Nữ Quái Kiêm Nữ Phụ

Chương 7




* reng....reng....reng....*

Trong căn phòng xinh đẹp, tiến chuông báo thức reo inh ỏi không ngừng.

* xoạt *

Chỉ thấy cái cuộn chăng cuốn trò như kén nhộng có một bàn tay nhỏ nhỏ giở chăng lên, bây giờ trên giường đang hiện diện một cô gái*khục* tóc tai bù xù như ổ quạ, mặc thì đờ đẫn như con mắc bệnh đơ mặt nhìn thẳng về phía trước, không biết là đang nhìn cái gì.

1phút....2phút....3phút... năm phút trôi qua, cô gái dường như mới được gọi hồn về cô nhìn qua cái đồng hồ, nhìn được vài giây, miệng cô lập tức há to ra(HB:" tiếp sau đó chuyện gì sảy ra ai cũng biết * chấm mồi hôi*.")

" ÁAAAAAAAA TRỄ RỒI, TRỄ RỒI."

Vâng đó không gì khác ngoài tiếng thét kinh khủng của cô.

Các bác lao công, các cô người hầu, các anh vệ sĩ đang bận bịu với cộng việc ngày mới của mình sau khi nghe được tiếng hét của cô liền.... ôm tai chóng mặt, hoa mắt, còn vị trưởng bối nào đó đang an lành đọc báo liền.... giật mình xé toạt tờ báo làm đôi, các chú chim nhỏ hót líu lo trên cành cây liền.... gấp rút di cư đi nơi khác trước khi đi còn không quên bỏ lại một câu.

*chíp....chíp....chíp....chíp....chíp...*

( Dịch:" mọa mới sáng sớm không biết con chim chúa nào còn luyện giọng ghê hơn tụi mình" 🐦🐦🐦).

Cô vội vội vàng vàng chạy vào nhà vệ sinh, làm vệ sinh cá nhận xong cô chạy ra tủ lấy bộ đồ được Trịnh thúc chuẩn bị sẵn mặc vào(HB:" cái hành động khi ra ngoài mới mặc đồ này sẽ làm cho người nào đó hối hận trong tương lai"* khà khà* 😆😆.)

Cô  lấy hết tốc lực nhào xuống cái bật thang đầy gấp rút, xém tí nữa cô đã ôm đất mẹ thân thương, cô nhìn thấy gia gia đang ngồi đọc báo nhàn nhã, cô lia mắt xuống bàn nhìn thấy một khấu phần ăn sáng nhẹ kèm theo đó là một cái bản đồ ở khu vực này. Cô đen mặt, miệng giực liên hồi mặc dù hôm qua ông có nói là ở đây rất gần trường học, như mà cố ý để bản đồ ở đây là muốn ám chỉ cô phải tự lực kháng sinh ư. Cô nhanh chóng vức nó sang sau đầu,bây giờ sắp trễ học rồi cô phải nhanh nhanh đi thôi, cô như tia chớp giải quyết xong phần ăn của mình, gia gia thấy cô vội vả như vậy định nói gì đó nhưng chưa kịp nói cô đã chạy mất tiêu, chỉ nghe được giọng cô vắn vẳng từ phía xa.

" Gia gia và mọi người con đi học."

Cô lấy hết tốc lực bình sinh của mình vừa chạy vừa nhìn bảng đồ, nghỉ thầm trong lòng' nhanh lên không được trễ, nhanh lên không được trễ, nếu trễ thì mình sẽ thành tâm điểm của mọi người mất,mình không muốn vừa mới vào học đã bị để mắt tới, nhanh lên, nhanh lên.' Không phải vì không có nguyên do a~~ tại vì cái trường đó rất kỳ lạ à không phải là cái bọn nam nữ chính,phụ kỳ lạ mới đúng vì bọn họ cứ lựa những giờ đi trễ hơn người khác để mà đi thôi nga~~, phải chi bọn họ đi đúng giờ như người ta thì cô đâu phải cực khổ như thế này. Thế là mọi người trên đường đi đều thấy một cô gái xinh đẹp như thiên thần cũng mang trên mình nét yêu ma mị hoặc, người mặc bộ đồng phục của một trường danh tiến cư chạy không ngừng nghỉ y như có ma dí ở đằng sau, một cậu bé được mẹ dẫn đi bộ buổi sáng thấy cảnh tượng này liền lắc tay mẹ nói.

