Nữ Thần Cô Ấy Thà Gãy Chứ Không Chịu Cong

Nữ Thần Cô Ấy Thà Gãy Chứ Không Chịu Cong - Chương 38: 38: Gà Bay Chó Sủa




Trong vòng nửa giờ ngắn ngủi bình luận bên dưới bài đăng weibo kia của Lãnh Tương đã lên đến mười vạn. Nhưng vẫn đang liên tục tăng không ngừng.

"....................."

"Má ơi?? Đáng yêu dzẫy?"

".......... Bị hack hả?"

"Sang chấn tâm lý quá, Tương Tương tiểu bảo bối của tôi rốt cuộc cậu bị làm sao vậy??! Tại sao đột nhiên...........?"

"Tui là fan mới, lọt hố mới có nửa tháng à, tui cảm thấy có thể là tui chưa hiểu cô ấy lắm......"

"Tôi nghĩ cô ấy là một đại mỹ nhân an tĩnh lạnh lùng. Tuy rằng quả là đẹp thật, nhưng mà! Nhưng mà! Phong cách chụp ảnh này?! Đột nhiên cảm thấy có chút đáng yêu với lại thú vị nữa......"

"Đột nhiên tôi cũng cảm thấy hôm nay mình thật xưng đệp~~~"

"Nhất định là tôi có hiểu lầm gì đó về cô ấy....."

"Lầu trên, tôi là fan bảy mươi nồi bánh chưng rồi, tôi thề, Tương Tương của chúng tôi bình thường thật sự không phải kiểu này!! Ba tháng cô ấy mới đăng weibo một lần, mỗi lần đều chỉ viết không hơn mười chữ!!!"

"A a a a a cổ đáng yêu quá a a! Siêu đẹp luôn!! Tranh thủ liếm trước khi nó bị xóa!!"

"Lầu trên sao cậu biết cô ấy sẽ xóa??"

"Có phải là tôi có thể mong chờ sinh thời Tống Ly Mặc có thể làm nũng với tôi không??"

"Lầu trên tỉnh lại đi, bây giờ là ban ngày, đừng có nằm mơ."

"Tôi đã xác nhận mấy lần đây thật sự là tài khoản thật có tích V chứ không phải pha ke."

"Đẹp!! Nhưng mà tiểu thư tỷ chị thật sự không phải bị thứ đó đó theo chứ...."

"Đây chẳng lẽ chính là ma ám trong truyền thuyết?"

"Tôi còn tưởng mắt tôi bị gì chứ...."

"Cuộc sống trong đoàn phim đã tra tấn tiểu thư tỷ thành cái dạng này sao........."

"Nhưng mà đây không phải mới là ngày đầu tiên quay thôi sao......."

"Các người đều không chú ý đến công chúa nhỏ Hương Hương ở bức hình thứ chín sao!!! Đã lâu không thấy công chúa nhỏ rồi!!!"

"Hu hu hu thật hâm mộ, ở đoàn phim còn có thể sờ mèo. Đã hơn ba tháng tôi chưa thấy Hương Hương!!"

"Đoàn phim còn thiếu lao công không?! Làm gì cũng được không cần lương chỉ cần cho tôi mỗi ngày sờ sờ Hương Hương là được!!"

"Tương Tương ôm Hương Hương, được à được à."

"Ha ha ha lầu trên lầy quá!!"

Sắc mặt Lãnh Tương chuyển từ trắng thành đỏ rồi tái xanh. Cả nhóm ê-kíp nhìn nàng đổi sắc mặt liên tục, cũng không dám cười quá đáng.

Lý Cố Xuyên cười xong, có lòng tốt nói: "Cô có muốn xóa bài đăng này không?"

Anh nghĩ nghĩ, lại bổ sung: "Có điều đã qua nửa tiếng, cũng lên hotsearch rồi, cần chụp màn hình cũng chụp rồi. Bây giờ cho dù cô xóa bài đăng, chắc chắn cũng không có tác dụng gì."

