Sau này, hắn thực sự cảm thấy việc làm phim có khả thi, đề nghị với cô thêm mấy lần, nói lợi nhuận kiếm được hai người chia đôi, nhưng Tâm Tâm đều từ chối.
Tuy nhiên lần này, trong thế giới kia, Tâm Tâm lại đồng ý cho hắn dựng thành phim. Hắn lật đến trang cuối cùng của phần nhật ký viết cho hắn.
“Ngày…tháng…năm…
Tiêu Lưu Phong hâm! Hôm nay cậu đã định nói gì với tôi? Tại sao tôi hỏi cậu lại bảo là không có gì? Hại tôi tò mò muốn chết! Nói đi, nói đi, nói đi!!!”
Hắn nhớ, đó là lần hai người bọn họ trở về sau khi làm nhiệm vụ tìm kiếm tung tích của Mắt Đen, thành viên nhóm khủng bố Alpha, trên hành tinh Rubi.
Lúc đó, tòa nhà trung tâm thương mại sụp đổ, hai người đào đất đá trên đầu ra, chui lên, mừng rỡ khi thấy đối phương đều còn sống, hai tên cơ giáp lấy ôm nhau. Hắn nói “anh yêu em”, nhưng lớp vỏ cơ giáp rất dày, thiết bị liên lạc của cơ giáp đã hỏng, cô không thể nghe thấy. Cô chỉ nhìn thấy miệng cơ giáp của hắn mấp máy.
Sau này khi trở về, cô có hỏi lại. Nhưng hắn xấu hổ, không dám nói.
Hắn vốn định lần này, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tìm công thức vắc xin trở về, nếu hắn còn sống, hắn nhất định sẽ tỏ tình với cô. Nhưng kết quả lại là, hắn còn sống, cô thì lại bị rơi vào hôn mê.
Hắn thực hối hận, đã không nói sớm hơn.
Tâm Tâm, anh yêu em.
“Sao thế, sao đang nói chuyện lại thất thần như vậy?” Trần Hải Kiệt nhìn đứa em trai bướng bỉnh của nhà mình, thắc mắc.
“A…không có việc gì.” Tiêu Lưu Phong nói.
“Anh, bộ phim này, em muốn làm được tốt nhất.”
“Được! Anh sẽ đưa một bản copy của cuốn nhật ký cho biên kịch Vân Chi. Cô ấy là biên kịch nổi tiếng nhất hiện nay. Mọi tác phẩm của cô ấy đều nổi tiếng.”
“Ban đầu em chỉ định làm một bộ phim điện ảnh tình cảm đơn thuần, nhưng bên phía quân đội muốn nhân cơ hội này tuyên truyền hình ảnh quân nhân. Bởi vậy, đoạn sau sẽ có thêm phân cảnh các chiến sĩ đi giải cứu tiến sĩ Han và lấy công thức vắc xin phòng chống dịch bệch Marsvirus trở về, cứu sống gần 1 tỷ cư dân bị lây nhiễm trên Trung Ương Tinh.”
“Diễn viên cũng phải chọn tốt nhất. Nam chính thì cứ chọn người có ngoại hình xuất chúng giống như em trai của anh. Còn nữ diễn viên chính thì….chọn Huệ Tây đi.” Huệ Tây là nữ diễn viên mà Tâm Tâm hâm mộ.
Trần Hải Kiệt liếc liếc em trai đầy ẩn ý. Chẳng nhẽ cậu em trai này của hắn thích nữ diễn viên Huệ Tây? Nếu vậy hắn phải tranh thủ giúp em trai tạo cơ hội tiếp xúc với em dâu mới được.
Bộ phim rất nhanh đã được viết xong kịch bản. Chính biên kịch Vân Chi cũng lên trên mạng phát biểu, đây là tác phẩm cô ưng ý nhất trong suốt sự nghiệp làm biên kịch của mình. Cũng chỉ nói sơ lược đây là một bộ phim dựa trên câu chuyện có thật, kể về công cuộc chiến đấu chống dịch bệnh Marsvirus hoành hành hơn một năm qua.
Dịch bệnh Marsvirus có tốc độ lan chóng mặt, gần như chỉ trong vòng 1 ngày sau khi phát hiện người nhiễm bệnh đầu tiên, ngày kế tiếp đã phát hiện hơn 100 triệu ca bệnh. Đáng sợ nhất chính là, tỷ lệ tử vong của dịch bệnh này lên tới 50%. Người bệnh sẽ bị phát ban, ngứa ngáy khó chịu, nóng sốt, sau đó lở loét, cuối cùng sau 1-2 tuần sẽ ra đi trong đau đớn.
Trạm kiểm tra được lập nên khắp nơi trên đường. Ai muốn ra ngoài cũng phải kiểm tra, trên người không có virus bệnh dịch mới được đi. Bóng ma tử vong treo trên đầu mỗi người.
Các hành tinh đều ngừng các chuyến bay đến Trung Ương Tinh.
Trung Ương Tinh từ hành tinh phồn hoa nhất trở thành một viên tinh cầu cô độc.