Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1709




Nghe anh nói như vậy, Trương Tiểu Du không cách nào phản bác.

Sau khi quay về nhà, di nhỏ và chồng của dì nhỏ lại đĩ siêu thị mua không ít đồ ăn, buổi tối làm một bàn đồ ăn phong phú bày la liệt trên bàn, phòng khách và phòng bếp đều thắp đèn điện sáng choang, thoạt nhìn rất náo nhiệt. Trên bàn sắp không còn chỗ để bày biện nữa, dì nhỏ lau tay vào tạp đề, quay qua bên cạnh Trần Sinh Phong.

Trong nhà không có bia, Trương Tiểu Du cầm giỏ xuống siêu thị mua Khi quay lại, khói đầu trong bếp cuối cùng cũng ngừng lại rồi, dì nhỏ bưng một bàn thức ăn ra, trên mặt đều là mồ hôi, nhưng khóe miệng luôn hàm chứa ý cười.

Cô cúi người đem bia, rượu để lên bàn ăn, nhìn thấy Trần Sinh Phong xuất hiện ở phòng khách đang đi về hướng cô. Anh đưa điện thoại cho cô, “Điện thoại của em vừa có người gọi tới, anh không cẩn thận nên nghe rồi”

“Điện thoại của em?” Trương Tiểu Du ngây người.

Nhấc tay cầm lấy điện thoại, lúc cô muốn xem rốt cục là ai gọi, lại thấy anh tiếp tục nói: “Hình như là vị hôn phu kia gọi tới”

“…” Trương Tiểu Du mở to mắt.

Cô nhíu mày, ngón tay trượt nhanh trên màn hình điện thoại, vào mục danh sách vừa gọi đến. Quả nhiên năm phút trước có nhận một cuộc điện thoại, là Dịch Kỳ Nhiên gọi tới, thời gian nghe máy rất ngần, chỉ có mười giây.

Chắc là lúc cô xuống lâu mua rượu thì anh gọi tới, lúc đó Trương Tiểu Du lo lắng điện thoại của mình bị anh ta nghe thì Dịch Kỳ Nhiên sẽ hiểu lâm.

Dù sao quan hệ của cô và Trần Sinh Phong không đơn giản là bạn bè, đã từng là vợ chồng, người yêu cũ và chồng cũ hai cách gọi này có sự khác nhau rất lớn.

Trương Tiểu Du lập tức gọi lại cho anh, muốn giải thích một chút, nhưng đường dây bên kia không ai nghe, điện lại hai lần liền, đều không có kết quả, chắc là ở căn cứ huấn luyện tín hiệu không tốt, cô cũng không biết đối phương có nghĩ nhiều hay không.

‘Vẻ mặt của cô thể hiện rõ nét suy tư, Trần Sinh Phong chớp chớp mắt đào hoa, “Sao thế, sợ anh ta ghen sao?”

“Anh ấy không phải người thích ghen” Trương Tiểu Du cần cẩn môi.

Tính cách của Dịch Kỳ Nhiên rất ôn hòa, hơn nữa cũng rất thấu tình đạt lý, mặc dù hai người ở cạnh nhau chưa lâu, nhưng hầu như cô chưa từng thấy anh nổi giận, thậm chí là cao giọng với cô, rất có tác phong thân sĩ, Trần Sinh Phong vẻ mặt châm chọc: “Vậy sao, vậy chắc mạnh hơn anh rồi”

Trương Tiểu Du trầm mặc.

Dì nhỏ không nghe thấy hai người họ nói chuyện, tháo tạp đề xuống, gọi bọn họ: “Ăn cơm thôi nào, hai đứa mau qua đây”

Bàn tròn một bên góc có chút vỡ ra, nhưng lại không làm mất đi cảm giác ấm cúng. Mặc dù em họ Chu Thị Linh không về, nhưng bốn người ngồi vây quay bàn cũng rất náo nhiệt, dì nhỏ không tự chủ được cảm thán: “Từ khi hai đứa ly hôn, trong nhà lâu rồi không náo nhiệt như vậy” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Câu nói này như hòn đá rơi vào trong hồ nước, trong lòng mỗi người đều dao động những suy tư không giống nhau.

Hình như cũng nhận thức được mình vừa nói điều không nên nói, vẻ mặt dì nhỏ có chút ảo não, chồng dì nhỏ phá vỡ cục diện: “Nào, nào, ăn đi”

Rượu trắng trân quý được bỏ ra, rót vào từng chén nhỏ, cười ha ha nói “Sinh Phong, hai chúng ta lâu lắm rồi không cùng ngồi uống rượu với nhau, hôm nay cùng chú uống hai chén”

“Được” Trần Sinh Phong vui vẻ đáp lời Đến cuối cùng không phải chỉ hai chén mà thôi, cả bình rượu trắng đó hết sạch, thêm vào đó là mấy lon bia cô mua ở siêu thị cũng uống hết sạch, nếu như không phải dì nhỏ tức giận, thì chồng dì nhỏ còn kéo anh đi mua rượu tiếp tục uống”

Khi rời khỏi bàn ăn, bước chân của hai người đã không vững.

Trần Sinh Phong mặc dù có thế tự mình đứng lên, nhưng vẫn lảo đảo, ánh mắt phong lưu phóng khoáng có chút mơ hồ, dì nhỏ nhìn thấy nói với cô: ‘Uống nhiều rượu như vậy, cũng không có cách nào về Sài Gòn”

Trương Tiểu Du vừa nghe, chậm chầm gật đầu Vốn dĩ uống rượu không có cách nào lái xe, càng không nhắc đến bây giờ bọn họ đã uống thành cái bộ dạng này.