Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc

Quyển 7 - Chương 9




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khán phòng_

Nhân vật lên sân khấu:

– Chủ trì: Hắc Sắc Cấm Dược.

– Đi cùng: Búp bê khớp cầu ball jointed doll* Huyết Luân Du.

– Nhân vật chính:

+ Ngạo Triết Thiên : nhân loại.

+ Phỉ : tính nhân loại đi ….

+ Minh vương dị giới.

+ Hủy Tạp : ác ma cao cấp của ma giới.

– Hoàn cảnh: không khí mát mẻ thoải mái, trên chiếc ghế bạch đằng bên hồ, trên bàn là trà bánh mỹ vị.

Chủ trì: Khụ, khó kiếm được một dịp nghỉ ngơi, liền đem mấy tên vai chính chộp tới phỏng vấn một chút, MM nào thấy hứng thú có thể tùy ý dự thính.

Hiện tại xin giới thiệu, vị ngồi ở giữa, nam nhân tóc ngắn màu đen, vẻ mặt tái nhợt chính là người chúng ta hâm mộ, vai nam chính: Ngạo Triết Thiên, năm nay 31 tuổi, cung Sư Tử,cao 184 cm, thể trọng trước mắt chưa rõ.

Màn hình chuyển hướng về phía một nam nhân tóc tóc đen đang bị một nam nhân tóc đỏ ôm vào ngực, nhẹ nhàng vuốt ve, mày cau lại, sắc mặt trắng bệch, hơi thở có chút hỗn độn, rõ ràng là dáng vẻ vừa mới bị kẻ khác hung hăng chà đạp.

* Ngạo Triết Thiên : “Ngươi nói hâm mộ là ý gì?”

Ánh mắt sắc lạnh phóng tới, không khỏi khiến Chủ trì rùng mình, vội vàng cúi đầu nhìn xuống Huyết Luân Du trong lòng, sau đó đấu tranh nội tâm, lại ngẩng đầu nâng lên hừ lạnh:

Chủ trì: Được nhiều cực phẩm mĩ nam nhân coi trọng như vậy, ngươi còn không cho người ta hâm mộ…

Màn ảnh tiếp tục chuyển hướng sang ba người khác,lần lượt đặc tả, nhất thời phong cảnh như một bức tranh, một nam nhân huyết sắc tóc dài cường hãn, một mỹ thiếu niên tóc trắng đẹp tuyệt trần… Còn có….Ân ….. Cái này, sương màu đen?? Bất đắc dĩ hạ màn ảnh chuyển hướng Ngạo Triết Thiên.

*Ngạo Triết Thiên : “Ngươi nói lại lần nữa xem … ” Ngữ khí nhất thời lạnh không hơn 10 độ C.

Chủ trì: “Khụ khụ … Quay lại vấn đề chính, chúng ta bắt đầu nào. Xin cho biết tuổi tác các vị!”

*Ngạo Triết Thiên : “…Thừa thãi ….31.”

*Phỉ : ” Mắt ngươi không biết nhìn sao? Tại sao phải nói tuổi của ta cho ngươi.”

*Minh vương : “……………”

*Hủy Tạp : “Cút!”

Chủ trì sắc mặt trắng bệch …. cắn răng uất giận …. Sao tính tình hư hỏng tới vậy!!! Thấy các ngươi bộ dáng đẹp mã, tạm thời nhẫn nhịn!

Chủ trì: “Các ngươi thích làm điều gì?”

*Ngạo Triết Thiên : “Một mình nhàn nhã đọc báo… Nhưng, hiện tại không có cơ hội …..”

*Phỉ : ” Tra tấn ai đó.”

*Minh vương : “……….”

*Hủy Tạp : “Đem Thiên Thiên áp dưới thân muốn làm gì thì làm.”

Ngạo Triết Thiên im lặng không nói gì. Minh vương cùng Phỉ nhất thời địch ý trào dâng.

Chủ trì:” Bình tĩnh đi, đây là trường quay, muốn đánh muốn giết đợi về nhà hãy tiếp tục. Còn nữa, Minh vương, ngươi nãy giờ không nói lời nào như thế cũng không phải là cách hay đâu, nhìn cũng nói được ngươi thật là một tiểu hài tử tự kỷ…. Chẳng lẽ ngươi không muốn đem suy nghĩ trong lòng nói cho Thiên Thiên biết?”

Chủ trì: ” Ghét nhất việc gì? ”

*Ngạo Triết Thiên : “Bị nam nhân …. ”

( Nửa câu sau không nói ra, nhưng vẻ mặt rất oán hận. Thiên Thiên đáng thương!)

