Chương 29. (H) Đồ đê tiện, không biết xấu hổ
Đàm Khả Ngải lập tức bàng hoàng ngơ ngác ngỡ ngàng bất ngửa, đầu lưỡi cũng ngậm mã nhãn của Ngụy Lam trong miệng, Lòng nàng nổi bão, cắn quy đầu Ngụy Lam một phát như là khổ đại cừu thâm. Nàng trái lại muốn nhìn thử, côn thịt của nữ thần làm con tin ở trong miệng nàng thì còn không dám quyết đoán từ chối cho nàng sao!?
Ngụy Lam ngồi trước bàn làm việc đột nhiên run lên, hai tay cô giao nhau đặt lên bàn, trên bàn duy trì sự bình tĩnh: "Hộ sĩ Chân, tôi....."
"Chị không cần trực tiếp từ chối em, em biết yêu đương nơi công sở không được tốt lắm." Cô hộ sĩ kích động bật dậy, nắm hai tay Ngụy La, trong mắt tràn đầy chân tình và si mê, "Chúng ta có thể lén lút gặp mặt, tỷ như lút bác sĩ Chu vắng mặt. Chúng ta có thể gặp nhau và làm tình trong phòng khám, cầu thang, phòng nghỉ. Ngụy Lam...... Em biết chị chỉ giả vờ lạnh lùng, trong lòng chị nhất định rất là quạnh quẽ cô liêu, để em làm ấm cho chị được không?"
Đàm Khả Ngải ở dưới bàn sắp bộc phát rồi! Con ả dâm đãng này từ nơi nào đến vậy? Tự mình đa tình! Gì mà yêu đương nơi làm việc? Còn muốn làm tình với nữ thần của nàng? Tao khinh! Sao Ngụy Lam còn chưa nhanh chóng từ chối tiểu tiện nhân này đi! Đàm Khả Ngải trút hết mọi phẫn nộ lên côn thịt của Ngụy Lam. Nàng ngậm quy đầu Ngụy Lam rồi mút thật mạnh, hít thở mút đến tận cùng, mút như thế có thể mút ra hickey luôn đấy!
Nếu như nàng biết cô hộ sĩ đó còn nắm tay Ngụy Lam thì có lẽ sẽ phát điên mất.
"Hộ sĩ Chân, chúng ta không có khả năng." Ngụy Lam rút tay mình ra, đưa tay xịt nước rửa tay hai rồi cẩn thận xoa tay. Bề ngoài Ngụy Lam trông rất bình tĩnh, nhưng ở bên dưới, hai chân lại đang kẹp chặt người Đàm Khả Ngải để giảm bớt dục vọng sắp lộ ra ngoài của mình. Nhục căn của cô bị Đàm Khả Ngải hút đến mức sắp nổ, Đàm Khả Ngải còn đưa đầu lưỡi vào, dán sát khe mũ nhục bổng của cô. Cơn sướng dày đặc đè bẹp dây thần kinh ở bộ phận sinh dục, vọt lên tay chân và đại não của cô, làm cô không thể suy nghĩ gì được.
Đàm Khả Ngải nghe Ngụy Lam từ chối thì trong lòng khá hài lòng, cho 60 điểm vậy. Thế là miệng thả lỏng lực hút, chủ yếu vẫn dùng đầu lưỡi liếm láp
"Ngụy Lam, có phải chị nghĩ mình là gái thẳng không?" Bé hộ sĩ cũng không thấy nhục, dù sao cô thổ lộ cũng không hy vọng thành công ngay, chậm rãi theo đuổi được. Những người bạn gái trước kia cũng chỉ toàn gái thẳng đó! Có thể nói là sát thủ của gái thẳng. Thật ra không lo đến chuyện gái thẳng cuối cùng cũng phải cưới đàn ông, không phải rất tuyệt khi được ngủ với gái thẳng sao?, "Không sao cả, ở bên em thì chị sẽ biết con gái tốt đến cỡ nào."
