Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 929




Chương 929

Trình Thư Nghi ngồi bật dậy, cầm cái chăn bên cạnh mình lên, mở cửa rồi đi ra ngoài phòng khách. Cứ coi như cô đang trả ơn đi, nếu không anh bị ốm thành ra lại là lỗi của cô.

Trình Thư Nghi bật đèn trong khách lên, thấy Cố Mặc Ngôn đang.

cuộn mình trên chiếc ghế sô pha. Cô bước lên phía trước đắp.

chăn cho anh xong thì phát hiện ra mái tóc của anh vẫn còn ướt, hơn nữa mặt anh cũng đỏ bừng một cách bất thường.

Trình Thư Nghi do dự đưa tay sờ lên trán của Cố Mặc Ngôn, sau đó cảm nhận được nhiệt độ nóng khủng khiếp truyền tới, Cố Mặc Ngôn sốt rồi!

Trình Thư Nghi ý thức được điều này thì lập tức hoảng loạn, nóng.

thế này chắc chắn là sốt cao, phải uống thuốc mới được. Nếu không có khả năng anh sẽ bị sốt ngu người mất.

Nghĩ vậy xong, Trình Thư Nghi bèn nhanh chóng cầm điện thoại của Cố Mặc Ngôn lên tính gọi điện cho Dương Tùng Đức, hỏi anh †a xem có mang theo thuốc cảm và thuốc hạ sốt không, nhưng điện thoại của Cố Mặc Ngôn lại cài đặt mật khẩu.

Trình Thư Nghi thử nhập sinh nhật của anh vào nhưng điện thoại báo sai mật khẩu, cô lại nhập sinh nhật của ông cụ Cố, vẫn không đúng.

Cô chỉ muốn đập cái điện thoại này của anh đi thôi, tự dưng cài mật khẩu làm gì, không lẽ trong điện thoại còn có thứ gì đó không thể để người ta nhìn thấy sao?

Trình Thư Nghi ổn định lại cảm xúc của mình, cô cũng không đặt quá nhiều hy vọng nhập thử sinh nhật của mình vào, nhưng không ngờ điện thoại lại mở được, anh…

Trình Thư Nghi hơi rung động, anh còn nhớ sinh nhật của cô sao?

Cô cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, tìm được số điện thoại của Dương Tùng Đức rồi gọi cho anh ta, không lâu sau đã có người bắt máy, giọng nói của anh ta vọng tới từ đầu dây bên kia: “Cậu Cố, có chuyện gì vậy?”

“Dương Tùng Đức, tôi là Trình Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn sốt rồi, bên anh có thuốc cảm hay thuốc hạ sốt không?” Trình Thư Nghi lo lắng hỏi.

*Có thưa mợ chủ, cô đợi một chút, tôi cầm thuốc qua đó ngay đây.” Giọng của Dương Tùng Đức cũng hơi sốt ruột.

“Được, anh nhanh lên chút, hình như anh ấy đang sốt cao, người nóng lắm”

Sau khi Trình Thư Nghi cúp máy, cô chạy vào trong phòng tắm lấy một chiếc khăn khô, sau đó lau mái óc còn đang nhỏ nước.

tong tỏng cho Cố Mặc Ngôn Anh không biết mình đang khó chịu trong người sao? Thậm chí anh còn không chịu lau tóc đã năm ngủ như thế trên sô pha rồi.

Trình Thư Nghi vừa lau tóc cho Cố Mặc Ngôn vừa tức giận nghĩ.

Sau khi Trình Thư Nghi lau tóc cho anh xong, cô tính đi lấy máy sấy để sấy khô tóc cho Cố Mặc Ngôn thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập từ bên ngoài vọng tới: “Mợ chủ, là tôi Dương Tùng Đức đây.”

Trình Thư Nghi chạy nhanh ra mở cửa, cô thấy Dương Tùng Đức.

đang cầm thuốc đứng ở bên ngoài: “Anh mau vào trong đi.”

“Mợ chủ, cậu Cố không sao chứ?” Sau khi Dương Tùng Đức đi vào trong phòng, thấy Cố Mặc Ngôn đang nhíu chặt mày nằm trên sô pha thì lo lắng hỏi “Chắc là hôm nay hắt nước nên bị cảm rồi, cho anh ấy uống thuốc trước đã, nếu đến mai vẫn chưa hạ sốt thì đưa anh ấy đến * Trình Thư Nghi cầm lấy thuốc trong tay Dương Tùng Đức rồi đọc kỹ hướng dẫn sử dụng.

“Mấy hôm trước cậu Cố đã thức trắng nhiều đêm vì chuyện của công ty, không nghỉ ngơi mà đã đi du lịch ngay, chắc là cơ thể không gắng gượng được nữa, làm phiền mợ chủ đêm nay chăm sóc cho cậu chủ trước. Nếu sáng mai cậu chủ vẫn còn sốt thì mợ chủ gọi điện ngay cho tôi, tôi sẽ lập tức sắp xếp bệnh viện.”