Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 287: Anh thiên vị




Editor: Thơ Thơ 

“Nhị thiếu gia, không biết bữa sáng ngài ăn uống thế nào?”

“Thực tốt, đa tạ.”

“Ha hả, vậy là tốt rồi. Nhị thiếu gia vừa lòng là được.”

Gần đến lầu một, Tuyết Vi liền nghe thấy từ trong nhà ăn truyền đến tiếng đối thoại. Cô hơi nhíu mày, lặng lẽ đi qua, vừa nhìn lên……

Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh và Tuyết Phỉ Nhi ngồi đối diện ăn bữa sáng.

Kỳ quái, Tuyết Phỉ Nhi làm sao qua làm bữa sáng cho Hoàng Phủ Minh chứ?
Khi đang nghi hoặc.

Hoàng Phủ Minh đưa lưng về phía vị trí cửa nhà ăn Hai tròng mắt chợt lóe, khóe môi gợi cảm hơi hơi giơ lên một độ cung: “Phỉ Nhi, về sau cô kêu tôi Minh là được, không cần kêu tôi nhị thiếu gia.”

“A?” Tuyết Phỉ Nhi còn không rõ nguyên do, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm cái gì, sau một lúc lâu cũng chưa tỉnh hồn. “Nhị…… Nhị…… Thiếu gia…… Ngài……”

“hả? Còn gọi nhị thiếu gia?”

“Minh……” lúc này Tuyết Phỉ Nhi xem như có thể khẳng định mình không có nghe lầm, khuôn mặt nhỏ xấu hổ cúi xuống.

Tuyết Vi đứng ở cửa thấy một màn như vậy không khỏi lạnh lùng liếc mắt. Hừ, chân trước miệng không đáp ứng hôn sự cùng Tuyết Phỉ Nhi; sau lưng liền lập tức lộ ra bản tính.

Minh? Minh? Ngược lại thật thân mật, thiết! Thơ_Thơ_ddlqd

Tuyết Vi vừa mới chuẩn bị rời đi……

“Em ba.” Tuyết Phỉ Nhi giương mắt vừa lúc nhìn đến bóng dáng cô rời đi.

“Ha hả, Chị hai, em không…… Quấy rầy đến các người đi.” Thấy chính mình bại lộ hành vi, Tuyết Vi đơn giản liền đi vào trong nhà ăn. Dôi mắt phượng ngắm mắt Hoàng Phủ Minh.

Anh giống như là không thấy được Tuyết Vi, mặt vô cảm ăn đồ ăn. 

“Nói chi vậy, Em ba. Chị làm bữa sáng, em cũng cùng nhau tới ăn đi.” Tuyết Phỉ Nhi chỉ chỉ đồ ăn đầy bàn, nhiệt tình mời Tuyết Vi.

Cô cũng không chút khách khí tiếp nhận lời mời rồi.

Nếu Tuyết Phỉ Nhi muốn ở trước mặt Hoàng Phủ Minh giả bộ hiền huệ, bộ dáng hiểu chuyện, vậy cô cần gì phải cự tuyệt ‘ hảo ý ’ này.

“Nha, tay nghề Chị hai thật đúng là càng ngày càng tốt, liền giống đi bên ngoài mua tới bữa sáng.”

“Em ba, lời này của em là có ý tứ gì?!”

A……

Vừa nghe tiếng Tuyết Phỉ Nhi lên cao quãng tám, Tuyết Vi không khỏi ngây ngẩn cả người.

Cô bất quá chính là muốn trêu chọc Tuyết Phỉ Nhi một chút thôi, nên sẽ không…… “Chị hai, chẳng lẽ bữa sáng này thật là chị…… Mua?”

“!”‘ bá ’ trong nháy mắt, sắc mặt Tuyết Phỉ Nhi liền trầm xuống.

Không khí trong nhà ăn rõ ràng có chút đọng lại. Thơ_Thơ_ddlqd

Hoàng Phủ Minh vẫn luôn trầm mặc không nói đột nhiên buông xuống đôi đũa trong tay, giọng nói lạnh lùng: “Mặc dù là mua cũng coi như có lòng!”

“Minh……” Tuyết Phỉ Nhi hiển nhiên đối với lời này của Hoàng Phủ Minh rất là cảm động.

Ngược lại là Sắc mặt Tuyết Vi hiện ra âm trầm, đôi con ngươi phiếm lạnh thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Minh.

Cặp mắt đen của anh sâu không thấy đáy cũng nhìn chăm chú vào Tuyết Vi.

Thời khắc tầm mắt hai người đan xen ở trong không khí dường như phát ra vạn ánh lửa.

“Ăn no rồi!”

Ngay sau đó, Tuyết Vi ném xuống đôi đũa trong tay, một khuôn mặt âm trầm liền rời khỏi nhà ăn……

Bắt lấy thời cơ này, vẻ mặt Tuyết Phỉ Nhi ra vẻ khó xử nói: “Minh, Em ba tôi từ nhỏ vẫn quật cường, không coi ai ra gì, anh ngàn vạn lần đừng trách nó thất lễ. Tôi nghĩ, nó chỉ là ghen vì anh bảo vệ tôi thôi.”

Ghen?

A. Nhưng thật ra Hoàng Phủ Minh có tưởng cô ghen đâu, anh sớm phát hiện Tuyết Vi đứng ở cửa nhà ăn, mới cố ý kêu Tuyết Phỉ Nhi xưng hô Minh với mình, nhưng mà, Tuyết Vi căn bản một chút phản ứng đều không có.