Lãnh Tương đứng lên, nói: "Ngại quá, tôi đi trước một chút."

Mặt nàng tái xanh, nhưng lỗ tai lại đỏ bừng.

Lãnh Tương đi nhanh như bay. Nàng vừa rời khỏi, nhóm ê-kíp cười phá lên.

Chị biên kịch vừa cười vừa nói: "Đáng yêu, cô ấy rất đáng yêu. Lỗ tai đều đỏ lên hết. Tôi nhịn hết nổi rồi, cô ấy đáng yêu quá."

Thợ tạo hình nói: "Đạo diễn Tưởng, cô tìm đâu ra một diễn viên vui như vậy? Thật thú vị!"

Thợ quay phim nói: "Bài đăng đó là cô ấy đăng hả?"

Chị biên kịch nói: "Không phải đâu, những bức ảnh này rõ ràng là người khác chụp cô ấy mà."

Thợ trang điểm nói: "Có điều phản ứng vừa rồi của cô ấy, thật sự đánh trúng điểm dễ thương của tôi! Vừa lãnh đạm vừa trúc trắc! Siêu đáng yêu!!"

Tưởng Tư Tư nhìn nàng bóng lưng nàng chạy trối chết, bên môi gợi lên một nụ cười khó hiểu.

Cho nên nói, có Lãnh Tương ở đây, cuộc sống trong đoàn phim mấy tháng tới chắc chắn sẽ không nhàm chán.

Chờ Vương Lâm Lâm làm xong việc, mở điện thoại lên lướt weibo, tay run run, suýt chút nữa làm rớt điện thoại.

Cô phát hiện mình sắp gặp rắc rối, nhưng mà lúc này hối hận đã quá muộn.

Cô vội đi tìm Lãnh Tương, vẻ mặt khóc tang, nhận tội chịu đòn.

Vương Lâm Lâm nói: "Chị Lãnh Tương, em không cố ý. Em thấy minh tinh khác đều đăng weibo như vậy, cho nên em...."

Bây giờ mọi người đều làm kiểu đáng yêu, ngôi sao thần tượng phát một ít phúc lợi sủng fans đều là sáo lộ. Cô thấy bình thường người ta đều đăng như vậy, nghĩ rằng đăng như vậy tuyết đối không có tý sơ hở nào. Vạn lần không nghĩ đến ấy vậy mà trong vòng nửa tiếng đồng hồ đã làm cho Lãnh Tương lên đầu đề.

Vương Lâm Lâm: "Em em em..... Bây giờ em sẽ xóa bài đăng, em sẽ liên hệ weibo xóa hotsearch!"

Quả thật Lãnh Tương bị cô làm cho tức đến đau đầu.

Xóa bài đăng chắc chắn là việc làm vô ích, nhưng mà coi như là không có chuyện làm cho có chuyện. Dù sao cư dân mạng cũng rất dễ quên.

Vương Lâm Lâm lấy điện thoại ra, nhấn đăng nhập vào weibo.

Weibo của Lãnh Tương đã chặn tin nhắn và tin tức từ người lạ. Nhưng trước khi Lãnh Tương vào đoàn phim của Tưởng Tư Tư, Lãnh Tương đã tương tác với người trong ê-kíp.

Ở đây đương nhiên là có Tưởng Tư Tư.

Vương Lâm Lâm trừng mắt nhìn khung thông báo có một chấm đỏ, ghi "+1".

Vương Lâm Lâm nhấn vào thì thấy một bài đăng.

Tưởng Tư Tư V: Tương Tương tiểu thư tỷ thật xưng đệp~~~//@Lãnh Tương V: Tiết trời hôm nay thật tốt, hiếm thấy có một ngày đông ấm áp. Cảm thấy mình thật xưng đệp. Đăng mấy bức ảnh, xem như phúc lợi cho ba trăm vạn người theo dõi. Hi vọng sau này mọi người tiếp tục ủng hộ nha~~~

"Tư Tư của chúng ta thật là nhây quá!!"

