Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi (Hào Môn Vật Hi Sinh Nữ Phụ Cũng Không Nghĩ Để Ý Ngươi)

Chương 47: Xoa đầu






Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

“Đã! Hot! Xịn! Giọng điệu, hành động, thần thái vừa nãy của mị vẫn ổn đúng không? Không uổng công tối qua mị luyện tập trước gương nhiều lần! Ôi chao, sao mị lại bỏ điện thoại vào túi nhỉ, mị phải đưa điện thoại cho nó rồi nói “Ngoài ra, hóa đơn mua điện thoại tao sẽ bảo tài xế đưa đến nhà họ Nhan” mới đúng chứ! Haizzz, đúng là lần đầu tiên ra vẻ thiếu kinh nghiệm quá, lần sau mị nhất định làm tốt hơn!”

Nhưng báo thù cũng ổn rồi nhỉ? May là luyện tập trước, lỡ không nói hết được, sau khi xong xuôi còn mấy từ chưa nói chắc rầu chết mất!

Lộ Hứa Nam nghe tiếng lòng nhảy nhót của Ninh Y thì buồn cười.

Ninh Y nghe tiếng cười bèn quay ra sau nhìn, cô hỏi: “Cậu cười cái gì?”

Ham muốn sống sót của Lộ Hứa Nam thoáng chốc được khởi động, anh ‘à’ một tiếng rồi nói: “Vừa nãy nói hay lắm.”

Ninh Y nghe vậy, lập tức hất cằm: “Cảm ơn.”

“Aaaaaa, đúng là mị đẹp trai hết sức! Ngay cả chó Lộ ra vẻ nhất trường cũng khen mị xịn!”

Lộ Hứa Nam: …? Có cảm giác bị xúc phạm 
chapter content



“Vậy nên Nhan Tử Vân giả mạo hả? Trời ạ, sao cô ta có thể lừa dối tình cảm thực sự của mọi người?”

“Khoan, có phải cậu ta bị ngu không? Bộ cậu ta không biết gióng trống khua chiêng như vậy sẽ bại lộ à?”

“Nếu như Ninh Y không phải Thần 1, vạch trần Nhan Tử Vân trước mặt mọi người thì chắc bây giờ chả ai hay biết gì đâu nhỉ?”

“Nói chứ hồi đầu Đoàn Bội Luy lan truyền Nhan Tử Vân là Thần 1 đúng không? Trước đây mọi người chỉ suy đoán rồi đồn tới đồn lui thôi.”

“Cậu ta không phủ nhận thì chả phải là ngầm thừa nhận à? Hơn nữa lúc đi thực tế còn ra mặt thừa nhận, còn không chịu là ham hư vinh sao? Tôi đoán cậu ta nghe mọi người tâng bốc quá, vẫn chưa có ai vạch trần nên cũng tự cho mình là Thần 1, dám nhận phỏng vấn của báo trường, lá gan lớn thật.”

“Trời má, lúc đó tao nhớ cậu ta còn kêu Ninh Y xê ra chỗ khác, người ta là hàng real, còn đứng nhìn cậu ta nhảy nhót như con hề? Tao mới nghĩ một chút cũng thấy lúng túng giùm cậu ta…”

“Còn cái sớ làm sáng tỏ hôm qua… Trời, so với cái dáng vẻ bất lực đập nát điện thoại rồi điên cuồng chửi rủa ban này, cái mùi thảo mai nồng nặc thật sự, cố tình dẫn dắt để mọi người đi mắng Ninh Y gian lận, lòng dạ xấu xa gớm!”

“Còn bảo XXX không phải cậu ta, nghe cái giọng điệu thì hoàn toàn giống nhau đấy?”

“Haizz, nếu tao mà là cậu ta thì thật sự không còn mặt mũi ngồi đây.”



