Chương 6. Bên trong sưng tấy
Editor: Lăng
"Ừ, thiết bị khá cao cấp. " Ngụy Lam đứng dậy ôm Đàm Khả Ngải.
"Ơ! Làm gì vậy! " Đàm Khả Ngải đột nhiên bị nhấc bổng lên, hai cánh tay hoảng sợ bắt lấy cánh tay Ngụy Lam như bạch tuộc, cái mông vặn vèo đè lên cổ Ngụy Lam. Vòng eo trần trụi dán sát vào ngực Ngụy Lam, cơ thể trần truồng áp vào bộ ngực đang vểnh lên của Ngụy Lam, làm cô hơi tâm viên ý mã.
"Dẫn em đi tắm để lát nữa bôi thuốc. " Ngụy Lam ôm vững Đàm Khả Ngải, ôm nàng đến phòng tắm
"Bôi thuốc? Bôi thuốc chỗ nào? " Đàm Khả Ngải như chim sợ cành cong hoặc như bé thỏ nhát gan, nhanh chóng vểnh tai nghe đáp án của nữ thần.
"Âm đạo của em." Ngụy Lam ngâm Đàm Khả Ngải vào trong bồn tắm, trước khi đứng dậy còn bình tĩnh bổ sung, "Bên trong bị tôi đâm vào nên sưng rất lớn."
!!!!!
Đây không phải là thật! Nhất định là nàng nghe lầm rồi! Nữ thần sao có thể nói lời như vậy! Màng nhĩ Đàm Khả Ngải chấn động vì câu nói "Bên trong bị tôi đâm vào sưng rất lớn" của Ngụy Lam, nghĩ đến hình ảnh xấu hổ vừa rồi thì hoảng loạn run rẩy. Nghĩ đến nữ thần muốn bôi thuốc cho nàng là Đàm Khả Ngải hồi hộp run lên, lỗ thịt sưng tấy dưới thân lại vô thức khít lại, tiết ra một chút dịch thể kỳ quái. Cử động như vậy làm vùng kín dưới hạ thân hơi đau, nàng thở nhẹ ra tiếng: "Ưm..."
"Không phải, không được đâu!... Tôi có thể về nhà tự bôi thuốc." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đàm Khả Ngải đỏ đến mức rỉ máu, ngồi dựa trong bồn tắm gần như muồn chìm cả cơ thể xuống, muốn giấu mình vào làn nước làm đà điểu.
"Tự mình thì không tiện lắm, có người nào có thể giúp em bôi thuốc không?" Ngụy Lam hỏi tự nhiên, nhưng ánh mắt nhìn Đàm Khả Ngải lại lóe lên.
"Ummm..." Đàm Khả Ngải rơi vào trầm tư, đám khuê mật là không thể rồi, mẹ thì khỏi cần nghĩ! Mình muốn chết hay gì? Tìm mẹ bôi thuốc hả? Mẹ mà biết mình đi club chắc sẽ bị đánh gãy chân quá? Ngược lại thì cũng đã bị đ!t rồi....Chẳng bằng áo rách lại còn tả tơi!!!
"Làm phiền chị giúp tôi rồi, Ngụy Lam."
Đáng tiếc Đàm Khả Ngải không biết là loại thuốc mỡ này có ống dẫn, hoàn toàn có thể tự mình làm!
Ngụy Lam cong môi.
"Cởi cái này ra trước đi." " Đàm Khả Ngải đưa tay phải sờ mảnh voan mỏng sau đầu.
"Em muốn nhìn tôi bôi thuốc cho em sao?" Ngụy Lam lên tiếng nhắc nhở.
"Không!" Đàm Khả Ngải nhanh chóng thả tay, trái tim bé bỏng đập loạn điên cuồng. Nhìn Ngụy Lam bôi thuốc cho nàng thì chắc kèo là nàng sẽ chảy máu mũi... Thậm chí có thể sẽ ngất! "Không phải, không được đâu!"
