Ở Cùng Nhà Với Mỹ Nam

Chương 7: Chỗ dựa vững vàng (2)




- Cái tên chết bầm! Hôm nay anh dám chửi tôi sao? Tôi nhất định sẽ cho anh biết tay!

Nó lẩm bẩm chửi Nae. Won trầm ngâm nhìn Aki, sau đó nhìn sang nó chau mày:

- Giữa em và Nae rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Im lặng hồi lâu, cuối cùng Won cũng không chịu được mà hỏi. Nhưng khi nghe được câu hỏi khó này, thì nó có cảm giác bản thân đang lâm vào tình thế bí. Nếu nó nói ra tất cả, thì không phải sẽ lại bị anh phạt quỳ gối nữa sao? Không! Nó rất ghét cảm giác đau đớn thấu xương đó.

- Em..

Nó ấp úng, rồi nhanh chóng đưa mắt nhìn sang người bên cạnh mình cầu cứu. Nhưng không! Nó chỉ nhìn thấy Aki đang thưởng thức bữa ăn trưa một cách ngon lành. Không phải chứ? Anh rõ ràng là muốn chơi khâm nó đây mà!

- TUYÊN THY! EM RA ĐÂY NGAY CHO ANH!

Nae ở bên ngoài tiếp tục hét. Nó lần này không còn cách nào khác, đành đứng dậy đặt bát và đũa lại ngay ngắn lên bàn, điệu bộ có chút khó coi. Nae dám chửi nó sao? Để xem nó xử anh ra sao!

- Hì, giữa em và Nae thật ra có chút hiểu lầm. Giải quyết xong, em nhất định sẽ quay lại. Hai người dùng bữa ngon miệng, hihi.

Nhìn Won, nó giải thích, rồi nhanh chóng chạy vụt ra phòng khách. Khẽ đưa mắt nhìn theo sau, Aki trong bất giác mỉm cười. Quan sát thấy nụ cười hàm ý của em trai, Won có chút hiếu kỳ:

- Mày biết chuyện gì đúng không?

PHÒNG KHÁCH

Đứng xoay lưng về phía nó, Nae đặt hai tay lên eo mà hít lấy hít để bầu không khí trước mặt. Anh phải nói, là vô cùng tức giận nha. Nếu không phải vì nó không giải thích, thì anh đâu mất mặt như thế này. Nếu như anh mà không phải nể mặt Won, thì anh đã lột da nó lâu rồi.

Rồi nhẹ nhàng xoăn hai bên tay áo lên, nó cũng làm hành động tương tự người trước mặt là chống hai tay lên eo, sau đó thì nghiêng đầu hỏi:

- Anh là đang rất tức giận tôi có phải không?

Nghe thấy giọng nói của nó ở phía sau, Nae theo phản xạ quay đầu lại. Còn phải hỏi sao? Anh chưa giết nó là may mắn cho nó rồi còn gì. Bởi vậy mới nói, anh là một người vô cùng nhân từ chứ.

- Em còn dám hỏi anh câu này sao? Đáng lý ra khi nhìn thấy anh tức giận, em phải biết nhẹ nhàng xin lỗi không phải sao? Chữ thầy cô dạy em, rốt cuộc em đã bỏ nó ở đâu hết rồi hả?-Ai kia được nước lấn tới. Nghe đến đây, gương mặt nó càng khó coi hơn. Xin lỗi anh sao? Chắc nó không bị thiếu muối i ốt chứ?- Con nhỏ này! Đừng có ở đó mà trừng mắt nhìn anh. Em có tin, anh móc mắt em ra không? Hả?-Ai kia không chịu được dở giọng đe dọa. Nó hừ nhẹ một cái, rồi thu hẹp khoảng cách hiện tại với Nae.

- Có giỏi thì anh làm thử xem! Có việc nhỏ như vậy mà đã đòi giết chết tôi. Anh nghĩ anh lớn hơn tôi, thì muốn làm gì cũng được chắc? Lạc Tường Nguyên, anh nghe cho rõ đây: Anh là đồ xấu xa! Đồ đáng ghét! Anh là tên đáng ghét nhất trên đời!

Nó vừa mắng vừa dồn hết bao nhiêu bực tức của mình khi đánh vào người Nae. Nae lúc này không hề trốn tránh nó. Mà ngược lại, anh còn đứng yên cho nó đánh. Trong lòng lúc bấy giờ, lại có gì đó rất thích thú. Việc tức cười nhất mà anh biết, chắc chắn không phải là việc đọc nhầm một quyển truyện kinh dị với một quyển ngôn tình. Mà đó là: Một đứa dù bản thân rất yếu đuối, nhưng vẫn ra sức đánh người khác. Haizzz.. Phải diễn tả cảm giác này theo phương thức gì đây?

Rồi ngưng việc đánh Nae, nó cúi người xuống thở dốc. Chưa thấy tên nào như cái tên này hết á. Bị người khác đánh, mà vẫn đứng đó cười toe toét a.

- Sao rồi? Đã đỡ hơn rồi chứ?

Để hai tay trước ngực, Nae chế giễu hỏi. Nó lúc này hít thở một hơi thật sâu, rồi từ từ ngẩng mặt lên nhìn anh:

- Đồ..

“ Không được! Mình đã đánh anh ta, rồi cũng đã mắng anh ta. Nhưng mà, anh ta thật chất là nhường mình. Nếu bây giờ mình còn manh động, thì mình sẽ chết rất khó coi. Không được! Mình không thể để Nae đi nói với Won chuyện đó được! Nhưng mà, mình không thể hạ thấp đi xin lỗi anh ta. Rốt cuộc, mình phải làm sao mới đúng đây? ”

Nó bắt đầu lâm vào tình thế do dự khi suy nghĩ đến Won. Nếu để anh biết, thì có thần tiên cũng khó cứu nó a. Nhưng mà, nó còn Aki không phải sao?

- Đỡ hơn cái đầu của anh đó! Anh làm tôi thật sự phát điên lên mà. Tôi không thèm nói chuyện với anh nữa. Nếu chuyện đó anh để Won biết được, tôi sẽ không tha cho anh đâu!

- Rốt cuộc đó là chuyện gì vậy?

*GIẢI THÍCH:

- Thứ nhất: Dù là anh em một nhà với nhau. Nhưng mà về cách xưng hô, thì cả hai đã quen gọi là " Mày " và xưng " Tao " từ nhỏ nhé các cậu:3

- Thứ hai: Tại sao trong chương 7 Tuyên Thy lại xưng " Tôi " với Nae? Tại vì trong chương trước lúc mà Nae mắng nó, thì nó cũng đã trở mặt thành thù với anh luôn ^^

- Thứ ba: Nhiều cậu hỏi tớ Aki tên gì? Ừm, biết ổng họ Tuyên trước đi ha:))