" Mẹ à chị âý là siêu nhân hả mẹ."

Bà mẹ ấm ớ không biết nói thế nào, cậu bé lại lắc tay bà nói tiếp.

" Hay chị ấy là quái vật hử mẹ, bố nói những người chạy nhanh như tia chớp chỉ có quái vật mới làm được."

Bà mẹ cũng chỉ đành nhúng vài cho qua truyện rồi dắt con đi tiếp.

Cuối cùng sau khi bán sống bán chết chạy được tới trường cô chỉ biết dựa vào gốc cây mà thơ lên thở xuống, ngồi được một lúc chuông điện thoại vang lên, là số của gia gia không biết có chuyện gì cô bắt máy.

" có...có... chuyện gì vậy... vậy gia gia."

" À ta chỉ muốn hỏi con là con tới trường chưa."

" Dạ con vừa... vừa mới tới."

" Sao con lại gấp quá vậy, từ từ đi cũng được mà."

" Dạ giờ này trễ rồi con phải đi nhanh chứ, gia gia còn nói từ từ."

" Chả phải 7h30 mới vào học hử con."

" dạ đúng rồi lúc con dậy là 7h35 rồi mà gia gia."

" À thì ra la vậy, để ta nói cho con biết cái đồng hồ trên phòng của con bị dừng rồi mà, nếu tính đúng thờigian thì bây giờ chỉ mới có 6h à."

Sau khi nghe xong lời gia gia nói người cô như bị sét đánh một cú thật đau, cô liền la lên.

" Gia gia sao người không chịu nói sớm người để cho con chạy bán sống bán chết xong người mới nói là sao."

" Hừ không phải tại con sao ta chưa kịp nói gì thì đã chạy mất tích rồi, con bảo lão già này phải nói làm sao."

" À ra là vậy hì hì con xinh lỗi gia gia yêu dấu người đừng giận Băng nhi nha."

" Giận con thì có ích gì chứ, thôi con nhớ mua thêm cái gì ăn vào bụng đó, chạy nãy giờ chắc cũng mệt rồi, nhớ đi học cẩn thận đó."

"Dạ con biết rồi mà gia gia chúc người một ngày tốt lành."

" Ân ta biết rồi, ta tắc máy đây.

Sau khi gia gia tắc máy cô quyết định đi quanh trường một chút để xem xem rốt cuộc trường danh tiến sẽ ra sao đây.

Sau khi đi loanh quanh một hồi cô cũng không ngừng cảm thán.

"Ừm không tệ chút nào."

Nhì từ ngoài vào trong, từ trong ra ngoài đều không thể chê vào đâu được, lối vào hai bên của trường được trồng nhiều cây hoa xinh đẹp, bên trong trường rất rộng, được chia làm 4 khu.  khu 1 từ 10S cho đến 10D,

Khu 2 từ 11S cho đến 11D, khu 3 là từ 12S cho đến 12D, khu còn lại là căn tin chung của trường,ngoài ra còn có ký túc xá nam và nữ nếu cô nhớ không lằm thì sau này nữ chính sẽ chuyển tới ký túc xá ở  nga~~ và sau đó những ai đi theo thì khỏi cần nói cũng biết.

Các phòng của lớp học được thiết kế tỉ mĩ, rất tinh xảo còn có các thiết bị máy móc là loại tân tiếng nhất, ngoài ra còn có rất nhiều phòng khác mà cô không đi hết được. Đang định đi thêm một lúc nữa thì bụng của cô reo lên, cô quên mất hồi nãy chạy quá trời thứ ăn hồi nãy cũng tiêu hoá mất bây giờ cô phải đi xuống căn tin kiếm gì bỏ bụng thôi....