Đồ đê tiện!!!! Sao lại có thể không biết xấu hổ nói ra những lời đó! Chính chủ Đàm Khả Ngải lại nổi nửa giận, thế là cắn quy đầu Ngụy Lam một phát nữa. Lần này nàng ngồi càng thấp hơn, mở miệng to ra, ngửa đầu nuốt lấy càng nhiều côn thịt của Ngụy Lam vào miệng hơn, cắm thẳng vào cuống họng nàng, Nàng dùng khoang miệng hâm nóng nửa khúc thịt của nữ thần, để Ngụy Lam không quên chim bự của mình còn đang hoạt động trong miệng nàng.
"Tôi có bạn gái rồi." Ngụy Lam kìm tiếng rên gần như bật thốt ra khỏi cổ họng. Cúi đầu không nhìn cô hộ sĩ, nhưng thật ra là cô muốn che giấu khoái cảm được cắm sâu trong cổ họng. Cô biết hiện tại bản thân chắc chắn đang cau mày, mông Ngụy Lam căng cứng, lặng im đẩy về phía trước, làm côn thịt cắm vào trong khoang miệng Đàm Khả Ngải thêm một tấc!!! Lòng Đàm Khả Ngải ngọt ngào, Ngụy Lam xem mình như bạn gái! Tuy là lòng nàng vô cùng hạnh phúc, nhưng khóe mắt vẫn chảy nước mắt sinh lý vì bị côn thịt của Ngụy Lam cắm vào. Miệng Đàm Khả Ngải bởi vì bị cắm dương vật nên không khép lại được, cũng không dám cử động nhiều. Nước bọt trong miệng tràn lan, tràn ra khóe miệng nàng rồi chảy dọc theo cằm xuống lớp vải áo trước ngực, cứ như là con nít ngốc nghếch không thể kiểm soát nước bọt.
"Ơ, là vậy sao? Vậy thì làm phiền rồi." Tiểu hộ sĩ hơi kinh ngạc, nhưng trong lòng lại nghĩ hoa thơm tuy đã có chủ nhưng cô cũng có thể xơi lên mà. Chỉ là hôm nay không vội, cô vẫn cười tươi, "Nếu chị chia tay thì hãy đến với em nhé! Em luôn sẵn lòng bất cứ lúc nào!"
Con mẹ hộ sĩ này! Đàm Khả Ngải cạn lời trạn mắt, vô cùng chướng mắt cô ả hộ sĩ ngả ngớn này, nàng cũng biết Ngụy Lam chắc chắn cũng chán ghét. Nàng ăn nhục căn không dám phát ra tiếng động, thê nên cũng không có nuốt nó mà chỉ đơn giản là giữ nguyên tư thế ngậm côn thịt, dùng lưỡi mình đâm thọc, liếm và ấn gân xanh nhô lên của Ngụy Lam.
"Sẽ không chia tay." Ngụy Lam lạnh nhạt nói, hai tay nắm chặt lại, phần da dưới đùi run rẩy, sống lưng tê rần miễn cưỡng ngồi thẳng, "Tôi còn chút việc, phiền cô đi ra ngoài thì đóng cửa lại."
Dưới bàn, tim Đàm Khả Ngải run lên, tim đập thình thịch. Ngụy Lam nói là sẽ không chia tay với nàng! Nàng vui đến mức muốn nhảy dựng lên, nhưng không gian có hạn nên chỉ có thể vui vẻ tự mình nhéo mình để xác nhận là bản thân không phải đang nằm mơ. Nàng vui vẻ dùng miệng bú lấy dương vật Ngụy Lam, muốn thưởng cho biểu hiện ưu tú của đối phương.
Cô hộ sĩ bĩu môi, chỉ có thể thức thờ xoay người ra ngoài. Trong lòng tuy có chút thất vọng, nhưng lại cảm thấy: "Đệt, A quá là A!"
Tiểu hộ sĩ vừa ra khỏi cửa, Ngụy Lam liền về phía sau lui rút ra thịt căn. "Ra đi."
Đàm Khả Ngải miệng đầy dịch thể trong suốt chui ra khỏi gầm bàn ngột ngạt, nàng lấy khăn giấy lau miệng, đôi mắt lấp lánh nhìn bạn gái mình, nhìn Ngụy Lam của mình: "Thật sự sẽ không chia tay sao?"