Chính là vừa mới phản ứng về điểm này, cũng bất quá là bởi vì ân oán giữa chị em các cô mà thôi. Điểm này, anh vẫn là xem ra tới.

“Minh, Em ba tôi kỳ thật người không xấu, khả năng chính là có chút……”

“tôi ăn no.” Kế tiếp Tuyết Phỉ Nhi nói gì đó, Hoàng Phủ Minh căn bản cũng không nghe thấy, anh lạnh lùng ném xuống khăn ăn trước người đứng dậy liền phải rời đi.

“Minh……”

“Chuyện gì?” Thơ_Thơ_ddlqd

Tuyết Phỉ Nhi ngây ngốc nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh lạnh khốc, trong lúc nhất thời liền hoảng sợ, rõ ràng vừa mới rồi Hoàng Phủ Minh đối với cô vẫn ôn nhu như vậy, làm sao bây giờ lại?! “Nội cái…… anh, trong chốc lát anh có……”

“Không có thời gian!”

Còn không đợi Tuyết Phỉ Nhi nói cho hết lời, Hoàng Phủ Minh lập tức không kiên nhẫn cự tuyệt lời cô mời, bước nhanh rời đi nhà ăn ……

“Minh, vì sao……” Tuyết Phỉ Nhi thật không rõ, vì sao đột nhiên thái độ Hoàng Phủ Minh lại biến hóa lớn như vậy?!

‘ phía dưới là tin tức vui chơi giải trí đầu tiên, đêm qua, trong lúc vô tình phóng viên ở sân vận động hoàng thành quay chụp một cảnh tượng đáng sợ, theo đó, là một vị phú hào tên ‘ Minh ’ thần bí, đầu tư bốn ngàn vạn bao toàn bộ sân vận động hoàng thành cầu hôn với bạn gái, trải qua dò hỏi chỉ cần là cầu hôn trên màn nước ở sân vận động cũng đã tiêu phí ước chừng một ngàn vạn nhân dân tệ, hơn nữa vị phú hào thần bí này còn mời nghệ sĩ thần tượng Tà Nguyệt cũng chưa từng tham dự bất kỳ thương diễn nào một đường biểu diễn dỗ bạn gái vui vẻ. Bây giờ trong thành rất nhiều người đều suy đoán chân thân vị phú hào thần bí này, đây không khỏi làm chúng ta liên tưởng đến Hoàng Phủ Quân Trường có thực quyền nhất trong thành ……’

Trên TV treo ở nhà ăn báo tin tức đầu tiên lôi kéo thần kinh Tuyết Phỉ Nhi.

Cô không thể tưởng tượng nhìn trên màn hình chiếu phim ra hình ảnh cầu hôn trên màn nước, tròng mắt đều sắp lồi ra.

‘ Vi…… Minh……’

Không thể nghi ngờ, đây nhất định chính là Hoàng Phủ Minh phát ra thế công cầu hôn với Tuyết Vi. Cô thật sự không dám tưởng tượng, từ trước đến nay Hoàng Phủ Minh lạnh lẽo như vậy, vậy mà sẽ làm ra hành động lãng mạn như vậy, có thể thấy được……

“Đáng chết!” ‘ bốp ’ một tiếng, Tuyết Phỉ Nhi nắm lên một cái chén trên bàn liền ném về phía TV……

Ngự thành, Quân khu Huyền Vũ. Thơ_Thơ_ddlqd

Trong văn phòng Quân Trường hoa lệ to như vậy, Dạ Phi Linh dựa nghiêng trên sô pha, một tay thưởng thức một chuỗi gỗ đàn Phật châu, một đôi mắt lam mị hoặc nhìn chằm chằm tin tức trên TV, khóe miệng còn mơ hồ nổi lên một nụ cười.

“Dạ phi Quân Trường, ngài tựa hồ…… Đối với tin tức bát quái hoàng thành thực hứng thú sao?” Một người lính ở bên khom lưng uốn gối dò hỏi.

“tin tức Bát quái? A……” mắt lam vừa chuyển, trong con ngươi hẹp dài thoáng chốc xẹt qua một tia quỷ dị: “Hoàng Phủ Minh thanh thế to lớn như vậy cùng một người phụ nữ cầu hôn, tôi lại tới xem há có thể trở thành một cọc tin tức bát quái?”

“Cái kia…… Cái kia cùng…… Cùng người cầu hôn thật là Hoàng Phủ Quân Trường Quân Khu Bạch Hổ?”

Mới đầu, Dạ Phi Linh cũng có tò mò, chính là nghĩ lại, anh từng đặt một máy nghe trộm ở bên trong quần áo Tuyết Vi, cho nên, nhiều ít vẫn là sẽ biết một ít động thái Tuyết Vi.

Tuyết Vi……

Hoàng Phủ Minh……

Bạch Dạ……

“A…… Có ý tứ…… Có ý tứ……” Dạ Phi Linh ở trong cười chứa thâm ý, chọc một đám lính chung quanh không khỏi đầy đầu mờ mịt……

Hoàng thành.

Quán bar nhỏ yên tĩnh, hoàn cảnh hợp lòng người.

Trong một góc, Tuyết Vi và Mạc Nhã Như cùng với An Tĩnh ba người phụ nữ gọi một chút bia cùng trà bánh ngồi một hồi lâu.

Sau khi cô rời đi Nhà họ Hoàng Phủ liền hẹn hai bằng hữu này đi dạo phố, dạo mệt mỏi, sắc trời cũng tối sầm xuống, các cô liền tới quán bar nhỏ này nói chuyện phiếm.