Trong một căn phòng một màu trắng toát được bày trí đơn giản,mùi thuốc thoan thoảng kắp phòng, trên cái giường đặc trưng của bệnh viện hiện lên thân ảnh của một cô gái nhỏ, mái tóc bạch kim tự do buôn thả trên ga giường, chỉ thấy cô có làng da trắng như tuyết, vẻ mặt có chút xanh xao. Trên gương mặt tưởng chừng như có thể bắn ra nước là đôi lông mày đậm xếp hàng đều đặn, lông mi cong dài như cánh bướm lâu lâu rung lên vài cái, sóng mũi cao thẳng xinh xinh, đôi môi căng mọng như trái chính thỉnh thoảng nhu nhu ra làm cho người khác nhìn vào chỉ muốn nuốt vào, cô khác gì một món bảo vật được ông trời điêu khắc tỉ mĩ. Cô vừa mang trên mình vẻ đẹp của thiên thần sa đọa xuống nhân gian, vừa yêu mị quyến rủ đến ngạt thở.
Bổng đôi lông mi dài run run vài cái mở ra đôi mắt to tròn màu đỏ lung linh sâu thẩm như có thể giam cầm người nào đó khi nhìn vào nó, cô gái sau khi mở mắt ra cứ nhìn chằm chằm vào trần nhà màu trắng, khoảng 5' sau cô mới bật ngồi dậy lẩm bẩm một mình.
" Mình đang ở đâu đây, bệnh viện sao? Không lẻ có người qua đường tốt bụng đưa mình vào đây à, mà lại là phòng vip mới ghê chứ. Nếu biết là ai mình sẽ hậu tạ thật đàng hoàng, củng tại mình hết ai bảo chơi dại làm gì còn nữa nếu không có vỏ bưởi ở đó thì mình làm gì ngã được, nếu để cho cái bọn đàn em biết chắc mình đào cái lỗ chui xuống lun quá à, đi vào nhà vệ sinh rửa mặc rồi tính tiếp."
Vừa bước vào nhà vệ sinh cô nhìn vào gương thấy một cô bé đẹp tuyệt sắc gương mặt có chút yếu ớt nhìn cô, cô quay đầu ra đằng sau không thấy ai, cô lại tiếp tục nhìn vào gương cô dơ tay lên chào.
" hi chào em "
Thân ảnh nhỏ đó củng làm động tác y chan cô, cô cười nó củng cười, cô mếu nó củng mếu. Và một sự thật không thể nào chối bỏ được là cái cô bé xinh đẹp đó là cô.
-------5' trôi qua aaaaa~~~~-------------
"AAAAAAA CÁI GIỀ THẾ NÀY???"
Sao 5phút ngỡ ngàng cô dùng hết công lực sư tử rống của mình hét lên, và tình trạng ở những khu gần đó là... các vị bác sĩ đang uống cafe liền... phung hết cafe, các cô y tá tiêm thuốc cho bệnh nhân... tiêm nhằm chỗ, các vị bệnh nhân đang thư giãn... ngã nhào xuống đất, các sinh linh bé nhỏ đang ngủ thì... khóc òa,... và còn nhiều tình trạng tương tự liên tục diễn ra làm cho bệnh viện rối thành một đoàn.( HB: một phút mặc niệm cho mọi người 😓😓)
Quay lại tác nhân gây hại của mọi sự việc.
"Tại sao chuyện này có thể xảy ra, tại sao, tại sao, tại sao, tại sao..."
Ngàn lần tại sao...
"Hừ xuyên thôi mà có gì đâu phải lo lắng chỉ trách cái số mình quá cẩu huyết haizz~~ ,nào phấn chấn lên cùng lắm là làm lại từ đầu coi như là mình thay đổi một cuộc sống mới"
Cô tự lẩm bẩm, tự an ủi mình
" nhưng tại sao mình lại xuyên thế này..., thôi thôi ta mặc kệ, đã tới đây rồi thì không làm bà cô già ế như lúc xưa với cái vẻ ngoài hoàng hảo này của mình thì cua troai thoải mái, ôy mỹ nam, mỹ nữ, mỹ thực ta tới đây hắc hắc."
