Mạnh Kiều Dịch là một thương nhân nên anh không bao gờ để mình chịu thiệt,đã mang tiếng là cùng Vạn Tố Y bàn công việc,anh đương nhiên sẽ không bao giờ để bản thân mình chịu thiệt thòi.
“Một lần quay đổi lấy một điều kiện.” Mạnh Kiều Dịch chìa ra một ngón tay về phía Vạn Tố Y đề nghị.
Từ góc độ của Vạn Tố Y mà nhìn,thì lúc Mạnh Kiều Dịch chìa đầu ngón tay trông đẹp trai vô cùng. Có điều, cô cũng không hoàn toàn bị vẻ đẹp trai của anh mê hoặc mà liền chấp nhận, liền hỏi:“Điều kiện gì?”
Tốt nhất là phải hỏi cho rõ ràng,nếu như gặp việc gì thực sự làm khó mình,thì Vạn Tố Y cũng không đến nổi không đáp ứng được.
“Đồng ý với anh một việc.” Mạnh Kiều Dịch sớm đã biết nên cần gì từ Vạn Tố Y là thoả đáng nhất.
Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch,cũng không dễ lừa được: “Việc gì?”
“Bây giờ không thể nói với em,hơn nữa anh cũng chưa suy nghĩ xong.” Mạnh Kiều Dịch thu tay về, nghiêm túc nói với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y quan sát thần sắc của Mạnh Kiều Dịch,có thể nhìn ra anh thật sự chưa suy nghĩ xong,đúng là không có ý giấu diếm cô.
Tầm mắt Vạn Tố Y đảo trên người Mạnh Kiều Dịch một vòng,vô cùng dè dặt nói: “Được.”
Mạnh Kiều Dịch nghe được câu trả lời của cô,không nhịn được cười nói: “Hy vọng cô chủ Vạn sau này cho dù có đối mặt với ai cũng giữ thái độ thận trọng dè dặt này mà nói chuyện,chứ đừng chỉ nhằm vào một mình chồng của mình thôi nhé.”
Vạn Tố Y bị câu nói của Mạnh Kiều Dịch chọc cho cười, cảm thấy áy náy: “Em bây giờ là đang cùng Mạnh tiên sinh bàn công việc, thận trọng một chút cũng là chuyện tốt mà. Chứ bình thường em cũng không dám nhắm vào Mạnh tiên sinh đâu, có điều cũng cảm ơn anh đã nhắc nhở, em lúc làm việc đều như thế cả.”
Mạnh Kiều Dịch chỉ gật đầu, không nói gì.
Lúc đầu bắt đầu kinh doanh đến bây giờ,Mạnh Kiều Dịch đối với công việc của Vạn Tố Y không có gì là không yên tâm,việc của công ty cô luôn giải quyết ngăn nắp gọn gàng, hơn nữa còn rất để tâm.
Nếu như Vạn Tố Y chỉ là nhất thời nổi hứng, vậy thì cái hứng này sớm đã tàn rồi, không nhất định phải chờ đến hôm nay.
Vạn Tố Y một tay chống cằm nhìn Mạnh Kiều Dịch,giọng nói có chút nũng nịu: “Mạnh tiên sinh, hôm nay cố gắng làm nhanh rồi tan làm sớm một chút được không?”
“Sao thế?” Mạnh Kiều Dịch kí văn kiện ngẩng đầu nhìn Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y ngại ngùng nhìn Mạnh Kiều Dịch cười,chỉ vào bụng mình:“Em đói rồi,hôm nay muốn ăn món ăn kiểu Pháp đợt trước mình ăn,ăn xong rồi đã về nhà nhé.”
“Được,tất nhiên là được rồi.” Mạnh Kiều Dịch đồng ý ngay,giơ cái văn kiện trên tay về phía Vạn Tố Y:“Em chờ anh một lát.”
Nói xong, Mạnh Kiều Dịch chuyển tầm mắt hết sức chuyên tâm vào đống văn kiện.
Vạn Tố Y cười chuyển tầm mắt của mình sang đống tạp chí trước mặt.
Đúng lúc đó Triệu Địch gửi tin nhắn cho cô: “Chị Tố Y,hôm nay chị Kỳ Nhu gửi tin nhắn cho em,hỏi em thời gian quay quảng cáo,chị xem,hay là lần này để chị ấy thay thế chị Nguyễn Ca? Dạo gần đây tin tức về chị Nguyễn Ca rất là nhiều, tâm trạng có lẽ cũng không được tốt lắm....Thời gian này để chị ấy làm người đại diện sản phẩm, em lo là sẽ ảnh hưởng đên sản phẩm, cũng lo lắng sẽ ảnh hưởng đến chị ấy....”