*Phỉ : “…. Nhìn thấy Ngạo Triết Thiên bị kẻ khác thượng… Đầu óc sẽ loạn lên, rất phiền…. Ta hận nhất bị kẻ khác chi phối cảm xúc…”

*Minh vương : “Nhìn thấy hắn đau khổ mà mình lại bất lực…”

*Hủy Tạp : “Hắn tái bỏ trốn.”

Chủ trì: “Thích nhất chuyện gì? ”

*Ngạo Triết Thiên :” Trải qua một ngày chủ nhật cùng người thân…. Nhưng giờ cũng không còn cơ hội.”

*Minh vương : “Người thân của ngươi không phải là ta sao? Có cơ hội mà.”

*Phi : “Ta không thích gì hết” ( Vô thức nhìn Triết Thiên rồi lại quay đi)

Chủ trì: ” Ngươi đúng là một tiểu hài tử không thú vị ……”

*Hủy Tạp : “Ta vì sao phải nói cho ngươi biết cái ta thích?! (nói xong nhìn về phía Thiên Thiên, người nọ không thèm nhìn lại)

Chủ trì: “Món ăn ưa thích? Xin đừng trả lời là người nào đó! Ta nói là đồ ăn thứ thiệt.”

*Ngạo Triết Thiên :” Chuối tiêu, rất bổ dưỡng.”

Chủ trì: …..

*Phỉ :….

*Minh vương : ….. ….( hai mắt xám ngắt.)

*Hủy Tạp:……( liếm môi, bắt đầu suy nghĩ lung tung.)

Chủ trì: “Vậy thì, xin mời người tiếp theo trả lời, Phỉ thiếu gia. “

*Phỉ: ” Sữa.”

*Ngạo Triết Thiên: “Khó trách trên người có mùi hôi của sữa”

(Ngươi thật đúng là hiểu biết sâu rộng, người bình thường biết được mùi vị trên người hắn sao…… *Sờ cằm*)

*Phỉ *tức giận*: “Ngươi trên người cũng có, còn nói ta? ”

( Hắn có cũng là bị nhiễm từ ngươi, *lầm bầm*)

Chủ trì: “Người tiếp theo.”

*Minh vương : “Hắn cho ăn cái gì ta cũng thích!”

*Hủy Tạp : “Ngạo Triết Thiên. ”

Chủ trì:”………….. Ta đã bảo không được trả lời là người.“

*Hủy Tạp *sắc mặt trầm xuống tại chỗ *: ” Hắn vốn là thức ăn của ta, ngươi có ý kiến?“

Chủ trì vội vàng lắc đầu.

Chủ trì: “Nếu cho ngươi năng lực để làm một việc, ngươi muốn làm gì?”

*Ngạo Triết Thiên : “Đem Hủy Tạp đi giết.”

(Ta còn nghĩ ngươi sẽ đem Hủy Tạp cùng Phỉ đi giết, ngươi thật không công bằng)

*Hủy Tạp *Giận dữ*: “Ngươi sẽ không có cơ hội!” ( Lập tức quay không nhìn Thiên Thiên, vẻ mặt có chút bi thương cùng ủy khuất.)

*Phỉ * Đầu tiên nhìn hai người kia, vẻ mặt có chút phức Tạp sau đó nói *: ” Từng có được một sức mạnh vô đối, bù lại, đã hối hận suốt cả cuộc đời…”

Chủ trì: “Hối hận chuyện gì?”

*Phỉ : “Liên quan gì tới ngươi?!”

Chủ trì: “Người tiếp theo!”

*Minh vương *hung tàn cười lạnh*:” Đem toàn bộ những kẻ chạm vào hoặc mưu đồ chạm vào hắn giết sạch.”

*Hủy Tạp : “Giết hai con sâu chướng mắt.“

(Sau đó tóm lấy Thiên Thiên muốn gì thì làm đúng không? Tâm địa thật đen tối!)

Chủ trì: “Chiều cao?”

*Ngạo Triết Thiên: “184 cm.”

*Phỉ : “Tại sao ta phải nói cho ngươi?”

Chủ trì: ” Nếu vậy ta thu xếp cho ngươi bị một đám nam nhân xấu xí cưỡng gian.”

*Phỉ *cười lạnh*: “Kẻ dám động tới ta chưa sinh ra đời đâu.”

Chủ trì:” Vậy ta thu xếp cho Thiên Thiên bị một đám nam nhân xấu xí cưỡng dâm. ”

*Phỉ:”…………………………………… 177.”

*Ngạo Triết Thiên cười lạnh: “Khó trách ngươi muốn uống sữa.

( Ta phát hiện ngươi thật sự là kẻ thù dai.)

*Phỉ *tức giận đến xanh mặt *: “Đợi lát nữa trở lại phiến tràng [cũng là giường thôi], ngươi xem ta hành hạ ngươi như thế nào……”

( Thiên Thiên ta phát hiện ngươi thật sự thích ngược……)

*Minh vương : “Hừ, có ta ở đây, ngươi không có cơ hội. ”

*Phỉ: “Thật sao? Chúng ta thử xem.”

