Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 23: Vũ Khí Cấp 2




Tạ Linh Chi nghe thấy Leah phản bác lại mình bèn bĩu môi: “Cấp 2 thì sao? Chị dùng được không? Với thân thủ này của chị……” Vừa nói vừa dùng đôi mắt quét một vòng trên người Leah, ánh mắt hàm chứa khinh thường và khinh thường……

Sau khi Leah nghe xong cũng thấy hơi bực, nghĩ thể chất của Tạ Linh Chi giống mình đều ở cấp D, tinh thần lực cũng chỉ cao hơn mình một bậc thôi thế mà Tạ Linh Chi lấy đâu ra cảm giác ưu việt hơn người vậy?

Leah đang muốn mở miệng thì Tạ Xuyên Khung đã nhanh chóng hòa giải: “Kiểu dáng của thanh vũ khí năng lượng này từ năm 1297 rồi, đã là đồ cũ từ 10 năm trước cho nên linh kiện bên trong hơi cũ, dù có sửa được thì lúc sử dụng có khả năng cổng năng lượng cũng sẽ thường xuyên xảy ra vấn đề, cho nên sau khi sửa xong giá cũng không đến 500 điểm tín dụng đâu.”

“Sửa mất 2-300 thì dứt khoát đừng có sửa!” Tạ Linh Chi tức giận xen mồm.

Tạ Xuyên Khung nói: “Nếu trực tiếp bán cho cửa hàng second-hand chắc không đến 200 điểm tín dụng.”

Quý Dữu há hốc miệng: “…… Ít như vậy?”

Tạ Xuyên Khung gật đầu: “Ừ.” Đại học anh ta thi đỗ là học viện quân sự nên nắm rất rõ các loại vũ khí, giá thị trường của vũ khí năng lượng cấp thấp kiểu này có thể nói Tạ Xuyên Khung thuộc như lòng bàn tay.

Nghe thấy anh ta báo giá mọi người không hề nghi ngờ.

Tiêu 300 điểm tín dụng để sửa cho tốt, sau mang đi bán đại khái có thể bán được khoảng 400-500 điểm tín dụng, trừ đi có thể kiếm khoảng 200-250 điểm tín dụng.

Nếu không sửa mà trực tiếp bán đi có thể bán được 200 điểm tín dụng.

Vụ này ---

Phí công lớn vậy, kết quả lại không kiếm được bao nhiêu tiền thì còn lăn lộn cái quái gì được?

Vừa nghe Tạ Xuyên Khung nói thế Leah cũng không kiên trì nữa: “Một khi đã như vậy thì trực tiếp bán đi rồi mọi người cùng nhau chia tiền.”

Quý Dữu nghe đến đấy liền yên lặng vươn ngón tay: “Anh A Khung, chị Leah, chị Linh Chi, không bằng vũ khí này bán cho em đi? Em tìm người sửa lại nhỡ đâu có thể sử dụng được.”

Mọi người nghe cô nói vậy, Leah là người đầu tiên không tán thành: “A Dữu, chị biết em muốn mua một thanh vũ khí năng lượng từ lâu nhưng chị thật sự không kiến nghị em giữ thanh khảm đao cấp 2 này lại. Đầu tiên nó đã được sản xuất từ 10 năm trước, linh kiện thay thế không còn được sản xuất nữa, dù em có sửa được thì về sau nếu xảy ra vấn đề muốn tìm linh kiện sửa lại cũng không dễ tìm. Tiếp nữa, thanh đao này muốn dùng rất mất sức, điều kiện thân thể của em có khả năng không thích hợp ---”

“Lại nữa ---”

“Vừa rồi A Khung cũng nói dù sửa được thì về sau có khả năng nó cũng dễ dàng xảy ra vấn đề, mỗi lần có vấn đề em lại phải mất tiền sửa.” Đây cũng là nguyên nhân thanh vũ khí cấp 2 này bán không đến 500 điểm tín dụng.

“A Dữu đừng giữ lại, không có lời.” Leah khuyên nhủ.

Ngay lập tức Quý Dữu lộ vẻ mặt buồn rầu.

Một phương diện cô vội vàng muốn một thanh vũ khí năng lượng, một phương diện khác cô lại rất thiếu tiền.

Cho nên Quý Dữu có tâm lý muốn tích cóp tiền mua một thanh vũ khí second-hand, tốt nhất là chủy thủ năng lượng second-hand cấp 1, cô đã tính toán tốt từ lâu, điểm mấu chốt có thể chịu được là trên dưới 200-300 điểm tín dụng.

Mà hiện tại ---



Trước mắt là thanh vũ khí cấp 2 đấy! Dù sản xuất tư 10 năm trước nhưng nó cũng là cấp 2 a! Giá trị vũ lực lớn hơn cấp 1 rất nhiều, cầm thanh khảm đao này có đi nhặt mót trong đống rác cũng không cần quá lo lắng về sự nguy hiểm.

Quý Dữu muốn.

Cô rất rất muốn.

Đến nỗi vấn đề mà chị Leah và mọi người lo lắng thì cô cũng suy xét quá, thanh vũ khí năng lượng cấp 2 có khả năng ẩn chứa vấn đề nhưng nhỡ đâu vấn đề không xảy ra thì sao? Hoặc là nói sử dụng một hai năm mới xuất hiện vấn đề thì mình cũng đã kiếm được rồi!

Thấy sắc mặt Quý Dữu chần chừ, Tạ Xuyên Khung cũng nói: “A Dữu, anh kiến nghị em đừng nên dùng vì không có lời chút nào. Hơn nữa khi em sử dụng nó đúng thời điểm mấu chốt lại xảy ra vấn đề thì quá nguy hiểm.”

