Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 43




CHƯƠNG 43

Thời điểm quan trọng như thế này, đương nhiên cô không thể từ chức được. Không nói đến việc bảo hiểm y tế, mà chỉ riêng khoảng thời gian một tháng không đi làm để kiếm việc làm mới thôi cũng sẽ làm cô không trả kịp viện phí cho mẹ.

Tô Thư Nghi đau đầu dọn dẹp đồ đạc rồi đi làm.

Cần đối mặt thì kiểu gì cũng phải đối mặt.

Hôm nay Cố Mặc Ngôn bận việc nên đi rất sớm, sau khi Tô Thư Nghi ăn cơm xong liền gọi xe đến văn phòng.

Gần đây tòa soạn của bọn họ nhận được một dự án hợp tác rất lớn, là hợp tác lâu dài với tòa soạn của thành phố Q, nghe nói Cố Gia Huy còn muốn tự mình đi tới thành phố Q để bàn bạc chuyện hợp đồng.

Biết vậy, Tô Thư Nghi chỉ thở phào nhẹ nhõm.

Cô chỉ ước gì Cố Gia Huy có thể đi công tác thôi, bớt gặp nhau được bao nhiêu thì hay bất nhiêu.

Nhưng cô vừa đến văn phòng, còn ngồi chưa được bao lâu thì chủ biên Tưởng Dung Châu đã vội vàng đi tới: “Tô Thư Nghi, cô còn cuộc phỏng vấn nào chưa hoàn thành không?”

Tô Thư Nghi hơi sửng sốt: “Không có. “

“Tốt lắm, vậy cô tranh thủ thời gian chuẩn bị một chút nhé, buổi chiều cùng xuất phát đến thành phố Q với tổng biên tập.”

“Cái gì? “ Tô Thư Nghi đứng phắt lên: “Chị Tưởng, tôi là phóng viên chứ không phải là trợ lý riêng của tổng biên tập, sợ là không thích hợp đâu?”

Tưởng Dung Châu liếc nhìn Tô Thư Nghi.

Thật ra cô ta cũng không đoán ra lý do tại sao tổng biên tập lại chỉ đích danh kêu Tô Thư Nghi cùng đi công tác, nhưng cô ta là cấp dưới, cũng không tiện hỏi nhiều.

“Có gì đâu mà không thích hợp.” Tưởng Dung Châu không kiên nhẫn: “Vừa hay cô cũng không bận việc gì, đi theo thì có gì không ổn đâu?”

“Nhưng mà chị Tưởng…” Tô Thư Nghi sốt ruột, vừa định nói gì đó thì đã bị Tưởng Dung Châu cắt ngang luôn.

“Nếu cô có ý kiến thì đừng nói với tôi, tự mình tìm tổng biên tập nói chuyện đi. Là tự anh ấy chỉ đích danh muốn cô đi. “

Tưởng Dung Châu là một người thẳng tính nên lúc nói mấy câu này cũng không nghĩ gì nhiều, nhưng lại không ngờ rằng lại khiến rất nhiều người chú ý.

Sắc mặt Tô Thư Nghi trắng bệch.

Cố Gia Huy chỉ đích danh tên của cô?

Vốn dĩ cô còn tưởng rằng nếu như Cố Gia Huy sắp kết hôn thì hẳn là phải buông tha cho cô rồi, nhưng bây giờ anh ta lại làm vậy?

Cô cắn môi, quay người đi đến phòng làm việc của Cố Gia Huy.

Đi đến cửa ra vào phòng làm việc của Cố Gia Huy, cô vừa định gõ cửa thì không ngờ cửa lại tự mở ra.

Thấy Tô Thư Nghi đứng ngoài cửa, ban đầu Cố Gia Huy hơi sững sờ, sau đó lập tức lạnh mặt: “Tô Thư Nghi, cô còn đứng ở đây làm gì? Chúng ta sắp lên đường ngay bây giờ rồi.”

Sắc mặt Tô Thư Nghi trắng bệch, nhưng vẫn ngẩng đầu đối diện thẳng với Cố Gia Huy: “Tổng biên tập Cố, tôi không muốn đến thành phố Q.”