Nhan Tử Vân che tai mình lại, song những tiếng giễu cợt liên tục truyền đến lỗ tai từ bốn phương tám hướng, cô ta không khỏi rúc vào tường, trong miệng thì thầm không ra tiếng: “Xong rồi, hết thảy đều xong rồi… Tại sao có thể như vậy? Tất cả là do Ninh Y, đều do Ninh Y sai! Nếu nó không phải! Nếu nó không phải Thần 1 cũng sẽ chẳng ra nông nỗi như bây giờ…”

Tuy sau khi biết rõ nguyên nhân hậu quả, Lưu Minh không đồng ý với cách làm của Nhan Tử Vân, song là một người thầy, lúc ông chú ý tới tâm trạng Nhan Tử Vân hơi bất ổn thì càng lo lắng hơn.

Ông đang định cúi người xem nhưng đối phương lại bất chợt đứng dậy, xô ông rồi cắm đầu xông ra ngoài, bàn ghế bị đẩy tạo ra âm thanh va chạm chói tai.

“Này! Nhan Tử Vân! Vào học rồi, bây giờ em định đi đâu?” Lưu Minh vịn bàn ổn định cơ thể, nóng lòng kêu lên.

Đúng lúc Nhan Tử Vân cũng đi qua trước mặt Ninh Y, cơ thể cô ta khẽ khựng lại rồi nhanh chóng vọt khỏi lớp.

Lưu Minh chỉ đành vội vàng theo sau, song lúc đi ngang qua Ninh Y ông vẫn vỗ về cô: “Mau về chỗ đi, thầy sẽ báo cáo chuyện này với lãnh đạo nhà trường.”

Thầy vừa đi là Cư Mộng lập tức giơ tay ôm cổ Ninh Y, gương mặt nhỏ nhắn kích động đến mức đỏ bừng, cô nhóc hưng phấn kề tai nói nhỏ với cô: “Hèn chi hôm qua mày dám chắc như vậy! Thì ra đã liên lạc với đội ngũ chương trình! Cái này còn hiệu quả hơn tự mình thanh minh! Quá tuyệt, để tao coi bây giờ Nhan Tử Vân còn thủ đoạn gì nữa! Mặt cũng bị vả sưng, hả giận thật! Đúng rồi đúng rồi, mày thật sự muốn tham gia live stream của Vua trả lời hả? Chừng nào đấy? Tao có thể đi xem không?”

Ninh Y bị cô nhóc lay vài cái mới lấy lại tinh thần dưới ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác của Nhan Tử Vân.

Cô “ừ” một tiếng, trả lời: “Chắc còn phải qua một đoạn thời gian nữa, chương trình nói vẫn đang chuẩn bị, cơ mà cuối tuần này sẽ đi ký hợp đồng trước.”

“Trời má, không lẽ mày sẽ debut hả Nhất Nhất? Vậy sau này tao sẽ là chị em tốt của ngôi sao lớn? Mày kí tên 180 tấm trước cho tao đi!”

“Mày nghĩ nhiều quá rồi đấy…” Ninh Y liếc Cư Mộng suy nghĩ viễn vông, cô nói: “Tao ký tên cũng được, chỉ là tao đã đổi cho mày chữ ký của BKB9 mày thích nhất, chắc mấy ngày nữa sẽ tới.”

“Aaaaaaa.” Cư Mộng thét chói tai ngay tại chỗ, cô nhóc ôm lấy người rồi hôn cô một cái: “Không hổ là người chị em tốt nhất của tao! Tao yêu mày quá Nhất Nhất!”

Lộ Hứa Nam cau mày nhìn đôi chị em bạn dì ôm hôn nhau nồng nhiệt trước mặt thì cảm thấy ganh tị, anh nghĩ: Có phải cách thể hiện tình cảm của chị em mấy người rất không dè dặt không?



Tuy Lưu Minh đã giải thích hành động sau khi rời khỏi lớp lại không quay về là “Không khỏe nên phụ huynh đón về nhà” nhưng không thể nào đè nổi sự thảo luận của bọn học sinh đối với những việc Nhan Tử Vân đã làm.