Đặc biệt là trong quá trình chiến đấu, nếu vũ khí xảy ra vấn đề đột nhiên không nhạy nữa thì hệ số an toàn của bản thân sẽ suy giảm rất nhiều.

Sau khi Tạ Xuyên Khung nói xong, Quý Dữu càng rối rắm bởi vì mọi người nói đúng tình hình thực tế.

Bà Jenny cũng khuyên: “A Dữu, chúng ta tích cóp tiền mua mới đi, đồ cũ không đáng tin cậy đâu.”

Tạ Linh Chi vẫn đang thờ ơ lạnh nhạt cũng lạnh lùng nói: “Cô vô dụng như thế còn mơ ước vũ khí cấp 2! Thôi đi, cô dùng được sao?”

Vừa rồi khi trào phúng Leah cô ta cũng dùng những lời này, hiện tại trào phúng Quý Dữu cũng nói vậy, ngay cả ngôn từ và ngữ khí cũng không thèm sửa.

Quý Dữu: “……”

Tạ Xuyên Khung nói: “Xử lý sạch sẽ xong rồi, chúng ta rời khỏi nơi này trước đã.”

Tuy đã quét dọn sạch sẽ nhưng trong không khí vẫn còn lưu lại mùi máu tươi, khó tránh khỏi sự chú ý của tinh thú, mọi người không giám ở lâu nên nhanh chóng rời đi. Sau khi mọi người rời khỏi nơi này khoảng nửa giờ thì có 2 con Thực Hủ thứu bay đến lượn vòng một lúc lâu không phát hiện dị thường gì mới lưu luyến bỏ đi.

***Thực Hủ thứu: kên kên ăn xác thối.

Dọc đường đi Quý Dữu vẫn tự hỏi rốt cuộc chọn thanh khảm đao cấp 2 này hay mua thanh chủy thủ năng lượng second-hand bây giờ……

Rất nhanh mọi người tìm được địa điểm khác tiếp tục thu thập.

Có điều không đi quá hơn mười phút thì Tạ Xuyên Khung nhạy bén mơ hồ cảm nhận được tiếng kên kên, Tạ Xuyên Khung ngước lên không trung nhìn thì đột nhiên thần sắc thay đổi, anh ta lập tức phất tay để mọi người trốn đi, không được phát ra âm thanh nào.

Quý Dữu tìm bụi cây có cành lá rậm rạp mà giấu mình ở trong đó.

Leah lôi kéo bà Jenny cùng nhau trốn trong lùm cỏ tranh.

Tạ Xuyên Khung và Tạ Linh Chi cùng trốn sau một thân cây thăng đứng, mượn cành lá to rộng che chắn cơ thể.

Thời gian im ắng qua đi ---



Mất khoảng nửa giờ chờ đợi, kên kên lượn vòng nửa ngày không có thu hoạch được gì mới chịu rời đi.

Cho đến khi kên kên bay đi, mọi người đợi một lát, xác định kên kên không quay lại mới ra khỏi chỗ nấp.

Quý Dữu vỗ ngực nói: “Quá dọa người.”

Trăm triệu không nghĩ tới bọn họ chỉ đánh chết một con Trường Nhĩ thỏ thôi thế mà gọi tới cả kên kên, lại là hai con!

Hai con!

Kên kên cũng là một loài tinh thú, so sánh với kên kên thế kỷ 21 thì chúng càng hung mãnh với cơ thể khổng lồ, hệ số nguy hiểm càng cao --- loài chim bay hình thể to lớn này có thể nói đó là một trong những loài tinh thú nguy hiểm nhất trong toàn bộ khu dã ngoại ---

Nếu xui xẻo gặp phải rất có thể dễ bị yểu mạng tại đây.

Đây cũng là loài có tài liệu trên thân được bán với giá không hề rẻ, nhưng nguyên nhân không có nhiều người giám thu thập vì bạn đánh chết một con rất có thể mời gọi mãnh thú to lớn khác đến khiến bản thân lâm vào tình huống nguy hiểm……

Đương nhiên ---

Cũng có đội ngũ sở hữu giá trị vũ lực mạnh mẽ chuyên môn săn bắt tinh thú, chẳng qua đội ngũ như vậy ở tinh cầu rác số 101 này không có mấy mà thôi.

……

Ở bên này, Tạ Xuyên Khung căn dặn: “Nhanh chóng thu thập thôi, có thể thu thập được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, nhiều nhất là một giờ sau chúng ta cần phải trở về.”

Quý Dữu: “Vâng.”

Sau đó.

Mọi người dùng hết khả năng để mình thu thập thật nhiều Thiết Lê mộc, một giờ sau, Tạ Xuyên Khung đúng giờ thông báo mọi người ngừng lại: “Chúng ta liên hệ cho Ryan trước đã, nói với anh ấy một tiếng là mọi người chờ anh ấy ở điểm tập kết phi thuyền.”

Tạ Linh Chi nói: “Chúng ta không chờ anh ấy ở đây được sao?”

Tạ Xuyên Khung nhíu mày lắc đầu nói: “Không được, nơi này quá nguy hiểm.”

Hai con kên kên mới bay đi đã khiến Tạ Xuyên Khung có áp lực cực kỳ lớn, nếu chỉ có mình anh ta còn đỡ, nhưng nơi đây còn có em gái anh ta, có hàng xóm, có cô gái anh ta thầm thích…… Một chút nguy hiểm nào cho mọi người cũng không được phép xảy ra.