lửa, sẽ không đi làm nữbộ khoái a!” Thượng Quan Xảo Nhi thanh ấm bình tĩnh từ trong hỏa phòngtruyền ra.
“Xảo Nhi a, đại nhân đối tốt với chúng ta nhưvậy, chúng ta phải có lương tâm a, ngươi xem hắn hiện tại đáng thươngnhư vậy liền giúp đỡ hắn một chút đi, cái đó để đại nương làm, ngươi vềnghỉ ngơi đi, ngày mai bắt đầu giúp đại nhân a, về sau công việc laođộng chân tay đều do đại nương với Cố đại thẩm làm, ngươi giữ lại khílực mà bắt phạm nhân, để đại nhân khỏi phải hao tổn tâm khí a.” Lưu đạinương lớn giọng để hai người bên ngoài nghe được rõ ràng.
“Đại nương, Xảo Nhi sẽ không đi , ngươi đừng công việc của ta, ta thíchlàm nha đầu nhóm lửa a.” Xảo Nhi thanh âm lộ ra nôn nóng, nhìn Lưu đạinương đang cùng nàng nhóm củi lửa.
“Nga.” Đại nương tiếngkêu thảm thiết, dọa hai nam nhân sắc mặt đại biến, lập tức xông vào, Xảo Nhi sẽ không tức giận mà đem Lưu đại nương giết đi chứ?
“Đại nương, thực, thực xin lỗi a, Xảo Nhi không phải cố ý . Ngươi có đau hay không, đều là do Xảo Nhi không tốt.” Thì ra Lưu đại nương với XảoNhi vì tranh nhóm củi lửa kết quả là cánh tay Lưu đại nương bị củi gỗquẹt qua một đường vết máu, nhìn qua rất khủng bố.
“Xảo Nhi, ngươi thật quá đáng , không giúp đại nhân thì thôi, thế nào lại có thểđối với Lưu đại nương như vậy!” Chu Vô Ý lập tức tức giận quát.
“Ta, ta không phải cố ý.” Xảo Nhi lúc này mới biểu hiện ra sắc mặt khẩn trương của nữ nhân bình thường.
“Sư gia, ngươi đừng trách Xảo Nhi, là đại nương không cẩn thận, bôithuốc lên liền khồn việc gì rồi.” Lưu đại nương nhìn Xảo Nhi lắc lắcđầu, sau đó đi ra . Chu Vô Ý ở sau lưng lưu đại nương đối với Xảo Nhi hừ lạnh nói: “Thực là một nữ nhân vô tình! Đại nương ngày thường rấtthương yêu ngươi! Ngươi còn có lương tri hay không !” Nói xong phẫn nộbước ra ngưỡng cửa.
Lâm Vô Du nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đanghổ thẹn của Xảo Nhi, sinh lòng bất nhẫn, thanh âm mềm nhẹ an ủi: “Đạinương không có việc gì, ngươi đừng tự trách.” Trong lòng cảm thấy nàngcũng không phải hoàn toàn vô tình.
Xảo Nhi nâng mắt phượng hẹp dài nhìn hắn súc dậy tuấn mi, sau đó lại cúi đầu, không nói tiếng nào đi khỏi hỏa phòng.
“Xảo Nhi, ngươi định đi đâu? Đừng làm bộ dạng như không có quan hệ, ngươiđừng sinh khí, đại nhân không có ý tứ đuổi ngươi đi a.” Lâm Vô Du lậptức đuổi theo, hắn tổng cảm thấy Xảo Nhi tựa hồ có tâm sự rất nặng,khiến hắn nhẫn không được muốn đồng tình với nàng.
Xảo Nhi đi đến một loạt gian phòng ở phía tây nha môn, trong góc khuất chính là phòng nhỏ của nàng.
Hồng huyện nha môn chẳng hề nhỏ, giống với các Châu Phủ huyện nha khác, uynghiêm khí phái, có sáu cửa lớn, ba đại viện rộng lớn . Phía nam cửa lớn chính là phía trước có bức tường, hai bên có bát tự tường, ngưỡng cửacòn để một đôi sư tử bằng đá nhếch miệng nhe răng, đôi sư tử giữ cửa tựnhiên là kêu oan đại cổ.
Vào đại môn, dọc theo sân látgạch, vòng qua bình tường, bên trong là sân đại đường nơi tập trung việc chính trị, cũng là nơi Lâm Vô Du xử lý chính sự, địa phương vì dân giải oan, đồng thời bọn nha dịch không nhà đều ở chỗ này, có thời điểm dânchúng đến kêu oan , đều ở bên trong sân này xử lý.
