Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 89






_" Ngươi đứng yên đó,không được tiến lại gần..."
Lăng Vân từ phía sau lộn vòng một cái,bay qua đầu Sở Bá Kì,tay tiện thể phóng ra một chiếc áo khoác,che kín lấy Hạ Vũ. Mễ Ty nghe thấy tiếng của Lăng Vân thì thở phào một tiếng,có lẽ an toàn một chút rồi
Sở Kì Bá đứng trân một chỗ,cứ thế nhìn mĩ nhân biến mất trước mắt. Dù cho hắn là kẻ tâm cao khí ngạo,lại lạnh lùng thành tiếng,nhưng có một thứ luôn luôn không thể thay đổi,đó là sự rung động...
_" Ngươi là ai?" Sở Kì Bá nhìn Lăng Vân,lạnh lùng hỏi
Lăng Vân đắp lại áo cho Hạ Vũ cẩn thận,sau đó mới quay lại nhìn Sở Bá Kì
_" Câu này phải là ta hỏi ngươi mới đúng, ngươi làm gì ở Địa Lịch các ?"

_" Địa Lịch Các,ngươi là đồ nhi của Lịch Thừa Bằng ?" Sở Kì Bá nhíu mày,hắn cũng không nghĩ bản thân lại đi xa tới vậy
_" Đúng vậy,ta biết ngươi là ai,chuyện lần này ta sẽ không truy cứu vì sao ngươi có thể thông qua cấm chế mà vào đây,ngươi đi đi..."
Sở Kì Bá mày nhíu càng chặt. Lời của Lăng Vân nghe ra rất nhẹ nhàng,nhưng nếu như lộ đi ra,chấn động sẽ không phải nhỏ. Nếu như thế những bí mật của bản thân không phải cũng sẽ bị lộ ra sao . Nhìn lại phía sau thiếu nữ,hắn vẫn thấy không cam lòng
Như cảm nhận được cái nhìn mãnh liệt của Sở Kì Bá hướng về phía sau,Lăng Vân dịch người,đem chắn phía trước,nhíu mày,giọng đầy cảnh cáo
_" Sao vậy,còn chuyện gì sao ?"
_" Người đó..."
_" Chuyện này ngươi không cần quan tâm,cũng không phải chuyện ngươi có thể xen vào. Nếu ngươi không đi,vậy ta đi"
Lăng Vân quay lại,trong một nháy mắt bế Hạ Vũ lên,dùng tốc độ nhanh nhất hướng ra cửa động. Tuy nhiên,khi đi ra đến bên ngoài,hắn chợt dừng lại,giọng nói lạnh lùng truyền về phía sau
_" Chuyện hôm nay,ta không muốn thêm một ai biết nữa!"
Sở Kì Bá đứng đó,nhìn bóng dáng nhanh chóng biến mất. Mày nhíu nhíu,sau đó lại dãn ra,thì thầm lẩm bẩm
_" Không cần ngươi nhắc nhở ta cũng sẽ không nói ra,rất nhanh thôi ta sẽ tìm ra chân tướng..."
Nói xong lời này,Sở Kì Bá tiến tới góc của động phủ,sờ vào một miếng đá nhô ra trông hết sức bình thường. Hắn dùng sức một chút ấn xuống,nào ngờ một thông đạo từ từ mở ra. Môi nhếch lên một cái,mọi người đều nghĩ đến cha hắn cứ thế ngã xuống,không hề truyền lại cho hắn biết một cái gì là thật sao. Nhưng sự thật nào phải vậy,hắn biết cái chết này của cha nhất định có vấn đề,đặc biệt là có liên quan đến kia Thiên Kiếm Kì. Và thông đạo trước mắt hiển nhiên là một điều bí mật,có thể trực tiếp đến mọi nơi bất chấp pháp chế. Chính vì thế,hắn mới không tốn hơi sức cùng kinh động mà tiến vào trong Địa Lịch các. Bất quá rất nhiều lần rồi,đây vẫn là lượt đầu tiên nhìn thấy kia thiếu nữ,đến cùng đó là ai. Sở Kiếm Kì mang theo câu hỏi,bước vào thông đạo tối om,sau đó nhanh chóng biến mất không một dấu vết.
Lăng Vân mang Hạ Vũ về phòng,đặt nàng lên trên giường, nhìn gương mặt tái nhợt không sức sống mà lòng thấy quặn đau.