Cô nằm bịch xuống đệm lăng qua lăng lại sao đó lại cười nham hiểm. (HB" tự kỉ như con trốn trại"/NB* lườm* "mẹ có vấn đề gì hử mẹ"/HB" haha làm gì có làm gì có/ NB" vậy thì mẹ viết tiếp đi"/HB" haizz ko biết Ai là mẹ ai ").
Bổng đầu cô đau như búa bổ một đoạn kí ức kỳ lạ như một cuống phim tiếp diễn trong đầu cô, những tiến cười, những nỗi đau, những sự mất mát và cả những tình thương ấm áp, nó cứ quấn lấy cô cho cô cảm nhận được hết thẩy mọi sự việc.
" đoạn ký ức đó là của cô bé này sao, tại sao lại đáng thương như vậy, nhưng ít ra còn có một vài người yêu thương cô bé thật lòng, cứ yên tâm đi cô bé ạ chị sẽ giúp em bảo vệ những người mà em yêu thương và chị sẽ bảo vệ luôn thân thể của em"
Cô nhắm mắt lại chân thành nói, rồi cô thấy có một luồng khí thoát ra khỏi người thân thể này, cô cảm thấy nhẹ nhỏm hơn rất nhiều .
" chắc cô bé sẽ được hp vào kiếp sau, thân thể này ắt hẳn chịu nhiều đau thương rồi."
Cô hồi tưởng lại ký ức hồi nảy, lúc còn nhỏ vì một vụ tại nạng để bảo vệ bé mà mẹ của bé đã hy sinh thân mình bao bọc lấy bé để bé ko bị tổn hại, sau khi mẹ mất ba và các anh của bé đều đổi lỗi cho bé vì bé mà vợ/mẹ của họ mới chết, với sự giẻ lạnh của gia đình từ một cô bé đáng yêu ngây thơ đã lột xác trở thành một cô bé kiêu ngạo bốc đồng để mong được họ qua tâm hay trách mắng nhưng nhận lại vẫn chỉ có sự ghẻ lạnh của họ, qua một thời gian ba cô đã đem một bé gái khác về nuôi họ chỉ yêu thương cô bé đó mà không thèm để ý đến cô, cô rất đau lòng trong một lần họ vắng nhà cô lỡ tay làm bị thương cô bé đó họ đã mắng cô không thương tiết và còn muốn đuổi cô ra khỏi nhà, gia gia biết chuyện đã đưa cô về nuôi ông cho cô tất cả những gì cô muốn, bù đắp những thương tổn mà những người cô gọi là gia đình rây ra cho cô trong một lần sốt nặng cô bé chiệu không nổi nhập viện và bây giờ chính là cô trong thân xác Điệp Ngân Băng.
" haizz~~ thật là bi ai a~~ khổ giống y chang như nhân vật nữ phụ trong truyện mình mới đọc mấy hôm trước vậy lại còn giống tên mới ghê chứ..."
Bây giờ chỉ có một chữ để diễn tả cảm xúc của cô lúc này đó chính là chữ "
ĐƠ"" Shit!!! không thể nào haha chắc chỉ là nhầm lẩn thôi haha đúng vậy nhằm lẩn chắc rồi, những mà có cần nhằm lẩn y chang từng chi tiết như vậy không a~~"
------------"3phút sau "--------------------
"AAAAA KHÔNG THỂ NÀO NHƯ VẬY ĐƯỢC AAAAAAAA"
Và thế làm công tắc sư tử rống lại một lần nữa bật chế độ on, những gì xảy ra ở các khu gần đó không cần nhìn củng biết, quay lại căng phòng mang tênnguy hiểm.
" có cần phải như vậy không a~~ tại sao xuyên thôi thì đã đành, đằng này lại xuyên vào nữ phụ có vận mệnh bi thảm nhất thế này, thà làm đá lót đường cho nữ chủ bạch liên hoa thì còn tạm chấp nhận, hừ lần này lại mang danh nữ phụ mà làm đá cho nữ phụ khác đạp lên là cái vận gì đây a~~ số của ta thật là quá khổ rồi...a~~~ ôy~~ bây giờ ta mới biết' chết vì bưởi là cái chết tức tưởi ' a~~