Vạn Tố Y chưa bao giờ chơi qua trò cưỡi rồng vượt thác, lúc này cũng có chút hứng thú nên gật đầu đồng ý: "Được, vậy chúng ta chơi cái này trước đã."
Nói xong, hai người đã đi về phía trò chơi cưỡi rồng vượt thác.
Bởi vì hôm nay Nguyễn Ca xuất hiện nên người chơi trò này tương đối nhiều. Trong lúc Vạn Tố Y và Nguyễn Ca đứng xếp hàng, có người hâm mộ tốt bụng nhắc nhở hai người: "Đợi lát nữa hai người phải cẩn thận một chút, nếu không sẽ trôi hóa trang đấy."
"Vâng, cảm ơn anh, tôi sẽ đặc biệt chú ý." Nguyễn Ca rất thân thiết cảm ơn người hâm mộ, hoàn toàn không có vẻ cao giá của ngôi sao.
Ở trong mắt người hâm mộ, hình tượng về Nguyễn Ca vẫn luôn không hề cao ngạo lạnh lùng, khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái, thân thiết.
Trong lúc đứng chờ tới lượt, Nguyễn Ca còn trò chuyện cùng mọi người một lúc lâu. Đợi đến khi thật sự ngồi vào vị trí, Nguyễn Ca đã chuẩn bị tư thế sẽ chơi vui vẻ.
"Chuẩn bị xong chưa?" Sau khi Nguyễn Ca chuẩn bị cho mình xong, không nhịn được nghiêng đầu nhìn Vạn Tố Y nhắc nhở.
Vạn Tố Y liếc nhìn Nguyễn Ca còn chưa kịp gật đầu, xe rồng vượt thác bỗng nhiên lao ra ngoài.
Ngay lập tức, ngoài tiếng nước đẩy mạnh, bên tai bọn họ còn nghe được những tiếng hét chói tai đầy hưng phấn. Có tiếng hét chói tai như vậy, bọn họ muốn không hét theo cũng khó.
Xe lao nhanh trong đường nước, Vạn Tố Y cũng không kìm được hưng phấn, tuy không kêu lên thành tiếng nhưng cô không nhịn được đã cười lớn. Từ trước tới nay cô chưa từng thử chơi trò nào vui như vậy.
Khi xe trượt xuống, một sóng nước rất lớn đánh qua. Bởi vì Vạn Tố Y và Nguyễn Ca đều ngồi ở phía trước nên bị nước đập vào người.
"A..." Nguyễn Ca không nhịn được hét lên một tiếng đầy hưng phấn.
Sau đợt sóng nước này, tất cả gió êm sóng lặng. Chuyến cưỡi rồng vượt thác xem như thật sự kết thúc, cho dù hai người đều mặc áo mưa, nhưng vẫn bị ướt sũng.
Mặt Vạn Tố Y chẳng khác nào mới rửa qua một lần, thật có cảm giác như phù dung trong nước.
"Chơi thật vui, nhanh nhanh nhanh, chúng ta đi xếp hàng chơi lần nữa." Nguyễn Ca cởi áo mưa, bản thân vẫn còn rất hưng phấn.
Vạn Tố Y đi theo Nguyễn Ca. Chẳng bao lâu, sự hưng phấn của Nguyễn Ca đã lây sang cả Vạn Tố Y. Hai người lớn như vậy nhưng chưa bao giờ chơi trong khu vui chơi, hoàn toàn high rồi.
Vạn Tố Y và Nguyễn Ca không quá quan tâm khác tới ánh mắt của người khác, cho dù có người chụp lén cũng không thèm quan tâm, thoải mái chơi một vòng trong khu vui chơi.
Gần đây Nguyễn Ca là nhân vật cực hot, tin tức không ngừng xuất hiện. Ban đầu, mọi người cho rằng việc này sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy, nhưng không ngờ cô ấy lại xuất hiện ở chỗ khu vui chơi như vậy, điều này cũng đủ khiến cho mọi người bàn luận xôn xao.
Hơn nữa, trong khu vui chơi có rất nhiều người đều chụp hình, căn bản không nhìn ra cô ấy có vẻ gì buồn bã cả. Không chỉ có Nguyễn Ca, bởi vì Vạn Tố Y là người đi cùng nên quan hệ của hai người cũng trở thành chuyện được bàn tán sôi nổi.
Nguyễn Ca và Dương Chi Thủy có thể cùng đi chơi vẫn khiến cho người ta giật mình, từ trước đến nay các ngôi sao luôn xem thường nhân vật nổi tiếng trên mạng, hai người kia có thể kết bạn đi tới khu vui chơi thì quan hệ này chắc hẳn rất thân thiết.
"Thật thú vị!" Sau khi chơi mấy trò, Nguyễn Ca cười, ánh mắt lấp lánh.
Vạn Tố Y gật đầu tán thành, hưng phấn giống như một đứa trẻ con: "Quá thú vị ấy chứ! Vì sao trước đây tôi không phát hiện chơi ở đây vui như vậy nhỉ!"
Lúc này hai người bỏ xuống tâm tư đề phòng, giống như đứa trẻ, ngoại trừ hài lòng ra thì không còn tâm tình gì khác.