Đi tiếp chính là nội nha, là địa phương nghiêm cấm tất cả nha dịch trong nhamôn, thư lại hầu hạ quan viên chỉ dừng ở ngưỡng cửa của nội nha, khôngđược tùy tiện đi vào nội nha.
Nội nha là địa phương nơigia quyến của huyện đại nhân gia ở, có sân nhỏ bên trong tiểu viện, kiểu kiến trúc tứ hợp viện . Bố trí hai bên là tạp phòng và gian phòng củahạ nhân, nha hoàn . Lầu chính là nhị tầng Tiểu Lâu, là nơi ở của Lâm VôDu, nguyên nhân Lâm Vô Du phụ mẫu mất sớm, cùng với Chu Vô Ý thượng kinh đi thi, lại cùng được phái đi Hồng Huyện, cho nên Chu Vô Ý cũng tính là thân nhân của hắn, cũng phá lệ cho hắn ở tại lầu chính.
Mà tất cả nội nha bởi vì Lâm Vô Du cũng không có thân nhân cho nên cũngkhông có hạ nhân . Cùng Lưu đại nương, Khởi đại gia, Cố đại thẩm vớiThượng Quan Xảo Nhi bốn người, ngày thường một trong ba vị lão nhân sẽkhông về nhà, buổi tối cùng Xảo Nhi hỗ trợ chuẩn bị.
LâmVô Du thương cảm nhìn bóng lưng Xảo Nhi đi vào phòng nhỏ của nàng, không khỏi thở dài . có lẽ nàng bất đắc dĩ có nỗi khổ tâm, chính mình đangkhơi lại miệng vết thương của nàng?
Ngày thứ hai, Xảo Nhiphát hiện tân nha đầu nhóm lửa mới tên gọi Tiểu Mai, gian phòng nhỏ ởtrong góc khuất của nàng biến thành một căn phòng khách trong lầu chính . liền ngay bên cạnh phòng của sư gia Chu Vô Ý, mà gian phòng của Lâm VôDu nằm ở lầu chính bên phải, so với bọn hắn lớn hơn một chút.
Trong gian tân phòng có rất nhiều váy áo mới tinh của nữ tử, trang sứcnha hoàn, hiển nhiên là vì nàng mà chuẩn bị . Xảo Nhi khóe miệng giậtgiật đi tới tiền viện chính ở trong thư phòng trước mặt Lâm Vô Du.
“Đại nhân, vì cái gì mà thay đổi đãi ngộ với Xảo Nhi? Xảo Nhi là sẽkhông làm bộ khoái.” Xảo Nhi vẫn như trước khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh nhưbăng địa đạo.
“Ha ha, Xảo Nhi, đại nhân không bức ngươi,không làm liền không làm a, bất quá ta cảm thấy trước thật ủy khuấtngươi, cho nên điều chỉnh một chút, về sau Xảo Nhi là nha môn tiểu thưcủa chúng ta a.” Lâm Vô Du nhìn nàng khóe miệng tươi cười.
“Vì cái gì! Xảo Nhi thích làm nha đầu nhóm lửa!” Xảo Nhi kháng nghị.
“A ha ha, Lưu đại nương đã tìm Tiểu Mai tới , ngươi liền đừng khổ cựcnhư vậy, ta lúc ấy cứu ngươi mang về, cũng không phải muốn ngươi làm nha đầu, ủy khuất ngươi.” Lâm Vô Du than thở.
“Đại nhân, ngươi đừng cho rằng đối ta tốt ta liền sẽ giúp ngươi, Xảo Nhi là người vô tâm vô phế, cho nên đừng tốt với ta, không có hảo báo đâu.” Xảo Nhi quạnhquẽ nói.
“A ha ha, ta không cầu ngươi hồi báo, đừng nghĩnhiều, muốn làm cái gì liền làm cái đó, khụ khụ, ta mực nước đã hết, Xảo Nhi có thể giúp ta mài một ít được không?” Lâm Vô Du thong dong dĩ đối, không nóng không lạnh.
“Đây không phải việc của sư gia sao?” Xảo Nhi đi tới đối diện, vừa hỏi vừa giúp hắn mài mực.
“Sư gia cũng có đại sự cầm làm a, ha ha.” Lâm Vô Du mỉm cười một chút, tiếp tục cúi đầu nghiên cứu vụ án trên bàn.
Xảo Nhi không phản đối , yên lặng mài mực, không khí trong thư phòng rất an tĩnh, khiến Xảo Nhi có đủ thời gian để nghĩ ngợi lung tung.
