Nữ Quan Vận Sự

Chương 210: Tình hải phong ba 1




Tiếng thở dốc Cố Khinh Âm rất nhỏ khiến nụ hôn của Thượng Quan Dung Khâm càng thêm sâu. Nàng rướn cao cổ lên, mặt mày đỏ ửng, mắt như giăng sương mù, miệng thơm hé mở, vươn đầu lưỡi non mềm ra liếm nhẹ lên khóe môi hắn.

Nốt ruồi son giữa hai hàng lông mày của Thượng Quan Dung Khâm rực sắc sống động, nụ hôn nhẹ ban đầu dần trở nên nóng bóng. Hắn cuốn cái lưỡi thơm tho của nàng vào trong miệng mình, triền miên mút vào, cũng thuận thế đẩy lưỡi khuấy đảo trong miệng nàng, quét qua từng cái răng, cướp đi mật dịch ngọt ngào trong miệng nàng. Hắn hôn nồng nàn mãnh liệt, dù không có quy luật nhưng cực kỳ nghiêm túc thành kính. Môi lưỡi của hai người quấn quít triền miên, những giọt nước bọt không kịp nuốt xuống kéo thành một sợi chỉ bạc thật dài.

Những ngón tay thon dài của hắn chậm rãi trượt từ má nàng, lướt qua cần cổ và xương quai xanh, vội vàng lôi kéo triều phục vẫn quấn trên người nàng.

Cố Khinh Âm cũng giãy dụa theo động tác của Thượng Quan Dung Khâm, rốt cục triều phục cũng tuột ra, trung y bằng tơ gấm trượt xuống khỏi đầu vai nàng. Thượng Quan Dung Khâm lập tức ôm nàng vào trong ngực, tiếp tục nụ hôn sâu.

"Nếu nói là cầu mong xa vời thì ta cũng vậy." Thượng Quan Dung Khâm dán sát vào cánh môi nàng, nói nhỏ.

Trong mắt Cố Khinh Âm như dấy lên một ngọn lửa, thân hình linh lung dính chặt vào người hắn, dịu dàng nói: "Ôm tôi..." Ngữ điệu của nàng run rẩy, mang theo chút khẩn cầu.

Hơi thở của Thượng Quan Dung Khâm cứng lại, bế bổng nàng lên, đi vài bước, rồi đặt nàng nằm xuống chiếc giường lớn bằng bạch ngọc.

Quần áo của Cố Khinh Âm đã tuột một nửa, thân thể nóng bỏng đột nhiên chạm vào ngọc thạch lạnh lẽo nên không khỏi run lên, thần trí bị tình dục bao phủ nháy mắt tỉnh táo vài phần. Đương nhiên nàng nguyện ý trao thân cho Thượng Quan Dung Khâm, nhưng khi nhìn thẳng vào mắt hắn, nhất thời nàng lại hơi hoảng hốt, bàn tay đang muốn cởi trung y chợt dừng lại, túm chặt lấy vạt áo.

"Lạnh không?" Thượng Quan Dung Khâm không buông tha dù chỉ một chút biến hóa của nàng. Hắn nhanh tay cởi cẩm bào của mình trải trên giường đá, rồi mới đặt nàng nằm lên đó một lần nữa. "Là ta sai, ngươi có thể phạt ta." Giọng nói của hắn vô cùng dịu dàng trầm thấp, còn cắn nhẹ lên cái cằm nhỏ của nàng một cái.

Cảm giác khẩn trương của Cố Khinh Âm vì hành động săn sóc và câu nói đùa của hắn mà tan thành mây khói. Nàng cong môi, nhìn thẳng vào khuôn mặt thanh dật tuấn nhã của hắn, nói: "Phạt thế nào? Tôi cũng cắn ngài một cái nhé?"

Mắt Thượng Quan Dung Khâm sẫm hơn, nâng cằm nàng lên, "Xin cứ tự nhiên."

Hai tay Cố Khinh Âm vòng lên vai hắn, thừa dịp hắn chưa chuẩn bị, xoay người một cái, đặt hắn dưới thân, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn. Một lát sau, nàng mới ngẩng đầu, mỉm cười với hắn, "Lạnh không? Đây mới là trừng phạt."

Thượng Quan Dung Khâm cười sủng nịnh, "Được ôm nàng nên ta không thấy lạnh tí nào."

Tim Cố Khinh Âm đập nhanh một nhịp, nàng chậm rãi cúi xuống hôn lên nốt ruối son, đầu ngón tay luồn vào mái tóc đen rối tung của hắn. Hơi thở của nàng càng ngày càng nhanh. Nụ hôn nóng rực của nàng lướt xuống mí mắt hắn, qua chóp mũi, hai má, đôi môi, chiếc cằm duyên dáng, xuống đến cổ, xương quai xanh, rồi đặt lên ngực hắn...

Cố Khinh Âm đẩy trung y của Thượng Quan Dung Khâm ra, đầu ngón tay trêu chọc làn da mềm mại, khẽ lướt qua hai quả thù du đỏ ửng, lập tức khiến hắn run rẩy. Nàng giương mắt nhìn hắn, trong ánh mắt triền miên của hắn, nàng hôn lên chỗ đó.

Thượng Quan Dung Khâm hít sâu một hơi, cảm giác xao động và cơn nóng trên ngực vô cùng mãnh liệt, trong nháy mắt lan tràn ra toàn thân. Hắn nhìn rất rõ cái miệng nhỏ và đầu lưỡi của nàng liếm láp, gặm cắn hai quả thù du của hắn như thế nào. Ngọn lửa trong bụng hắn ngày càng vượng, thân dưới căng đến phát đau.

"A Âm... để ta ngắm nàng nào..." Hắn thở dốc nói.

Hắn không chịu nổi khi bị nàng khiêu khích như vậy, thân thể chưa bao giờ từng nếm trải tình dục như con mãnh thú ngủ đông bị kích thích. Hắn khát khao, nhưng lại không chịu dễ dàng phóng túng.

Hàng mi đen tuyền của Cố Khinh Âm hếch nhẹ, "Không muốn." Đầu lưỡi nàng chậm rãi lướt qua ngực, đi thẳng đến vùng bụng mẫn cảm của hắn, "Tôi muốn nhìn ngài trước."

Trong ánh mắt chấn động của hắn, cách lớp vải mỏng manh, nàng cầm lấy dục long đã đứng thẳng