Trên diễn đàn trường, trong hàng loạt bài đăng, không phải chế nhạo Nhan Tử Vân thì là nói về Ninh Y.

Còn có một số người nhắc tới Đoàn Bội Luy, dù sao ban đầu cậu ta cũng coi như là một nửa người phát ngôn của Nhan Tử Vân, người đầu tiên nhảy ra nói Nhan Tử Vân là Thần 1 cũng là cậu ta.

Vì vậy xuất hiện một khúc nhạc đệm.

Đoàn Bội Luy trực tiếp lấy tên thật đăng bài trên diễn đàn, cho thấy cậu ta không biết rõ, cũng bị Nhan Tử Vân lừa. Lúc nghỉ hè, cậu ta vô tình thấy được tên người dùng của Nhan Tử Vân là Y_No.1, chỉ sai một âm với Y_N0.1. Sau đó Thần 1 liên tục phá kỷ lục, cậu ta hào hứng chạy đi hỏi, Nhan Tử Vân không chối mới khiến cậu ta hiểu lầm đối phương là Thần 1, dẫn đến một loạt hiểu lầm về sau. Cuối cùng Đoàn Bội Luy bỗng nói rằng lúc đầu Nhan Tử Vân ghét bạn cùng lớp Mộ Vãn Tình nên dùng túi xách hãng G để dẫn dắt học sinh nhục mạ Mộ Vãn Tình, chỉ là sau đó bài đăng bị nhà trường nhúng tay vào mới được xóa bỏ.

Người bên cạnh trở mặt lập tức khiến danh tiếng, nhân phẩm và đạo đức của Nhan Tử Vân vốn đã chạm tới đáy vực thêm một đòn chí mạng, một tháng sau khi chuyện bị phanh phui, Nhan Tử Vân cũng lấy lý do bệnh tật mà vẫn chưa về trường.

Đương nhiên, đây là nói sau.

Mà đối với việc công khai thân phận “Thần 1”, Ninh Y cũng có chuyện nhức đầu.

QQ, Wechat cứ nhảy ra thông báo thêm bạn, còn tài khoản Weibo của cô được Weibo Vua trả lời toàn năng tag cũng ào ào tăng lượng fan và bình luận, tất nhiên vẫn không bằng idol nhưng học sinh một truyền mười, mười truyền một trăm, sáng nay điện thoại của Ninh Y đã rung liên tục.

Ninh Y phiền muộn không thôi, cuối cùng cô đăng xuất khỏi tất cả tài khoản mới xem như thanh tịnh.

Vào tiết thứ ba buổi sáng, lúc bảng điểm được phát xuống, Ninh Y còn nghĩ thầm đợi tan học về nhà sẽ lấy tư thế nào để biểu diễn trước mặt Ninh Tu. Ninh Y tự bổ não về vẻ mặt kinh hoàng của đối phương, cô không nhịn được mà bật cười, bỗng cô nghe được có người kêu tên mình.

Ninh Y nhìn sang theo bản năng, khi thấy Ninh Tu đứng cạnh Phó hiệu trưởng thì không khỏi ngẩn người.

Phó hiệu trưởng mập mạp chào hỏi Lưu Minh.

Ninh Tu vẫy tay với cô, âm thanh dịu dàng: “Nhất Nhất, anh hai xin nghỉ cho em rồi, em thu dọn đi, đừng ảnh hưởng các bạn học.”

Trong đầu Ninh Y đều là dấu chấm hỏi.

Sao Ninh Tu đột nhiên đến đây?

Sao phải xin nghỉ cho cô?

Bây giờ đi để làm gì?

Cư Mộng khẽ đẩy cô hỏi: “Ủa? Mày xin nghỉ chi vậy?”

Ninh Y lắc đầu, cũng nghi ngờ hệt cô nhóc mà đáp “Tao cũng chả biết”, thu dọn cặp sách xong thì đi ra ngoài, cô thấy hai người khác trên hành lang cũng trực tiếp sững sờ tại chỗ.