"Để tôi tắm rửa cho em trước." Ngụy Lam đổ sữa tắm trên bông tắm, tạo bọt. Sau đó chà từ cần cổ mịn màng của Đàm Khả Ngải xuống dưới, đi qua xương quai xanh thẳng tắp, bôi bọt biển lên khắp cơ thể nàng. Nhìn cơ thể Đàm Khả Ngải giấu dưới lớp bọt sữa như tuyết trắng, nhất là hai điểm hồng trên đỉnh núi làm long nhục dưới háng cô lại rung động bành trướng lên, khiến Ngụy Lam cau mày lại, nhưng động tác trên tay vẫn rất nhẹ nhàng.
"Ưm...." Cơ thể lõa lồ của Đàm Khả Ngải căng thẳng, để mặc Ngụy Lam bôi sữa tắm lên, lúc miếng bông lưới lau qua đầu vú thì hai cục bột của nàng vùng lên, làm nàng rên khẽ thành tiếng.
"Em đứng lên đi." Ngụy Lam vươn tay để Đàm Khả Ngải nắm lấy, Đàm Khả Ngải dựa vào Ngụy Lam đứng dậy. Nai con trong lòng Đàm Khả Ngải nhảy loạn, nàng biết bây giờ nữ thần sẽ tắm phía dưới cho nàng.
"Cầm tay tôi." Một tay Ngụy Lam đan xen nắm chặt mười ngón với tay Đàm Khả Ngải, tay kia thì cầm bông tắm xuống phía dưới...
Cùng nữ thần mười ngón tay đan chặt nhưng Đàm Khả Ngải lại không có tâm trạng knghĩ đến những chuyện này. Vì hai chân nàng đang run với biên độ nhỏ, một thứ chất lỏng tanh nồng mùi amoniac chảy ra từ lỗ thịt của nàng, chảy dọc xuống theo bắp đùi nàng, càng làm hoa huyệt nàng co rúm lại. Nàng biết Ngụy Lam đã chà đến hai chân này, vậy kế tiếp chẳng phải là muốn chà......
Hoàn cảnh yên tĩnh càng làm sự chờ đợi của Đàm Khả Ngải dài dằng dặc.
Ngụy Lam bỏ bông tắm xuống, xoa dung dịch vệ sinh vùng kín lên bàn tay, sao đó đưa tay về phía chỗ xấu hổ đang khép chặt giữa hai chân Đàm Khả Ngải.
"A!" Nơi riêng tư đột nhiên bị nữ thần phủ lên khiến nàng kêu lên, mà đối phương vẫn chưa dừng tay, ngón tay còn chà qua chà lại trong khe thịt nhỏ của nàng. Chỗ thịt non đó bị bị Ngụy Lam chà xát, mép nhỏ bị kéo ra ngoài, âm vật run rẩy lại cứng lên. Hai chân Đàm Khả Ngải bị xoa đến tự động động giang rộng ra, chỗ đó bị cắm vào gần như biết thành hình chữ O. "Ưm ưm....."
Cũng may Ngụy Lam cầm tay nàng, không để cho nàng ngã về phía trước.
"Ứ... " Đàm Khả Ngải lần nữa kêu thành tiếng, chỉ vì ngón tay Ngụy Lam trượt ra phía sau, trượt vào lỗ thịt vừa mới bị ngược đãi của nàng. Ngón tay thon dài đào khoét lớp thịt non sưng tấy của nàng, lôi ra chút dịch đục từ trong nếp gấp uốn, bị moi móc đến mức bên trong nàng không tự chủ được, chảy xuôi theo ngón tay Ngụy Lam. Lỗ thịt này làm nàng xấu hổ đến mức chui xuống đất... Thật quá mắc cỡ!!! Phong thái mãnh 1 của mình đâu mất rồi.
Hmu hmu hmu
...
Tắm xong, Ngụy Lam mặc vào áo choàng tắm cho Đàm Khả Ngải, ôm nàng ra khỏi phòng tắm.
Cô đặt Đàm Khả Ngải xuống ghế sofa.
"Để tôi bôi thuốc cho em." Ngụy Lam mở lọ thuốc trong tay, vén áo choàng tắm của Đàm Khả Ngải lên, nói, "Banh chân ra đi."