"Dường như tôi có thể nhìn thấy bàn tay nhỏ xíu tinh nghịch của Tưởng Tư Tư lúc đăng bài..."

"Tưởng Tư Tư của các người ác quá mà!!! Xử tử công khai đi!!!"

"Các người tại sao không chân thành mà tin tưởng rằng Tưởng Tư Tư thật sự cảm thấy Lãnh Tương rất đẹp chứ!! Lãnh Tương cô ấy chẳng lẽ không đẹp sao!"

"Đẹp chứ! Nhưng mà... phụt. Xin lũi, cho tôi cười ba phút, lầu dưới tiếp đi."

"Nhưng mà là...... Xưng đệp~~~ Xin mời các bạn thưởng thức ba đường gợn sóng tiêu hồn của Tưởng Tư Tư."

"Ha ha ha ha lầy quá!! Xuyên tim!!"

"Chỉ có một mình tôi cảm thấy hai người này có hint sao...."

"Đúng, chỉ có một mình cậu."

"Bede từ đâu đến, mau biến ra ngoài."

"Lãnh Tương vừa nhìn đã biết là thẳng tắp không phải sao? Người ta từng có bạn trai rồi mà."

"Quả thật Lãnh Tương toát ra mùi gái thẳng."

"Lầu trên không thể nói như vậy nha. Chúng tôi tự thỏa mãn sở thích của mình không được sao? Chúng tôi chèo cp ăn hết gạo nhà bạn à?"

Nhìn thấy khu bình luận ngày càng tăng, chủ đề cũng ngày càng đi xa.

Vương Lâm Lâm: "..........."

Đạo diễn Tưởng cũng đăng sao? Làm thế nào đây? Bài đăng này có xóa hay không?

Vẻ mặt Vương Lâm Lâm hốt hoảng mở trang cá nhân của Lãnh Tương ra. Ánh mắt liếc nhìn số lượng fans, sợ đến mức suýt chút nữa không cầm nổi điện thoại.

Lúc Vương Lâm Lâm vừa đăng, lượng fans của Lãnh Tương chỉ ở mức ba trăm vạn lẻ mấy. Hơn nửa tiếng đồng hồ, số người theo dõi trên weibo đã hơn ba trăm năm mươi vạn. Không ngừng tiến đến con số bốn trăm vạn.

Kết quả này thật quá tốt, Vương Lâm Lâm không nỡ xóa bài.

Vương Lâm Lâm cầm điện thoại, nói với Lãnh Tương về tình hình hiện tại, vẻ mặt rối rắm hỏi han: "Chị Lãnh Tương, vậy bây giờ có xóa nữa không?"

Lãnh Tương vô cùng lạnh lùng: "Xóa."

Làm sao có thể không xóa? Nàng không cần mặt mũi nữa sao?

Vương Lâm Lâm chà chà bàn tay, ngón tay lơ lửng trên nút xóa. Cô vừa chuẩn bị xóa thì đột nhiện điện thoại vang lên.

Một cuộc gọi đến cứu vớt bài đăng vô tội đang lúc nguy nan. Trên điện thoại hiện lên tên Thẩm Tranh.

Chắc chắn là Thẩm Tranh cũng biết chuyện này.

.......

Ngày đầu đi làm mà đã làm ra chuyện như vậy, có khi nào bị đuổi cổ hay không đây?

Vương Lâm Lâm kinh sợ bắt máy: "Cô Thẩm?"

Thẩm Tranh nghe ra giọng của Vương Lâm Lâm, hỏi tới: "Bài đăng đó phải em đăng không?"

Vương Lâm Lâm: "Là em, em xin lỗi! Đều là lỗi của em, em lập tức xóa nó!"

Thẩm Tranh: "Trước mắt đừng xóa, em làm tốt lắm, đưa điện thoại cho Lãnh Tương."

Vương Lâm Lâm: "........ A?"