"Ừ." Ngụy Lam duỗi tay ôm Đàm Khả Ngải ngồi lên đùi mình. Côn thịt trơn trượt đè lên khe thịt của Đàm Khả Ngải, bị sợi dây trên quần lọt khe ngăn cách, có cảm giác thô ráp kỳ diệu. Ngụy Lam nhìn bộ ngực ướt đẫm của Đàm Khả Ngải, đáy mắt tối sầm lại.
"Hihi! Rất thích chị......" Đàm Khả Ngải bị tình yêu mãnh liệt bao phủ, vành mắt đỏ hồng, âm hộ dâm đãng nhưng bị trăm vuốt cào cấu vô cùng ngứa ngáy, tiết ra nước mật. Hai tay Đàm Khả Ngải chống lên vai Ngụy Lam, phối hợp ngồi dậy nhấc mông lên, di chuyển cặp mông để hoa huyệt của mình hút lấy quy đầu cực đại kia.
"Ư......" Đàm Khả Ngải ngửa đầu khẽ rên, cơ thể bị xỏ xuyên qua gần như suýt chết, cơ thể dâm đãng của nàng không cần bôi trơn mong chỉ chờ mong Ngụy Lam nhanh chóng đ!t mình, làm nàng dục tiên dục tử bắn đầy nước tiểu và dâm thủy.
"Thời gian gấp rút, trực tiếp bắt đầu đi." Ngụy Lam ôm eo và hai tay Đàm Khả Ngải, không ngừng qua lại trong lỗ thịt. Lần này không dùng phương pháp chín nông một sâu nữa, mà chỉ đơn giản là xoa điểm G trên vách thịt của Đàm Khả Ngải, ra sức ma sát như muốn mài ra lửa từ lỗ thịt.
"Ứ ứ ứ......" Đàm Khả Ngải lắc lư cái đầu, cắn môi, ngoan ngoãn không để bản thân rên ra tiếng. Lỗ thịt trong cơ thể sung huyết điên cuồng, bóp chặt côn thịt của nữ thần đến hết cỡ, cũng làm cho thịt non của bản thân mình đị đ!t đến nước dâm chảy ròng ròng.
Làm tình như thế này ở nơi công cộng rất là kích thích, làm bộ phận sinh dục của hai người sưng to và nhạy cảm hơn bình thường.
"Ứm ahhh———" Đàm Khả Ngải cắn môi dưới không để bản thân mình phát ra tiếng, dây thần kinh nàng căng chặt, lỗ tai vẫn luôn chú ý động tĩnh ngoài cửa. Thỉnh thoảng có người qua lại làm nàng căng thẳng, bộ phận sinh dục cũng càng phấn khích.
Thế là trong tiếng "bạch bạch bạch", không được mấy hiệp thì hai người lần lượt bị hút hết tinh dịch và bị đ!t ra nước tiểu.
Ngụy Lam đột nhiên bế Đàm Khả Ngải lên, không rút côn thịt của mình ra, trực tiếp quyết đoán đè Đàm Khả Ngải lên vách tường trắng.
"Ớ ớ......" Sau lưng cọ vào vách tường, Đàm Khả Ngải bị đ!t đến cả mặt nhăn nhó, nước bọt tung bay bốn phía. Âm hộ của nàng không chịu khống chế kẹp lấy côn thịt của Ngụy Lam thật chặt, nặng nhẹ không đồng nhất, nước dam trong xuất huyệt chảy ra như nước máy mà không cần tốn chút bạc nào.
"Ưm ứ ứ ứ ———"
"Hahh......"
Hai người cuối cùng ôm đối phương rồi tiết ra.
Dọn dẹp văn phòng xong, Đàm Khả Ngải mở cửa sổ để mùi tanh nồng bay đi.
......
Không bao lâu, bác sĩ Chu đã quay lại.
"Sao trên lưng cô trắng xóa thế?" Chu bác sĩ nhìn sau lưng Đàm Khả Ngải, tò mò hỏi.
-----