Đàm Khả Ngải biết Ngụy Lam ngồi đối diện mình, nàng lập tức căng thẳng đến nín thở. Nàng cắn môi, giang rộng hai chân, lỗ thịt run rẩy rỉ ra một ít chỉ bạc dính lên miệng lỗ. Trong người Đàm Khả Ngải vẫn có cảm giác rung động như vừa bị cắm vào, nàng như gia súc chờ bị làm thịt, chờ ngón tay nữ thần cắm vào giữa hai chân nàng, ma sát bên trong nàng.
Ngụy Lam nặn một lượng thuốc mỡ to bằng hạt đậu lên lòng bàn tay, thổi đứt sợi chỉ bạc trước cửa nhục huyệt của Đàm Khả Ngải, ngón tay nhẹ nhàng tiến vào.
"Ui! Lạnh!" Bên trong người Đàm Khả Ngải run lên vì bị thuốc mỡ lạnh như băng, vô thức kẹp chặt lại khiến cho Ngụy Lam không thể cử động.
"Đừng kẹp ngón tay. " Ngụy Lam cau mày khó khăn đào bới trong huyệt động đó, bôi xung quanh nếp gấp thịt non sưng tấy to dày kia.
"Ưm..... Được....." Đàm Khả Ngải bĩu môi thả lỏng lỗ thịt tội nghiệp, để mặc Ngụy Lam xử lý. Dù cho đối phương chỉ đang nghiêm túc xoa thuốc mỡ, nhưng khi ngón tay lại chạm vào mị thịt mẫn cảm của mình thì Đàm Khả Ngải vẫn yêu kiều thở dốc liên tục, "A.... Ứm..... Ư....."
Báo hại hơi thở của Ngụy Lam cũng nặng hơn.
.....
Cô khó nhọc bôi thuốc mỡ xong, mở bịt mặt của Đàm Khả Ngải ra.
Đàm Khả Ngải lấy lại ánh sáng, ánh mắt vẫn khóa chặt Ngụy Lam, nhìn từng hành động của nữ thần
"Có thể... Cho tôi phương thức liên lạc với chị không?" Đàm Khả Ngải suy nghĩ cả buổi, mở miệng nói, "Lần sau tôi vẫn muốn tìm chị."
"Được." Ngụy Lam cho Đàm Khả Ngải phương thức liên lạc.
Đàm Khả Ngải ôm điện thoại cười vô cùng thỏa mãn.
...
Đàm Khả Ngải mở điện thoại lên, nhóm chat đã oanh tạc.
[ Trần Khả Tình: Người đâu người đâu, 1 giờ sáng rồi mà Khả Ngải vẫn chưa xuất hiện! Đm nó là cầm thú à!?" ]
[ Đinh Dậu Dậu: Tuyệt quá quá tuyệt, hóa ra Đàm đại gia là máy đóng cọc trong truyền thuyết ư? ]
[ Phùng Vũ Chi: Nó không sợ em gái người ta bị đ!t đến mức chịu không nổi, sau đó sẽ mắng nó trả tiền một phần mà đ!t phần ba người à? ]
Đàm Khả Ngải trầm mặc, nơi hoa huyệt dưới thân còn đang run rẩy, nhắc nhở nàng rốt cuộc là người nào bị xoạc phải gọi mew mew! Tuy nhiên! Sao có thể để bọn nó biết mãnh 1 mình đây bị xoạc được!
[ Đàm Khả Ngải: Tạm được! Cánh tay có hơi nhức thôi mà. (😌😌😌)]
[ Đinh Dậu Dậu: Ghê! Lợi hại bây! ]
[ Phùng Vũ Chi: Không hổ là mãnh 1 nhất trong trường cấp ba số 3 chúng ta! ]
[ Trần Khả Tình: Cảm giác trải nghiệm sao hả? Có hài lòng chị tiểu thư này không? ]
[ Đàm Khả Ngải: Thoả mãn ] nhưng bướm tao thì có hơi đau....
[ Đàm Khả Ngải: Lần sau sẽ đẩy ngã chị ấy! ] Đàm Khả Ngải thầm nắm chặt quả đấm nhỏ trong lòng, nhất định phải phát huy thực lực mãnh 1 của mình!
-----