Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 112-113




CHƯƠNG 112

Phải biết rằng bao nhiêu người ở đây đều là những người theo Cố Mặc Ngôn sáng lập Ngôn Diệu, nhưng bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy người đàn ông ngồi xe lăn này mỉm cười!

Tô Thư Nghi ở bên kia đang bận rộn trong phòng bếp, cũng không hề biết mấy bức ảnh mình tiện tay gửi đi lại tạo ra khiến tập đoàn Ngôn Diệu chấn động như vậy. Nhưng sau khi lật giở thêm vài công thức, cô đột nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên.

Cô vội vàng cầm điện thoại lên, lập tức nhìn thấy tin nhắn Zalo của Cố Mặc Ngôn…

‘Muốn hết.’

Tham lam thật đấy, Tô Thư Nghi bĩu môi. Cô đành phải ăn canh chua cá, sau đó tranh thủ buổi chiều làm thêm một món nữa.

Buổi tối, Cố Mặc Ngôn về đến nhà đã thấy một bàn đồ ăn thịnh soạn, còn có cô gái nhỏ đang bận rộn trong bếp.

Cảnh tượng có vẻ bình thường như vậy lại khiến Cố Mặc Ngôn bất giác cong môi.

“Anh về rồi à?” Lúc này Tô Thư Nghi mới chú ý đến Cố Mặc Ngôn, cô vội vàng đi tới: “Mau rửa tay đi rồi ăn cơm, đồ ăn hơi nhiều, anh có thể ăn được bao nhiêu thì ăn. Nếu ăn không hết, em có thể làm thành cơm hộp mang đến công ty.”

“Không cần.” Cố Mặc Ngôn ngồi xuống: “Anh ăn hết.”

Tô Thư Nghi lại không nghĩ thế, số lượng này cho dù là bốn người cũng ăn không hết, huống chi là hai người bọn họ.

Nhưng sự thật chứng minh, cô quả thật đã đánh giá thấp sức ăn của Cố Mặc Ngôn mất rồi. Hôm nay khẩu vị của anh dường như rất tốt, thật sự ăn hết sạch những món ăn cô nấu.

Tô Thư Nghi nhìn mà trợn tròn mắt, dù sao cô và Cố Mặc Ngôn cũng đã ăn chung nhiều bữa cơm, trước đây cô thật sự không phát hiện ra Cố Mặc Ngôn lại là một người có cái bụng không đáy.

Hôm sau là chủ nhật, Tô Thư Nghi lại vội vàng nấu một ngày cơm cho Cố Mặc Ngôn, cuối tuần nhanh chóng trôi qua như thế.

Tới thứ hai, Tô Thư Nghi đi làm.

Trước kia Tô Thư Nghi còn rất thích đi làm, nhưng sau khi Cố Gia Huy trở thành tổng biên tập, cô liền cảm thấy việc đi làm đáng sợ y như gặp mãnh thú vậy.

Mà thật sự đúng là sợ cái gì thì cái đó đến. Cô vào văn phòng ngồi còn chưa được bao lâu, chủ biên Tưởng Dung Châu đã vội vàng đi tới: “Tô Thư Nghi, buổi chiều tôi có một buổi phỏng vấn quan trọng, cô giúp tôi sửa lại tài liệu này rồi mang đến phòng làm việc của tổng biên tập đi.”

Tô Thư Nghi nhận lấy, nhíu mày: “Chủ biên, buổi chiều tôi còn phải chuẩn bị cho buổi phỏng vấn ngày mai, có thể phiền người khác đưa cho tổng biển tập không?”

Tưởng Dung Châu còn chưa trả lời, Khưu Duyệt ở bên cạnh đã móc mỉa nói: “Ôi cô Tô, cô làm ơn đừng có chơi trò lạt mềm buộc chặt như này được không? Mối quan hệ mập mờ giữa cô và tổng biên tập Cố có ai mà không biết, việc gì cô phải giả vờ giả vịt?”

Tô Thư Nghi không ngờ Khưu Duyệt lại đột nhiên nói ra một câu như vậy, cô lập tức sững người. Thấy trước mắt là Khưu Duyệt cùng khóa với mình, cô không khỏi nhíu mày: “Khưu Duyệt, cô đừng nói vớ vẩn.”

“Ồ, là tôi nói vớ vẩn hay là cô chột dạ?” Khưu Duyệt cười khẩy liếc nhìn Tô Thư Nghi: “Tô Thư Nghi, cô đừng tưởng người khác mù.”

Tô Thư Nghi vừa định phản bác, nhưng ánh mắt vô tình lướt qua phòng làm việc, cô lập tức phát hiện không ít người đều đang trốn sau máy tính, len lén liếc nhìn mình. Trong ánh mắt kia mang theo vẻ nghi ngờ và đôi chút khinh thường.


CHƯƠNG 113


Nguồn lỗi chương, mong độc giả thông cảm!