_" Tiểu nhện yêu,tốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ?"
Mễ Ty đang nằm im bất động giả chết,bỗng nhiên thấy Lăng Vân lời này xuất ra,sợ hãi tới lông tơ dựng cả lên
_" Nói đi,ta không làm hại ngươi đâu..."
Mễ Ty vẫn nằm im không nhúc nhích, nó thật sự là rất sợ hãi
_" Nói,không cần giả vờ nữa,mọi chuyện ta đều biết. Ngươi còn như vậy,không sợ Vũ Vũ có chuyện gì sao?"
Mễ Ty nghe tới cái này,vội vội vàng vàng nhúc nhích,khởi động tám chiếc chán,bò ra giường
_" Tỷ tỷ đem linh lực phân tán. Mọi chuyện có vẻ rất khó khăn. Tỷ tỷ thất bại ở bước cuối cùng..."
_" Thất bại,nhưng tại sao ta lại thấy không có chút dấu hiệu nào của việc bị tổn thương"
_" Làm sao có thể chứ. Ngay lúc đó còn nguy cấp tới tính mạng đâu" Mễ Ty gấp gáp đem chuyện lúc đó kể lại một lượt cho Lăng Vân nghe
Lăng Vân nghe xong,khó hiểu hỏi
_" Nếu ngươi nói là sự thật,tại sao ta đưa vào linh khí trong kinh mạch của Vũ Vũ lại một đường thông suốt,không chút tổn hao ?"
Mễ Ty nghe kết quả cũng chấn động không thôi,đây là kì tích ư ? Không,chắc chắn không phải chỉ dựa vào kì tích được,có lẽ đó là do cái kia vạn năm bạch liên hoa tác dụng đi. Không ngờ Vũ tỷ ăn vào có một miếng nhỏ mà tác dụng thực sự to lớn đến vậy. Nếu như thế,không thể nào để lộ ra ngoài được,có thể đây là bùa hộ mạng sau này cũng không chừng
Lăng Vân dời mắt khỏi Hạ Vũ,mà hướng tới nhìn chằm chằm Mễ Ty

_" Không phải ngươi dấu diếm chuyện gì chứ ?"
_" Không,nào có,tỷ tỷ nơi đó vừa mới ngất đi thì người kia tới. Chính vì vậy ta chỉ kịp trốn vào thôi..."
_" Thật sự như vậy,nếu như Vũ Vũ bị phản phệ thực sự,làm thế nào mà không có chuyện gì như lúc này chứ ?"
Bốn mắt Mễ Ty đảo một vòng. Nếu như ngươi nói Vũ tỷ cứ như thế tự nhiên vượt qua thì cũng quá khó tin đi. Nói vậy cũng phải biên ra một cái lí do cho thuyết phục thôi
_" Ta lúc đó thật sự quá hoang mang. Ngươi cũng không biết là ta cùng Vũ tỷ đã kí huyết khế. Chính vì vậy,vừa thấy Vũ tỷ nguy hiểm,ta vội vàng nhả ra yêu thạch của bản thân chống đỡ...cũng may mọi chuyện là vượt qua"
Mễ Ty liếc mắt nhìn Lăng Vân một cái,thấy hắn trầm mặc không ý kiến gì thì giả bộ yếu ớt,tám chân khập khiễng bò tới bên Hạ Vũ
_" Khổ thân ta,yêu thạch bị hủy,tu vi rơi xuống quá thảm thương rồi..."
Nhưng đáp lại nó,Lăng Vân vẫn không nói lại caí gì. Bất chợt,hắn lạnh lùng lên tiếng
_" ngươi là linh thú huyết khế của Vũ Vũ,làm sao có thể được..."