Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 558




Chương 558

Tô Thư Nghi đột ngột đóng tờ tạp chí lại rồi nhắm mắt hít sâu vài hơi, trong lòng tự nhủ phải tin tưởng Cố Mặc Ngôn. Nếu Cố Mặc Ngôn nói sẽ không dính dáng gì đến Trình Thu Uyển, thì chắc chắn sẽ không có bất cứ chuyện gì…

Tô Thư Nghỉ mở mắt ra tiếp tục mở cuốn tạp chí trước mặt ra. Lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra, Tô Thư Nghi nhìn thấy bảo mẫu đi vào.

“Sao vậy dì?” Cố Mặc Ngôn sợ lúc bảo mâu dọn dẹp sẽ không cẩn thận làm lộn xôn tài liệu mình đã sắp xếp đâu vào đấy, nên vẫn luôn tự mình dọn dẹp phòng làm việc. Lúc này dì bảo mẫu đang làm gì ở đây thế!

“Cô Tô, cô ở trong phòng làm việc sao, hèn gì vừa rồi tôi không thấy cô ở phòng khách.” Bảo mẫu cười nói: “Vừa rồi cậu chủ gọi điện thoại đến nói quên mang theo tài liệu, tài liệu đặt ở trên bàn nên kêu tôi mang qua cho cậu ấy.”

Tô Thư Nghi nghe xong thì tìm trên bàn làm việc một lúc, phát hiện túi tài liệu màu đỏ ở bên cạnh máy tính.

“Là cái này phải không?” Tô Thư Nghi cầm túi tài liệu lên rồi đưa nó cho bảo mẫu.

“Có lẽ là nó! Cậu chủ nói túi tài liệu để kế bên máy tính, bao bì màu đỏ, hẳn là túi này rồi.” Bảo mẫu nhận lấy túi tài liệu mà Tô Thư Nghi đưa, tuy dì không chắc lắm nhưng có vẻ như đúng là túi này rồi.

“Tôi mang tài liệu đến cho cậu chủ trước, cậu chủ nói đang cần gấp cho cuộc họp.”

Nói xong, bảo mẫu vội vã xoay người rời khỏi phòng làm việc.

“Ôi chao, dì đợi chút đã!” Tô Thư Nghi gọi với bảo mẫu lại: “Để tôi mang nó đến cho Cố Mặc Ngôn. Tôi biết địa chỉ công ty của anh ấy, để tôi đi sẽ nhanh hơn chút.”

“Vậy sao, được rồi.” Bản thân bảo mẫu quả thật không quá thân thuộc công ty của cậu chủ nên dì nói: “Cô đi nhanh chút, vừa rồi trong điện thoại tôi cảm thấy giọng điệu cậu chủ khá nóng nảy.”

“Ừ, được.” Dứt lời, Tô Thư Nghi nhanh chóng vào phòng ngủ mặc thêm một cái áo khoác rồi cấp tốc ra khỏi nhà.

Cô gọi một chiếc taxi, rất nhanh đã đến công ty của Cố Mặc Ngôn.

“Cố Mặc Ngôn quên tài liệu, tôi mang tới cho anh ấy.” Tô Thư Nghỉ kể văn tắt tình huống cho quây lễ tân.

“Vâng, đó là thang máy riêng của tổng giám đốc, ngài dùng thang máy đó đi lên là được.” Nhân viên lễ tân dĩ nhiên nhận ra phu nhân tổng giám đốc, nên cô ấy chỉ vào thang máy bên cạnh, rồi cho cô đi lên ngay.

“Bạn gái cũ của tổng giám đốc vừa đỉ lên, thì vợ tổng giám đốc đã vội vã chạy đến, tình huống gì đây?” Cô lễ tân vừa nhìn Tô Thư Nghi đứng đợi thang máy, vừa ghé vào tai đồng nghiệp nói.

“Không phải cô ấy nói đến đưa tài liệu à?”

Lúc nãy nữ đồng nghiệp cũng có nghe Tô Thư Nghi nói.

“Cô ngốc quá, thế mà cũng tin thật, rõ ràng cô ấy đến để bắt gian.” Vẻ mặt cô lễ tân ra vẻ hiểu rõ và hưng phấn: ‘Bồ cũ đấu vợ chính thức, wow, vừa nghĩ đến đã thấy bùng nổi”

Các cô lễ tân tự cho là bản thân đã nhỏ tiếng, nhưng có vẻ như họ quá phấn khích khi chứng kiến drama hiếm có nên đã vô thức tăng âm lượng.

Tô Thư Nghi đứng cách bọn họ không xa, hiển nhiên cô loáng thoáng nghe được lời mấy cô lễ tân bàn tán. Bàn tay cô siết chặt túi tài liệu. Chẳng lẽ bây giờ Trình Thu Uyển đang ở trên đó sao?