Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1415




Dưới cái nhìn chăm chú của anh, Trương Tiểu Du chần chờ hai giây, cuối cùng vẫn tiến lên, đưa lưng về phía anh mà nghe điện thoại: “Alo, Ngô Huỳnh Đông à..”

“Cá Nhỏ, em ăn cơm chưa, có làm phiền đến em không?”

“Không!” Trương Tiếu Du nhẹ giọng, nhận ra sự quân tâm trong giọng nói của anh ta, cô lại nghĩ đến đêm đó mình lợi dụng anh ta ngay trước mặt Trần Phong Sinh, sau cũng không không giải thích gì nhiều, lo lắng anh ta có chỗ hiểu lầm, cô theo bản năng há miệng nói: “Đêm đó…”

Bên kia điện thoại, Ngô Huỳnh Đông trực tiếp ngắt lời cô nói: “Cá Nhỏ, em yên tâm, anh không hiểu lâm đâu! Anh biết em chỉ cố ý làm cho anh ấy nhìn thôi, anh sẽ không ấm đầu nghĩ đến em vẫn còn yêu anh, hơn nữa anh cũng có thế đoán ra, có phải là em và anh Trần đang giận dỗi nhau không?”

Coi như là vậy đi.

Chẳng qua bọn họ sự giận dỗi này của bọn họ quá mức nghiêm trọng dẫn đến ly hôn thôi . Trương Tiếu Du thấp giọng.

“Anh gọi điện thoại cho em cũng không có ý gì khác, anh chỉ có chuyện muốn nói với em thôi!” Ngô Huỳnh Đông tiếp tục nói: “Hai ngày trước sau khi bị thương tại công trường, em theo giúp anh đến bệnh viện xử lý vết thương, bị vợ trước của anh là Lương Vũ Như thấy được, hôm qua cô ta mới chạy đến chỗ anh đại náo một trận, cho rắng anh là muốn tình cũ rực cháy với em mới ly hôn!

Nếu cô ta có tìm đến em gây rắc rối thì em cứ mặc kệ cô ta nhé!

Trương Tiểu Du gật đầu: “Được, tôi biết rồi”

Cúp điện thoại, cô hít sâu một hơi, đương lúc cô muốn thoải mái xoay người lại đối mặt với anh thì chỉ thấy trong phòng ăn đã không có một bóng người, bóng dáng cao ngất kia chẳng biết đã rời đi từ lúc nào, chỉ còn lại mỗi mùi hương của anh.

Trương Tiểu Du nhìn bữa sáng trên bàn cơm, cuối cùng cũng không động đến, cô xách theo túi ra ngoài đi làm luôn.

Vi là thứ sáu cho nên công việc cũng không quá bận rộn, Trương Tiểu Du không có bản thảo cần sửa, cô lên mấy trang web cho thuê nhà xem thử, cô.

muốn nhanh nhanh chóng tìm thấy nhà thích hợp.

Thật ra cô rất không nổ, tuy nói lúc trước khi Trần Phong Sinh dẫn cô chuyển vào ở, nhà cửa cũng đã được trang hoàng xong, nhưng ba năm rưỡi ở tai nơi này, sống lâu như vậy có rất nhiều thứ đều do chính tay cô chọn thêm vào.

Nhà của chúng ta.

Trương Tiểu Du nghĩ đến năm đó lúc anh nói những lời này, cô nở nụ cười chua chát Quả nhiên khi ấy cô vẫn còn quá trẻ, ai nói gì cũng cho là thật, cô cho răng sau khi cha mẹ đồng thời qua đời, cuối cùng cô cũng có được một mái nhà, nhưng tất cả cũng chỉ là một giấc mộng hão huyền.

Trương Tiểu Du nhớ kỹ mấy dãy số này, lúc nghiêng đâu cô bắt gặp Tô Yến ở bên cũng đang xem tin tức gì đó, đặc biệt chuyên chú, ánh mắt dừng một chỗ thật lâu vẫn không rời đi.

Cô tò mò đi tới gần: “Yến ơi, cô đang nhìn cái gì thế?”

“Không có gì!” Vẻ mặt Tô Yến bối rối Trên màn hình máy tính hiển thị đang ở trang tin tức, không phải tin tức giải trí, cuộc sống hay những mẩu chuyện hài hước, mà là tin tức là đám hỏi của một nhân vật tài chính, trên ảnh chụp là Trần Phong Niên mặc tây trang đeo kính, dáng vẻ vô cùng xuất chúng.

Trương Tiểu Du tính thời gian, hình như lễ cưới của anh hai cũng sắp đến tồi..

Tô Yến tất trang web đi, tay cầm con chuột, thấp giọng hỏi: “Cô sẽ tham dự lễ cưới của anh ấy chứ?”