" CỐ THẦN VŨ... ANH Ở ĐÂU MAU CỨU EM"
Lúc này Thẩm Thiên Long nghe rất rõ Nhược Hy gọi tên Cố Thần Vũ, đầu anh ta như nổ ra anh ta đang nóng giận vì Nhược Hy gọi tên người đàn ông khác sao.
Thẩm Thiên Long tức lên nắm cổ áo Nhược Hy định xé ra thì nghe tiếng:
" RẦM "
Cánh cửa đã bị Cố Thần Vũ đạp một cái văng ra.
Thần Vũ chạy nhanh vào nhìn cảnh nam trên nữ dưới liền lau đến nắm Thẩm Thiên Long quật xuống sàn, tống thêm vào bụng Thẩm Thiên Long một quả đấm, do Thẩm Thiên Long không có thế nên Thần Vũ rất dễ hạ bệ.
Thần Vũ thấy cô gái của mình đang khóc, trên người từ hai bên má, miệng, tay rồi chân nơi nào cũng có vết tích vừa bị xô xát, anh đau lòng tiến đến ôm cô vào lòng nói:
" Không sao, anh đến rồi "
Nhược Hy liền ôm Thần Vũ cứng ngắc, Thần Vũ càng đau lòng hơn, cô bé của anh đâu phải yếu đuối như vậy, chắc bị dọa nhiều lắm cô mới như vậy.
Thẩm Thiên Long lên tiếng:
" Cố Thần Vũ cậu xông vào nhà tôi là có ý gì, còn ra tay đánh tôi nữa, cậu thích cô ta thì nói tôi nhường lại là được, hà cớ gì phải phá hoại tài sản của tôi "
" Xin Thẩm thiếu gia anh tự trọng cho, không được xúc phạm chị dâu nhỏ của tôi "
Á Hiên tức thay cho Nhược Hy mà lên tiếng trước Cố Thần Vũ, với lại Thần Vũ chỉ tập trung vào Nhược Hy bị thương ở đâu, căn bản không muốn đôi co với Thiên Long.
" Khi nào mới đến lượt cậu lên tiếng ở đây, còn nói cái gì mà chị dâu nhỏ, cô ta là người của băng Hổ Long không phải băng Lôi Vũ các người "
Thẩm Thiên Long cao ngạo nói.
" Con bé không còn thuộc băng Hổ Long từ lâu rồi "
Là lời của Thẩm lão gia, ông và Hoàng Thừa Ân cũng đã có mặt từ lúc Thần Vũ đá sập cánh cửa xông vào cứu Nhược Hy.
Ông nói tiếp:
" Mày làm ba thất vọng quá, mày cút khỏi phòng này ngay lập tức "
Thẩm Thiên Long rất sợ ba anh ta, đành ngậm cục tức đứng lên, đi được vài bước đã bị Thần Vũ gọi lại:
" Chờ đã "
Thiên Long xoay người lại nói:
" Chuyện gì "
Thần Vũ lời nói chắc nịch:
" Tôi nhắc nhở cậu nên quản người của cậu cho chặt vào, nếu còn đụng vào người phụ nữ của Cố Thần Vũ tôi thêm lần nào nữa đừng trách sao tôi ra tay tàn độc mà không báo trước, KỂ CẢ CẬU"
Thần Vũ nhấn mạnh 3 chữ cuối.
Thiên Long nghi hoặc hỏi:
" Cậu vì người phụ nữ này muốn trở mặt với tôi sao "
" Cậu là đang tự vả vào mặt mình à "
Lời nói của Thần Vũ làm Á Hiên và cả Thừa Ân cười thầm.
Chẳng phải Thẩm Thiên Long cũng vì Phó Tử Yên mà đụng vào Hạ Nhược Hy, chẳng khác gì đang khiêu chiến với Cố Thần Vũ.
Thẩm Thiên Long hậm hực bỏ đi khỏi đó, phải nói là không đấu lại Cố Thần Vũ, thế lực của Cố Thần Vũ không đơn giản, gia tộc họ Cố lớn mạnh, thêm thế lực ngầm do Thần Vũ quản lí mức độ lớn mạnh cỡ nào không ai đo lường được, cũng chẳng ai dám đụng vào.