“Ba mẹ, sao hai người cũng tới trường rồi?”

Lạc Bạch Thu buông tay chồng ra, bà bước nhanh tới cạnh Ninh Y rồi sờ trán cô: “Nhất Nhất, khoảng thời gian này con có khó chịu ở đâu không? Ví dụ như… Đau đầu?”

“Đau đầu?” Ninh Y không hiểu, khi đang mờ mịt cũng trả lời thật: “Dạ sáng nay lúc tới trường có đau một hồi.”

Lạc Bạch Thu lập tức lo lắng, bà và chồng nhìn nhau một cái, sau đó truy hỏi: “Trừ sáng nay thì sao? Trước đây có bị đau không?”

Ninh Y thầm nghĩ: Lúc bị cốt truyện khống chế thì luôn đau đầu ấy!

Nhưng không thể nói chuyện này với họ.

Lúc này Ninh Tu đứng phía sau đưa tay lấy cặp của cô xuống, anh đeo vào vai, ôm lấy nửa bả vai của cô nói: “Mẹ, hay vừa đi vừa nói đi ạ, con đã cho người sắp xếp bên phía bệnh viện rồi.”

Bệnh viện?

Ninh Y càng ngu hơn nữa, đây là định dẫn cô đi bệnh viện hả? Tuy lờ mờ thấy mình hơi sốt nhưng hình như hôm nay cô chưa nhắc tới chuyện này với người nhà mình mà? Hơn nữa, coi như bị sốt thì nguyên nhà chạy tới trường chỉ để dẫn cô đi khám, cũng hơi lố á?

Két.

Cửa sau bỗng bị kéo ra, Lộ Hứa Nam không quan tâm tới giờ học, anh đứng trước mặt mọi người.

Ninh Học Dân nhìn vẻ mặt căng thẳng của anh, hiển nhiên ông không muốn khiến con cháu lo lắng. Huống chi đợt kiểm tra sức khỏe lần trước của Ninh Y cũng không có vấn đề gì, chỉ là chuyện này xảy ra quá bất ngờ nên người trong nhà không tránh khỏi có chút lo âu.

Vì vậy ông vỗ vai Lộ Hứa Nam nói: “Không sao đâu, con đừng lo. Mau vào học đi, đang giờ học, đừng chậm trễ việc học.”

Lộ Hứa Nam liếc vào cửa sổ, đúng là thấy không ít bạn cùng lớp đang nhìn ra ngoài.

“… Dạ.” Lộ Hứa Nam đành đáp theo, song cuối cùng vẫn cầm lòng không đậu mà giơ tay xoa đầu Ninh Y: “Nhớ nhắn tin cho tôi.”

Ninh Y: “? Cho hỏi, lúc nào thì tôi với cậu giao hẹn vậy?”

Lạc Bạch Thu và Ninh Học Dân: “Quả nhiên bé Nam rất lo cho Nhất Nhất ha, không hổ là cùng nhau lớn lên, tình cảm hai đứa trẻ tốt thật sự…”

Ninh Tu: “Thằng nhóc thúi! Tay chú mày sờ đi đâu đấy?! Nhìn anh đây hiền quá đúng không…”

Lộ Hứa Nam nghe được tiếng lòng của Ninh Tu thì vô thức hơi sợ, anh lập tức rút cái tay xoa đầu Ninh Y ra sau lưng, có chút chột dạ nghĩ: Mới sờ đầu đã bị chửi, nếu anh biết em hôn Ninh Y…



Tác giả có lời muốn nói:

Ninh Tu: Tau vặn cái đầu mày xuống 
chapter content



Đêm đó, lịch sử tìm kiếm của Lộ Hứa Nam:

“Làm thế nào để gây ấn tượng tốt với anh vợ?

“Làm thế nào để hòa hợp với anh vợ?”