Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 736




Chương 736

“Cái gì!” Trong lòng Cố Mặc Ngôn vô cùng chấn động, anh hoàn toàn không ngờ, hóa ra đứa trẻ kia vẫn không được sinh ra.

Thấy Trình Thư Nghi cúi đầu không nói, Cố Mặc Ngôn cho rằng là cô đang đau khổ. Năm đó cô thích đứa trẻ kia như vậy, thậm chí còn không tiếc ly hôn với anh vì nó. Đứa trẻ không còn, chắc chản là cô rất đau lòng.

“Thư Nghỉ, em đừng quá đau lòng, có lẽ ông trời không muốn giữ đứa bé này lại” Cố Mặc Ngôn nhẹ giọng an ủi Trình Thư Nghị, đồng thời cũng thầm nói trong lòng: “Thư Nghi, em yên tâm, sau này chúng ta sẽ có con của mình.”

Đúng vậy, Cố Mặc Ngôn hạ quyết tâm rồi, anh nhất định phải theo đuổi Tô Thư Nghi lần nữa, muốn cô trở thành vợ của Cố Mặc Ngôn anh lần nữa. Lần trước anh nợ cô một hôn lễ, lần này anh sẽ bù đắp cho cô, anh muốn cô mặc chiếc váy cưới màu trắng tinh khiết vì mình!

Năm năm trước, Trình Thu Uyển bị tàn tật hai chân vì sai lâm nhất thời của anh, thế nên cô ta chỉ có thể trải qua những năm tháng đẹp nhất của mình trên chiếc xe lăn. Xuất phát từ sự áy náy, anh buộc mình phải từ bỏ Tô Thư Nghị, định sau này phải chăm sóc Trình Thu Uyển thật tốt, cùng cô ta bước ra khỏi bóng tối của tật nguyên Thế nhưng thời gian trôi qua, anh phát hiện mình không thể buông bỏ Tô Thư Nghi, tạm thời cũng không được. Từ sau khi cô rời đi, dường như khắp nơi trước mắt anh đều hiện hữu bóng dáng của cô. Lúc ăn cơm sẽ nhìn thấy cô, lúc làm việc cũng thấy cô; nửa đêm bừng tỉnh khỏi cơn mộng, dường như cô đang ở bên cạnh mỉm cười nhìn anh.

Thế nhưng mỗi lần anh mừng rỡ muốn tiến tới ôm chặt lấy cô, thì sẽ thất vọng phát hiện thứ mình nhìn thấy chỉ là ảo ảnh. Thời gian qua lâu, Cố Mặc Ngôn cảm thấy mình sắp điên rồi.

Anh vốn muốn đợi đến khi Trình Thu Uyển có thể chấp nhận sự thật cô ta đã tàn tật và đủ khả năng sống một mình thì sẽ đến nước M theo đuổi lại Tô Thư Nghị, giải thích cho cô biết nỗi khổ tại sao mình đồng ý ly hôn.

Nhưng anh phát hiện Trình Thu Uyển càng ngày càng dính lấy anh. Có đôi khi anh bận rộn công việc không thể ở bên cạnh cô ta, cô ta sẽ không ngừng gọi điện thoại, thậm chí còn sai hết người làm trong nhà đi tìm anh, đến khi anh về nhà mới chịu thôi.

Hơn nữa, hai năm gần đây, Trình Thu Uyển còn tự xưng mình là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Ngôn Diệu, thường xuyên đến công ty can thiệp vào công việc của nhân viên dưới trướng anh, thư ký của anh cũng đã bị Trình Thu Uyển đổi hai người Mỗi khi anh không nhịn được muốn giải thích với Trình Thu Uyển là mình không có tình cảm nam nữ với cô ta, cô ta sẽ nhìn anh bằng đôi mắt mông lung đẫm lệ, dáng vẻ như thể phải chịu nỗi tủi hờn thấu trời.

Trình Thu Uyển hỏi có phải bởi vì hai chân cô ta tàn tật nên anh mới ghét bỏ cô ta hay không? Có lúc còn nóng nảy đập đồ lung tung.

Sau khi hỏi ý kiến bác sĩ, bác sĩ nói có lẽ cô ta vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận sự thật là hai chân đã tàn tật, bảo ngày thường anh cố gắng chiều theo ý của cô ta, đừng nói những chuyện cô †a không muốn nghe kích thích cô ta, nếu không thì tình trạng của cô ta sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn.

Nghĩ đến Trình Thu Uyển thành ra thế này đều là do mình, Cố Mặc Ngôn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

Nhưng dạo gần đây anh cũng đã suy nghĩ kỹ rồi. Nếu trong lòng anh vẫn không thể buông bỏ Tô Thư Nghi, cũng không thể tiếp tục ở bên Trình Thu Uyển nữa, vậy anh sẽ không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy. Nếu không, nó sẽ đồng thời làm tổn thương cả ba người.

Quan trọng hơn là bây giờ Tô Thư Nghỉ đã trở về, anh tuyệt đối sẽ không để cô rời đi nữa, anh nhất định phải theo đuổi cô một lần nữa!

Nhưng Trình Thư Nghỉ lại không biết mấy dòng suy nghĩ này của Cố Mặc Ngôn. Nghe những lời Cố Mặc Ngôn nói, cô chỉ muốn tát anh một bạt tay. Nói gì mà ông trời không muốn giữ lại đứa trẻ này? Rõ ràng là anh không muốn giữ đứa trẻ này lại!