Thần Vũ nhìn Nhược Hy nói:
" Nguyên tắc của em nên được áp dụng rồi "
( Tác giả nhắc lại nguyên tắc:Nếu một ngày người đứng đầu băng Hổ Long không còn tin tưởng Nhược Hy nữa, cô sẽ rời đi )
Nhược Hy gật nhẹ đầu không nói gì thêm.
Thẩm lão gia cũng biết nguyên tắc của Nhược Hy, ông đến gần xoa đầu cô nói:
" Thằng nhóc con ta không biết nhìn người, không biết trân trọng cháu, ta thay mặt nó xin lỗi cháu "
" Chú đừng làm vậy, chú đã nhận nuôi cháu, cho cháu một mái ấm, một ngôi nhà thứ 2, cháu còn nợ chú lời cảm ơn, Hạ Nhược Hy cảm ơn ơn dưỡng nuôi của chú"
Nhược Hy sau lời nói là cái gụt đầu thấp xuống.
" Ngoan lắm, chú có món quà tặng cháu trước khi cháu rời khỏi đây, đợi chú một lát "
Thẩm lão gia nói dứt lời ông liền đi ra ngoài.
Thừa Ân đến giờ mới đi đến gần Nhược Hy, từ nảy giờ anh quan sát cách Thần Vũ quan tâm Nhược Hy anh rất vui, cũng không tiện xen vào.
" Nhược Hy tạm biệt em, chúng ta vẫn là anh em tốt đúng không? "
" Chắc chắn rồi, anh không được ức hiếp Mỹ Ngư nếu không em sẽ không tha cho anh "
Nhược Hy nhìn Thừa Ân nói.
" Không có đâu, giữ liên với anh nhé "
Thừa Ân giọng nói có chút buồn, dù gì cũng là anh em sống chung một nhà, giờ phải xa nhau làm sao không buồn.
" Vâng ạ "
Thần Vũ thấy Nhược Hy đã nói lời tạm biệt xong anh mới nói:
" Chỉ lấy thứ gì quan trọng với em nhất, những thứ còn lại không cần mang theo, anh mua cho em cái mới, bắt đầu cuộc sống mới "
Nhược Hy cũng đâu có thiếu tiền, cô chưa nói gì Á Hiên đã thêm lời:
" Chị dâu nhỏ yên tâm, Nhị thiếu gia có thừa điều kiện, chị không tưởng tượng được đâu, 1 dãy số rất khủng "
Thần Vũ hôm nay rất hài lòng với Á Hiên, từ lúc cậu ta ra sức bảo vệ danh dự cho Nhược Hy, rồi đến gọi chị dâu nhỏ nghe rất hay.
Thần Vũ nói tiếp với Nhược Hy:
" Em muốn lấy gì "
" Đồ trong túi xách của em là thứ quan trọng nhất "
Tú Ly cầm túi xách trên tay nghe Nhược Hy nhắc đến, cô bé liền mang vào.
" Em nhặt túi xách của chị ở sàn nhà "
Lúc nảy Thiên Long kéo Nhược Hy mạnh tay nên túi xách đã rơi dưới sàn nhà.
" Cảm ơn em, chị phải đi rồi, em phải ngoan, nếu bị ức hiếp phải tìm anh Thừa Ân giúp, hoặc gọi cho chị có biết Không?"
" Vâng em nhớ rồi ạ "
Thẩm lão gia cũng đã quay trở lại, ông đưa cho Cố Thần Vũ quyển sổ màu đỏ, ông nói:
" Thần Vũ chăm sóc tốt cho Nhược Hy, chú giao Nhược Hy lại cho cháu "
" Cố Thần Vũ cháu xin hứa sẽ chăm sóc tốt cho Nhược Hy "
Quyển sổ màu đỏ là sổ hộ khẩu mà Thẩm lão gia đặt cách làm riêng cho Nhược Hy, ông đã chuẩn bị sẵn cho cô, mặc dù cũng mong Nhược Hy là con dâu của ông nhưng con trai ông không biết trân trọng, ông cũng hết cách.
............................
Xin cảm ơn vì đã ủng hộ mình.