*Hủy Tạp : “Ta là không khí hả?”

Chủ trì: ” Thỉnh các ngươi tiếp tục trả lời. Nếu không ta an bài Thiên Thiên bị một đám nam nhân xấu xí cưỡng gian.”

*Ngạo Triết Thiên: Ngươi muốn ta tàn phá cái thứ trong ngực sao?

(Thiên nhìn về phía Huyết Luân Du đang được ôm trong lòng Chủ trì)

Chủ trì: ” Ta sai rồi! Thỉnh các vị đại nhân trả lời vấn đề!”

*Minh vương *khinh bỉ liếc nhìn Chủ trì *: “194.”

( Phỉ, ta biết ngươi tại sao cứ nhắm đánh vào Minh vương! Ha ha!!)

*Hủy Tạp : 186.

* Phỉ: “Chiều cao không thể tiêu biểu cho cái gì.”

*Ngạo Triết Thiên: “Ngươi có thể không uống sữa.”

*Phỉ : ……

Chủ trì : “Có thích người khác phái?”

*Ngạo Triết Thiên: “Hiện tại đã không còn.”

*Phỉ : “Không, bọn họ chỉ là thứ dùng để phát tiết.”

*Minh vương : “Ta chỉ thích Thiên Thiên.”

*Hủy Tạp : “Không có.”

Chủ trì:”………. Được rồi, ta thừa nhận vấn đề này rất ngu ngốc.”

Chủ trì: “Việc hối hận nhất tới bây giờ?”

*Ngạo Triết Thiên: “Ta không nên để Hàn Hàn theo ta……( thanh âm nhỏ dần, hai mắt có chút tối lại.)

*Phỉ : “Để cho bọn họ chạy…… ”

*Minh vương : “Việc hối hận?…… Có, nhưng ta không muốn nói…… Đừng hỏi ta…… Cái chuyện tình loại này, ta tuyệt đối sẽ không khiến nó xảy ra nữa!”

*Hủy Tạp : “Gặp Ngạo Triết Thiên.”

Chủ trì: “Nói vậy là có ý gì?”

*Hủy Tạp: “Ta không thích cảm giác vướng bận …..”

(Ngươi quả thật là kẻ buông thả)

Chủ trì : “Có tin vào“Nhất kiến chung tình” không? Đối tượng là ai?”

*Ngạo Triết Thiên: “Ta không tin, tình yêu cần phải tích lũy, cái nhìn đầu tiên vĩnh viễn chỉ thấy có bề ngoài.”

*Phỉ : “Không tin.”

*Minh vương : “Không tin, thật giả dối.”

*Hủy Tạp :…………

Chủ trì :” Thỉnh trả lời.”

*Hủy Tạp : “Tin tưởng.”

Chủ trì: “Đối tượng?”

*Hủy Tạp: “Không biết! ”

(Chủ trì cười lạnh.)

Chủ trì: “ Nếu ngươi yêu một người, ngươi sẽ đối với anh ta như thế nào?” ( Tại sao lại dùng “anh ta ”?)

*Ngạo Triết Thiên: “Vĩnh viễn tận lực bảo vệ nàng, …Nhưng giờ ta còn có thể yêu ai?? ”

(Minh vương nhất thời dùng sức đem hắn ôm chặt, bất mãn.)

*Phỉ: “Không biết, ta không có yêu.”

Chủ trì : ” Ngươi chắc chắn?”

*Phỉ: “Ngươi thay ta trả lời rồi.”

*Minh vương: “Bảo vệ hắn, không cho hắn chịu bất cứ thương tổn gì, đem tất cả những kẻ gây bất lợi cho hắn giết chết.”

*Hủy Tạp: “Yêu? Đúng là chuyện buồn cười. Ngươi cảm thấy thật sự thứ đó có tồn tại?”

Chủ trì : “Hừ, rồi ngươi sẽ hối hận!”

Chủ trì:” Nếu người yêu phản bội ngươi chạy theo kẻ khác, ngươi sẽ làm gì?”

*Ngạo Triết Thiên: “Nếu như hắn thật sự không còn yêu thương ta, cần gì phải cưỡng ép? Ta sẽ chúc phúc cho hắn.”

*Phỉ: “Nếu hắn thực dám phản bội, ta sẽ trước hết giết gian phu kia, sau đó cho hắn nếm thử tư vị phản bội của ta, hắn tuyệt đối sẽ không dám làm lại ”

*Chủ trì : “Tư vị gì?”

*Phỉ: “Không liên quan tới ngươi, kế tiếp.”