Ngay cả người qua đường quay phim, hai người kia cũng không quan tâm, ai thích quay, thích chụp thế nào cũng được, hôm nay bọn họ chỉ cần chơi vui vẻ mà thôi.
Đợi đến khi chơi xong, Vạn Tố Y và Nguyễn Ca mới thấy mệt mỏi. Hai người cuối cùng không còn sức nói câu nào nữa, mỗi người tự rời đi.
Vạn Tố Y chuẩn bị về nhà mới nhớ ra mình chưa trả lời tin nhắn của Mạnh Kiều Dịch. Lúc này, cô lấy điện thoại ra mới phát hiện điện thoại bị nước vào, căn bản không mở được.
Cô không có cách nào, chỉ có thể lái xe về nhà.
Đợi đến khi cô thật sự về đến nhà thì muộn lắm rồi, Mạnh Kiều Dịch đã từ công ty về đến nhà. Anh không thể nào gọi được điện thoại cho cô, mà muộn thế này còn chưa thấy cô về nhà, nên rất lo lắng, vẫn luôn ở trong phòng khách gọi điện thoại.
"Em đã về rồi." Lúc này, Vạn Tố Y mệt mỏi kéo cửa vào trong nhà.
Nhìn thấy Vạn Tố Y trở về, Mạnh Kiều Dịch mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn chưa hết lo lắng: "Sao em về muộn thế, còn tắt cả điện thoại nữa. Anh không phải đã bảo em khi nào xong thì gọi điện thoại cho anh à?"
Mạnh Kiều Dịch còn tưởng Vạn Tố Y xảy ra chuyện gì. Thân phận của Vạn Tố Y bây giờ không giống trước kia, chuyện gì cũng có thể xảy ra được.
"Em chơi cùng Nguyễn Ca trong khu vui chơi cả ngày, không cẩn thận để điện thoại bị nước vào nên hỏng máy rồi." Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch xin lỗi.
Mạnh Kiều Dịch nghe cô nói vậy thì cơn tức đã tiêu tan hơn nửa. Anh rút chiếc khăn phủ lên trên đầu cô nói: "Em nhanh lau đi, nếu không sẽ bị cảm lạnh bây giờ."
Cho dù giọng điệu khi nói chuyện không thay đổi, nhưng hai câu trước sau rõ ràng không giống nhau.
"Chơi rất vui sao?" Mạnh Kiều Dịch không cần Vạn Tố Y tự mình ra tay, đã đi vòng qua sau lưng cô vừa lau tóc cho cô vừa hỏi.
Vạn Tố Y vui vẻ gật đầu: "Rất thú vị. Em vốn tưởng người như mình sẽ không thích công viên giải trí, nhưng hoàn toàn ngược lại. Em còn muốn đi lần thứ hai nữa đấy."
Ở đó, Vạn Tố Y hình như có thể tìm lại tuổi thơ còn thiếu của mình.
Khi còn bé, cuối tuần cô chỉ luôn ở nhà. Trong lúc đó chị luôn được cha mẹ dẫn ra ngoài chơi. Cô chưa bao giờ cảm nhận được niềm vui ở khu vui chơi, chỉ biết chị rất thích đi tới đó.
Hôm nay, cô cuối cùng cũng cảm nhận được niềm vui trong đó, bỏ xuống tất cả chỉ vui đùa quả là hưởng thụ lớn nhất đối với bọn họ.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y hưng phấn như vậy thì không nhịn được cười: "Về sau có cơ hội chúng ta cùng đi."
"Được." Vạn Tố Y khẽ cười, cô rất muốn cùng Mạnh Kiều Dịch cảm nhận điều này. Nhưng nói xong, cô lại có chút lo lắng: "Chỉ có điều ngài Mạnh có thể đi được không? Em sợ ngài Mạnh không chịu nổi. Nó rất kích thích đấy."
"Y Y xem thường anh à?" Mạnh Kiều Dịch nhướng mày.
Lá gan của Mạnh Kiều Dịch cũng không nhỏ, Y Y của anh hẳn sẽ không nghĩ lá gan của anh rất nhỏ chứ?
Vạn Tố Y khẽ cười. Sau khi Mạnh Kiều Dịch nói xong câu đó, cô rất thành thật gật đầu: "Đúng, em cảm thấy nơi đó có thể không phù hợp với khí chất nghiện sạch của ngài Mạnh."
"Bây giờ ngay cả bệnh cũng có khí chất sao?" Nghe thấy Vạn Tố Y nói vậy, Mạnh Kiều Dịch không nhịn được cười.
Anh cười có phần tự giễu, nhưng Vạn Tố Y không nghe ra, chỉ trả lời anh: "Đương nhiên rồi. Dù sao ở đó có rất nhiều người, ngài Mạnh có thể không tập trung hưởng thụ được trò chơi."
Mạnh Kiều Dịch không thích tiếp xúc với những người phụ nữ xa lạ, nhất là nơi có rất nhiều phụ nữ.
Nhưng trong khu vui chơi rõ ràng nữ nhiều hơn nam.
"Vì em, anh nhất định sẽ có cách." Cách trong miệng Mạnh Kiều Dịch tuyệt đối không giống với cách mà Vạn Tố Y nghĩ tới.