Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 377




Chương 377

Nếu như Cố Mặc Ngôn mà biết Lâm Bảo Châu chính là hung thủ bỏ thuốc năm đó, có thể tưởng tượng được Cố Mặc Ngôn sẽ vận dụng mọi sức mạnh và thủ đoạn của mình để nhà họ Lâm không bao giờ có thể ngóc đầu lên được, chắc chăn Lâm Bảo Châu sẽ chết rất khó coi.

Cố Gia Huy không hy vọng chuyện lớn thế này sẽ liên lụy đến đứa con còn chưa ra đời của mình, anh ta cân một gia đình hoàn chỉnh.

Vì vậy, trước đó Cố Gia Huy đã cho người xóa sạch những dấu vết và bằng chứng hai năm trước Lâm Bảo Châu đã hãm hại Tô Thư Nghi. Hy vọng có thể chặn được đường điều tra của Cố Mặc Ngôn, khiến anh không thể nào điều tra ra được.

Cùng lúc đó ở một nơi khác trong thành phố S.

Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Ngôn Diệu.

Cố Mặc Ngôn ngồi trong văn phòng, anh đang hỏi Dương Tùng Đức về chuyện điều tra.

Anh hỏi Dương Tùng Đức: “Điều tra lâu như vậy, mặt mày người hãm hại Tô Thư Nghỉ hai năm trước trông ra sao?”

Dương Tùng Đức rất khó xử, anh ta không làm tốt chuyện điều tra này.

Cố Mặc Ngôn nhíu mày: “Sao vậy? Còn có chuyện cậu không điều tra được sao?”

Thật ra trong lòng Dương Tùng Đức cũng có rất nhiều câu đố vẫn chưa có lời giải, anh ta nói với Cố Mặc Ngôn: “Cố tổng, vốn dĩ chúng tôi đã điều tra ra được một chút rồi, nhưng đột nhiên manh mối lại bị đứt đoạn, dường như có kẻ nào đó đã cố tình xóa dấu vết, có rất nhiều bằng chứng, manh mối đều bị đứt.”

Cố Mặc Ngôn càng nhíu chặt mày hơn, anh không hiểu, người nào lại quan tâm đến chuyện hai năm về trước của Tô Thư Nghi như thế, hơn nữa còn cố tình che giấu ghê như vậy.

Cố Mặc Ngôn hỏi: ‘Thế các cậu đã điều tra được gì, rồi bị đứt đoạn từ đâu?”

“Chúng tôi điều tra đến trường đại học, ngoài Tô Thư Nghi và Cố Gia Huy ra thì còn có người thứ ba thường xuyên xuất hiện _ nữa.

“Là ai?”

“Lâm Bảo Châu.”

“Lâm Bảo Châu ư?” Cố Mặc Ngôn nghĩ như thế cũng rất bình thường, tuy rằng tình cảm giữa hai người họ không được tốt nhưng dù gì cũng là chị em, ít ra cũng phải qua lại vài lần chứ.

Cố Mặc Ngôn hỏi: “Sau đó thì sao?”

Dương Tùng Đức nói: “Sau đó… không có bất kỳ manh mối nào khác nữa, dường như có một thế lực nào đó vẫn luôn cản trở chúng ta.”

Cản trở điều tra ư? Lý do là gì! Sao kẻ đứng đăng sau lại biết được anh đang điều tra chuyện của hai năm về trước? Không lẽ là người quen của anh ư?

Cố Mặc Ngôn nghĩ mãi cũng không hiểu.

Hai năm trước anh và Tô Thư Nghi vốn không quen biết, kẻ đứng đằng sau chắc không nhằm vào anh. Vậy thì tại sao người này lại muốn cản trở anh điều tra ra sự thật. Trừ phi người này biết được mối quan hệ giữa Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghỉ. Bọn họ sợ hãi nên mới phá.

Anh hỏi Dương Tùng Đức: “Biết đối phương là ai không?”

Dương Tùng Đức trả lời: “Tạm thời vấn chưa điều tra được, thế lực của đối phương cũng không phải là nhỏ, không phải là người bình thường.”

Cố Mặc Ngôn càng nghĩ càng thấy kỳ quái.

Hai năm trước, Tô Thư Nghi chỉ là một nữ sinh đại học, sao cô có thể động vào người có thế lực như vậy được? Cho dù là Cố Gia Huy của năm đó thì cũng sẽ không động đến người như thế.