“Xảo Nhi, ngươi không sao chứ?” Lâm Vô Du nâng tờ giấy lên đột nhiênxuất hiện một vết mực, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hướng Xảo Nhi, khuôn mặt nàng nhỏ nhắn băng lãnh vô cùng, bên trong đôi mắt phượng toàn là lạnhý, Lâm Vô Du dám trăm phần trăm khẳng định, tiểu nữ nhân này nhất địnhđang suy nghĩ chuyện lúc trước.
“A, thực, thực xin lỗi, ta không phải cố ý a.” Xảo Nhi thầm trách chính mình thế nào lại là mộtcái đáng chết hỗn đản , thấy vết mực lớn như thế, nhất thời kinh hoảngluống cuống, dùng ống tay áo thô lỗ lau đi, vết mực càng lớn , ống tayáo cũng ô uế, nhìn Lâm Vô Du khóe miệng rút gân.
“Xảo Nhi, đừng lau nữa, ta cũng không cần đến nữa.” Lâm Vô Du liền vội vàng kéotay nàng, trong lòng muốn biết vì sao nàng lại kích động như vậy, hoàntoàn không giống nàng ngày thường lạnh như băng.
“Thực xinlỗi, Xảo Nhi giúp ngươi sửa lại.” Xảo Nhi vội vàng thô bạo đem Lâm Vô Du một phen đẩy ra, ngồi xuống vị trí của hắn, khiến Lâm Vô Du đầu đầy hắc tuyến, nha đầu này căn bản không biết cái gì gọi là quy củ.
Xảo Nhi xem mực tích đã lan khắp mặt giấy nhìn không ra chữ, vội vàngcầm lấy bút lông mảnh khảnh, đem toàn bộ nét chữ mơ hồ viết lại lên giấy mới, tốc độ nhanh chóng, thư pháp thanh tú mỹ diệu, khiến Lâm Vô Du lần nữa chấn động, nàng, hẳn phải là một thiên kim tiểu thư a.
Thì ra Lưu Mai quả thật xuất thân trong dòng dõi thư hương, phụ mẫu đều là giáo sư đại học, từ nhỏ đã để nàng học cái này cái kia, có thể nóivăn võ song toàn. Phụ mẫu ngày thường tương kính như tân, tương nhu dĩmạt, cho nên rất muốn nàng hướng tới loại khe nhỏ sông dài tình yêu, lại không muốn một lần đả kích, đem mộng tưởng của nàng triệt để đánh nátđi, thế cho nên nàng không có khả năng tiếp thu hiện thực, tính cách đều hoàn toàn bóp méo.
“Hảo , đại nhân như vậy được không?” Xảo Nhinhẹ nhàng thở ra, trán với mũi đều thấm đầy hơi mỏng mồ hôi, duỗi taydùng tay áo lướt qua, nhìn hướng Lâm Vô Du.
Lâm Vô Du nhìnkhuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhất thời bật cười, nguyên lai ống tay áoXảo Nhi đều dính mực, giờ cả khuôn mặt đều thành Hắc Toàn Phong Lý Quỳ*.
(* : Lý Quỳ (李逵) là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết văn học cổ điểnTrung Hoa Thủy hử. Cùng với Lỗ Trí Thâm, và Võ Tòng, Lý Quỳ là một trong những người khỏe nhất của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc, nhưng cũng lànhân vật lỗ mãng nhất ở Lương Sơn Bạc. Với biệt danh Hắc Toàn Phong(黑旋風, Gió Lốc Đen) hay Thiết Ngưu (鐵牛, Bò Sắt), Lý Quỳ ít khi lên chiếnmã xung trận. Lý Quỳ dùng đôi rìu để triệt hạ kẻ thù. Dù bên ngoài lỗmãng và hung hăng, Lý Quỳ rất mực trung thành và tín nghĩa. Lý Quỳthường uống rượu rất nhiều và thường đánh bại kẻ thù khi đang say. Nhânvật Lý Quỳ có nhiều nét tương đồng với Trương Phi trong Tam Quốc DiễnNghĩa của tác giả La Quán Trung.)
“Không được sao?” Xảo Nhi không biết vì sao, nhìn chữ viết của mình, không sai a, nghiêng đầu kỳquái nhìn hướng Lâm Vô Du.
Lâm Vô Du tay đưa ra khăn vuôngmàu trắng làm từ lụa, mềm nhẹ lau mặc nàng nói: “Ha ha, Xảo Nhi, ngươiđã thành tiểu hắc mèo a.” Tiếng cười trầm thấp uyển chuyển, khuôn mặttuấn tú miệng cười lộng lẫy, khiến Xảo Nhi cảm thấy phi thường chói mắt.