*Minh vương * sầm mặt *: ” Giết kẻ dám câu dẫn hắn, sau đó đem hắn nhốt ở một nơi ai tìm thấy, làm cho thế giới của hắn chỉ có một mình ta. Ta tuyệt đối sẽ không cho phép phát sinh việc phản bội.”

*Hủy Tạp : “Giết gian phu! Sau đó …*lầm bầm * ta sẽ cho hắn khắc sâu nhận thức về tính nghiêm trọng của sự tình.”

Chủ trì : ” Thiên, ngươi nghe rõ không? ”

*Ngạo Triết Thiên:”…… Ngươi có ý gì? ”

Chủ trì : ” Ý ghi trên mặt. Câu hỏi tiếp theo.”

Chủ trì :” Tại sao làm chuyện đó với Thiên, các ngươi rõ ràng không có hứng thú với nam nhân?”

*Phỉ:.”….. Bởi vì hắn rất ti tiện, đâu đâu cũng câu dẫn nam nhân khác, vậy nên ta hảo tâm mà thỏa mãn hắn.”

Chủ trì:”…… Tư duy của ngươi thật sự rất lợi hại. ”

*Hủy Tạp: *Hắn câu dẫn ta, tự chuốc lấy ”

*Ngạo Triết Thiên: “Ngươi nói láo! Ta câu dẫn ngươi hồi nào! Đầu ngươi bị kẹt vào cửa hả?”

( Triết Thiên phẫn nộ cực độ, giãy khỏi vòng tay Minh vương, tiến đến nắm cổ áo Hủy Tạp xốc lên.)

*Hủy Tạp: “Ngươi hiện tại đang câu dẫn ta!”

(Nói xong một phen bắt lấy thắt lưng Thiên mà cường hôn, lập tức hai kẻ khác liền bùng nổ, nhất thời trường quay hỗn loạn. Tiếng đánh nhau, tiếng chửi mắng, tiếng quần áo bị xé rách, tiếng nổ mạnh của ma pháp, tiếng gạch ngói đổ vỡ)

Chủ trì: ” Thôi thì tiếp tục vấn đề, lần này là hỏi Thiên Thiên, ba người này ngươi thích ai nhất? ”

*Ngạo Triết Thiên: “…… Vong Dạ, còn có Hàn Hàn, tuy là hắn không ở nơi này. ”

*Minh vương nhất thời lộ ra nụ cười tuyệt mỹ, điện giật khiến Chủ trì suýt nữa làm rớt micro, mà hai kẻ kia sắc mặt lập tức thâm trầm, không khí bị nén ép xuống.

Chủ trì :” Muốn cùng hắn kết hôn không?”

*Ngạo Triết Thiên *cau mày *: ” Không phải cái kiểu thích đó.”

(Sắc mặt Minh vương tức khắc thối ra y như hai kẻ khác)

Chủ trì : ” Sẽ tìm nữ nhân kết hôn sao?”

*Ngạo Triết Thiên : “Chắc vậy, con ta cần có mẹ, chỉ có sự giáo dục của cha thôi thì không hoàn chỉnh ”

(Ba con sắc mặt lại càng kém)

Chủ trì :” Ta nghĩ ngươi nên xem xét về bọn họ …. Ngươi thật không cần suy nghĩ nữa?”

*Ngạo Triết Thiên :” Ta đối với bọn họ không phải loại cảm giác đó, ta cũng không có thích nam nhân…….”

Ba con lập tức nộ khí xung thiên, đứng phắt dậy. Một kẻ nâng Ngạo Triết Thiên hướng rừng cây chạy tới, hai kẻ khác đuổi sát.

Tức khắc, tiếng quần áo bị xé rách, tiếng nam nhân tức giân mắng mỏ, tiếng kêu bực bội, tiếng cọ xát, tiếng thống khổ rên rỉ, tiếng cười lạnh, tiếng khóc trầm thấp….

Tiếng thở dốc ….

Chủ trì  *Đỏ sậm mặt, sờ càm *:“A, Thật muốn nhìn nga…”

Nhưng nhìn thì sẽ bị giết ……..

Quên đi, nghe được là tốt rồi… Tiếng rên của Thiên Thiên thật không thể tả nổi… Khó trách ba tên này hứng thú tới như vậy.

*Ba con : “Ngươi còn chưa cút?!!!!”

Chủ trì :” Ta đâu có nhìn lén! ”

*Ba con : “Biến!”

Chủ trì : “Keo kiệt…….các ngươi cứ chơi 4P đi! Thiên Thiên sẽ hận các ngươi tới chết! ”

(bất quá, cũng là do Thiên Thiên tự làm tự chịu)

Như vậy, lần phỏng vấn này kết thúc, lần sau tìm cơ hội đem ba con đến nữa……

Búp bê khớp cầu

Huyết Luân Du

chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content