Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 148




CHƯƠNG 148

Cũng không biết có phải vì hôm nay có quá nhiều chuyện phiền lòng hay không, lúc này Lâm Bảo Châu nghe thấy lời hứa của Cố Gia Huy, cô ta không hề có cảm giác nhẹ nhõm mà ngược lại còn cảm thấy trong lòng bồn chồn.

“Gia Huy.” Cô ta dựa vào lòng Cố Gia Huy, không nhịn được mà nhẹ nhàng lên tiếng: “Vậy nếu như anh biết, thật ra hai năm trước… chị gái không hề làm những chuyện đó, có phải anh sẽ quay trở về bên chị ấy không?”

Thực ra điều này vẫn luôn là niềm trăn trở trong lòng Lâm Bảo Châu.

Cô ta từng cảm thấy rằng chỉ cần chia rẽ được Cố Gia Huy và Tô Thư Nghi thì hai bọn họ sẽ cắt đứt. Dù sao thì cuộc đời cũng đâu phải phim truyền hình, làm gì còn có chuyện đã chia tay rồi mà còn nhớ nhung đối phương mãi được, đa số mọi người sẽ bước lên con đường mới từ đây.

Nhưng cô ta bây giờ càng ngày càng không có lòng tin nữa rồi.

Cô ta không ngờ rằng Cố Gia Huy lại trở thành cấp trên của Tô Thư Nghi, càng không ngờ được rằng, Tô Thư Nghi sẽ trở thành thím của Cố Gia Huy.

Từ khi biết được Tô Thư Nghi làm việc dưới trướng Cố Gia Huy, cô ta vẫn luôn lo lắng Tô Thư Nghi sẽ giải thích chuyện năm đó. Nhưng không biết vì sao Tô Thư Nghi mãi vẫn không giải thích. Cùng lúc nghi hoặc, cô ta cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng cô ta vẫn không yên tâm.

Nhìn thái độ của Cố Gia Huy đối với Tô Thư Nghi gần đây, cô ta cứ cảm thấy có phải cô ta đã đánh giá thấp tình cảm giữa hai người rồi không. Cô ta thực sự rất sợ, sau khi Cố Gia Huy biết được sự thật năm đó, có khi nào lại gương vỡ lại lành với Tô Thư Nghi hay không?

Cố Gia Huy không ngờ rằng Lâm Bảo Châu lại nói như vậy, anh ta sững sờ mất một lát, nhưng đã nhanh chóng lạnh giọng nói: “Còn chụp cả ảnh luôn rồi, có thể có hiểu lầm gì được chứ.”

Lâm Bảo Châu nhìn sắc mặt lạnh lùng của anh ta, không dám nói gì.

Cố Gia Huy nhìn người phụ nữ đáng thương trong lòng, nhưng đột nhiên lại nhớ tới điều gì đó, nhíu mày lại: “Đúng rồi, sao em lại có những bức ảnh kia?”

Những bức ảnh kia là một gmail ẩn danh gửi cho anh ta, ngoài Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghi ra, anh ta chưa từng cho người khác xem, nhưng vì sao Lâm Bảo Châu lại có?

Lâm Bảo Châu vẫn còn đang chìm đắm trong lo âu, nghe thấy Cố Gia Huy hỏi tới chuyện này, sắc mặt cô ta lập tức trắng bệch.

Toi rồi, suýt chút nữa cô ta quên mất còn cả chuyện nguồn gốc của những bức ảnh này nữa.

Thấy mặt Lâm Bảo Châu bỗng dưng biến sắc, cuối cùng Cố Gia Huy cũng nhận ra được điều gì đó, từ từ kéo cô ta ra khỏi vòng tay mình, sắc mặt chợt lạnh đi, hàng mày kiếm nhíu chặt: “Lâm Bảo Châu, lẽ nào những bức ảnh kia là cô gửi cho tôi sao?”

Ngon tay của Lâm Bảo Châu siết chặt, nhưng lại khẽ đến mức không thể nhận ra.

Mấy ngày trước, sau khi cô ta biết được Tô Thư Nghi gả cho Cố Mặc Ngôn, thực sự cô ta quá phẫn nộ, gần như chưa suy nghĩ kĩ càng đã quyết định kế hoạch lần này.

Hơn nữa vốn dĩ cô ta vô cùng có lòng tin với kế hoạch của mình, mua chuộc người hầu nhà họ Cố, tiệc tối vừa kết thúc là cô ta đã sắp xếp cho người hầu kia từ chức rời đi, cho nên ban đầu cô ta cứ tưởng rằng mình chắc chắn không thể bị lộ tẩy được.

Nhưng cô ta không ngờ rằng, dù gì nhà họ Cố vẫn là gia tộc lớn, tốc độ điều tra những chuyện này nhanh hơn cô ta nghĩ nhiều, ngay đêm nay mà cô ta đã bị lộ tẩy rồi.

Cho nên cô ta chưa từng nghĩ xem phải giải thích nguồn gốc của những bức ảnh này như thế nào.