Vẻ mặt Vương Lâm Lâm mộng mị đưa điện thoại cho Lãnh Tương, nói: "Chị Lãnh Tương, điện thoại của cô Thẩm, nói đưa chị nghe."

Lãnh Tương nghe máy.

Thẩm Tranh nói: "Em không thể xóa bài đăng."

Lãnh Tương dằn lòng hỏi: "Weibo của tôi, sao tôi không thể xóa?"

Thẩm Tranh ở đầu bên kia có lòng tốt khuyên nhủ: "Em có biết fans weibo của e tăng lên bao nhiêu không?! Hẳn năm mươi vạn, chưa đầy nửa tiếng, em tăng năm mươi vạn fans!"

Thẩm Tranh còn nói thêm: "Em có biết em có năm mươi vạn fans trong bao lâu không? Hai năm đó bạn ơi!"

Lãnh Tương nói: "Vậy cũng không thể..........."

Thẩm Tranh nói: "Chị hiểu ý của em."

Cô lại nói: "Thời gian trước phổ biến hình ảnh nam chính phim [Tru Tâm], cậu ta bị vùi dập suốt mười năm, bây giờ mới dựa vào phim này mà trở mình. Nhưng nói thật, em cảm thấy [Tru Tâm] có hay không?"

[Tru Tâm] là một trong những bộ phim truyền hình đang ăn khách mùa hè năm nay. Nhưng công bằng mà nói, bộ phim này không đủ chỉn chu, hiệu ứng không đáng năm xu. Nội dung tiết tấu phim rối mù, căn bản không kéo nổi nhân khí cho bộ phim này.

Hơn nữa bộ phim này hot cũng không phải nhờ bản thân bộ phim. Nó hot là nhờ hai nam diễn viên chính.

Một bộ phim thậm chí có thể nói là kém chất lượng, vì cái gì có thể nâng một diễn viên còn chưa ai biết tên tuổi lên, dựa vào cái gì?

Dựa vào bộ phim này mang đến lưu lượng và đề tài.

Lãnh Tương trầm mặc một lúc, nói: "Tôi hiểu."

Thẩm Tranh nói: "Bộ phim này của Tưởng Tư Tư xong rồi, em vẫn cần kịch bản tiếp theo, đoàn phim tiếp theo. Bây giờ chỉ là một khởi đầu, lúc này còn chưa đến đâu. Giới giải trí bây giờ đã sớm không còn như lúc trước. Em phải để khán giả nhớ kỹ em."

Phái lưu lượng và phái thực lực, đây là một vấn đề mãi mãi không bao giờ thay đổi trong giới giải trí.

Thẩm Tranh tung đòn cuối cùng, nói: "Em còn muốn đóng phim không?"

Lãnh Tương nói: "Muốn."

Muốn chứ, làm sao không muốn.

Thẩm Tranh nói: "Vậy thì quay phim thật tốt. Nhớ kỹ lưu lượng của em là nhờ Tưởng Tư Tư mang lại. Những ngày cơ cực của em đã qua. Nhận thêm mấy kịch bản nữa thì em có thể mua nhà. Sau này không cần sống bấp bênh ở phòng thuê nữa."

Thẩm Tranh còn nói thêm: "Còn nữa, nhớ cho Vương Lâm Lâm thêm tiền lương."

Lãnh Tương: "........."

Lãnh Tương cúp máy.

Vương Lâm Lâm ở bên cạnh nàng lo lắng không yên, cô nhìn nàng: "Có phải cô Thẩm sa thải em không?"

Lãnh Tương thở ra một hơi, nói: "Chị ấy bảo tôi trừ lương em."

"A?" Vương Lâm Lâm ngẩng người, lại gật đầu quyết liệt, "Trừ trừ trừ, chỉ cần đừng đuổi cổ em đi là được!"

Vương Lâm Lâm nói: "Chị Lãnh Tương, sau này em nhất định sẽ làm thật tốt!"

Lãnh Tương: "..............."

Đây là một đoàn phim chết tiệt chó sủa gà bay cỡ nào chứ.