Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 796




Chương 796

“Trình Thu Uyển, cô!” Dương Tùng Đức nhất thời tức đến nghẹn họng.

*Mau tìm một nơi không có người đi, nếu không tôi không đảm bảo mình sẽ không nói gì đó với Cố Mặc Ngôn đâu.”

Chuyện này là tử huyệt của Dương Tùng Đức, bây giờ bị Trình Thu Uyển nắm được, anh ta chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, đưa Trình Thu Uyển đến một phòng họp hẻo lánh và không người “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

Dương Tùng Đức hơi mất kiên nhãn hỏi, nhưng bây giờ Trình Thu Uyển đã không để tâm đến những điều này nữa rồi. Hiện giờ trong lòng, trong mắt cô ta đều đang nghĩ đến một người khác, nghĩ phải làm thế nào để hoàn toàn tiêu diệt cô ấy!

“Anh cũng biết Tô Thư Nghi trở về rồi nhỉ?” Trình Thu Uyển cần răng nghiến lợi nói, nghĩ đến con khốn đó là cô ta lại tức no bụng, chỉ ước gì bây giờ Tô Thư Nghỉ đang ở trước mặt mình, cô ta muốn tát con ả này hai cái thật mạnh.

“Cô cũng biết rồi ư?” Nghe Trình Thu Uyển nhắc đến tên Tô Thư Nghi, Dương Tùng Đức lập tức hoảng sợ, đột nhiên quay phắt đầu lại nhìn cô ta.

Trình Thu Uyển liếc Dương Tùng Đức: “Tôi biết chuyện này thì có gì kỳ lạ à? Nếu như tôi không biết, có phải anh cũng định giấu diếm tôi không?”

Bây giờ Dương Tùng Đức không có tâm trạng đâu mà tranh luận với cô ta về chuyện này: “Bây giờ phải làm gì? E là không bao lâu nữa cậu Cố sẽ phát hiện những chuyện năm đó cô làm.”

“Anh có thể bản lĩnh lên chút được không. Tôi còn chưa sợ thì anh sợ cái gì!”

Trình Thu Uyển liếc nhìn Dương Tùng Đức đang hốt hoảng bằng ánh mắt khinh thường, tại sao năm đó mình lại tìm một người đàn ông hèn nhát như vậy để hợp tác chứ?

“Gòn nữa, cái gì mà những chuyện năm đó tôi làm, những chuyện đó là một mình tôi làm à? Anh đừng quên anh cũng có có phần, bây giờ muốn rũ bỏ sạch sẽ hả, không có cửa đâu! Tôi nói cho anh biết, nếu như Cố Mặc Ngôn biết được những chuyện năm đó, tôi sẽ khai anh ra đầu tiên.”

“Bây giờ là lúc so đo những chuyện này sao?” Dương Tùng Đức tức giận nói, Trình Thu Uyển đúng là không nói lý, lửa cháy đến nơi rồi mà cô ta vẫn nghĩ đến việc uy hiếp anh ta.

“Gô có thời gian cãi nhau với tôi thì chi bằng suy nghĩ xem nên làm gì đi! Nếu anh Cố thật sự biết chuyện này, cả tôi và cô đều sẽ không có kết cục tốt đâu.”

“Anh hung dữ cái gì!” Trình Thu Uyển cũng không hề tỏ ra yếu thế: “Hôm nay tôi tới tìm anh là muốn bàn cách đối phó, anh cho rằng tôi muốn cãi nhau với anh sao?”

“Vậy cô muốn làm gì?” Dương Tùng Đức hít sâu một hơi, cố gắng đè nén lửa giận của mình. Hiện tại quan trọng nhất là phải mau chóng nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.

Thấy Dương Tùng Đức nhượng bộ, sắc mặt Trình Thu Uyển cũng dịu đi.

“Tôi đã nghĩ rồi, nếu không muốn Cố Mặc Ngôn biết được chuyện năm đó, vậy cũng chỉ có một cách.”

“Cách gì?” Dương Tùng Đức hơi sốt ruột.

Trong mắt Trình Thu Uyển lóe lên vẻ hung ác, cô ta nói tiếp: “Đảm bảo Tô Thư Nghỉ sẽ không bao giờ hòa hảo với Cố Mặc Ngôn được nữa, thậm chí vĩnh viễn không có cơ hội gặp mặt nói chuyện với anh ấy. Chỉ cần Tô Thư Nghi không nói, trên đời này.

sẽ không có người thứ ba biết được chuyện năm đó ngoại trừ tôi và anh.”

Tốt nhất là chết đi, như vậy thì cô ta sẽ mãi mãi không cần lo lắng về sau. Đây mới là tiếng lòng thật sự của Trình Thu Uyển, nhưng cô ta cũng không ngốc đến mức nói thẳng như vậy với Dương Tùng Đức.