Vạn Tố Y đọc xong tin nhắn, liền chau mày, chỉ trả lời Triệu Địch một câu: “Mọi việc giữ nguyên như cũ.”
Cái công ty này là cô và Nguyễn Ca cũng nhau hợp tác gầy dựng, phải chọn người đại diện cho sản phẩm của bọn họ thì lựa chọn tốt nhất thì chỉ có cô và Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca bất luận có bao nhiêu tin đồn, cho dù bây giờ không có thông báo,Vạn Tố Y vẫn không vì điều đó mà thay đổi. Bởi vì công ty này một phần là của Nguyễn Ca, bởi vì cô và nguyễn Ca là bạn tốt của nhau.
Còn về tâm trạng của Nguyễn Ca,Vạn Tố Y vẫn tính là hiểu cô ấy. Chỉ cần là công việc, Nguyễn Ca sẽ dốc toàn bộ sức lực, vốn dĩ không để việc khác ảnh hưởng đến.
Nguyễn Ca trước giờ có tiếng là không bao giờ để bất cứ tình cảm riêng tư nào ảnh hưởng đến việc quay phim, về điểm này Vạn Tố Y tin tưởng tuyệt đối.
Nhưng hôm nay, Nguyễn Ca thật sự gặp khó khăn, lần đầu tiên trong cuộc đời thất bại.
Mấy ngày nay tin tức về Nguyễn Ca rất nhiều,nhưng chả có lấy một tin đáp trả. Nhưng lúc này cô cũng đang rất bận. Hôm nay đang ở đoàn làm phim quay cho một bộ phim mới nhận gần đây.
Vốn dĩ việc đi quay rất thuận lợi, thì buổi trưa đó tại đoàn làm phim lại xuất hiện một người không mời mà đến cùng với một xe thức ăn.
Người đến không phải ai khác mà chính là Dư Thiệu Lâm.
Khi Nguyễn Ca gia nhập đoàn làm phim này thì không ai nói với cô,Dư Thiệu Lâm chính là diễn viên phụ của bộ phim. Mãi cho đến hôm nay khi Dương Thiệu Lâm xuất hiện ở đây thì đạo diễn mới giới thiệu với cô,hắn là diễn viên phụ.
Nói là diễn viên phụ,chi bèn nói là biểu diễn tình hữu nghị.Vai diễn của Dư Thiệu Lâm cũng rất quan trọng,vai diễn của hắn trong phim là vai phản diện,vai diễn phải có tính khiêu chiến,mặc dù là vai phản diện nhưng rất ngầu,cũng rất hợp với Dư Thiệu Lâm.
Bây giờ đạo diễn mới giới thiệu với Nguyễn Ca, Dư Thiệu Lâm là diễn viên phụ, tất nhiên cô cũng có chút tức giận. Nhưng Nguyễn Ca trước giờ sẽ không bao giờ cũng với người ở đoàn phim xảy ra xung đột, cuối cùng vẫn phải nhịn,cái gì cũng không nói.
Chỉ cần Dư Thiệu Lâm trong thời gian quay phim,Nguyễn Ca sẽ không chủ động đáp lời hắn, hai người không cần phải liên lạc quá nhiều, chắc là sẽ thuận lợi hoàn thành bộ phim.
Nguyễn Ca nghĩ như thế,nhưng Dư Thiệu Lâm lại không có ý đó.
Nguyễn Ca đang ngồi trên buồng xe xem kịch bản,Dư Thiệu Lâm đi thẳng tới mở cửa buồng xe: “Sao không ra ăn?”
Cửa xe vừa mở,Nguyễn Ca liền nghe thấy tiếng của phục vụ phim trường từ bên ngoài vọng vào, phục vụ phim trường đang cùng gọi mọi người lĩnh đồ ăn: “Mọi người mau qua đây, Dư Thiệu Lâm có chuẩn bị trà chiều,qua đây nhận nào.”
“Mời anh ra ngoài, sẵn tiện giúp tôi đóng của xe.” Nguyễn Ca nâng tầm nhìn ra bên ngoài sau đó rất nhanh thu lại tầm mắt,hơn nữa cũng không có ý định để ý đến Dư Thiệu Lâm.
Nhưng Dư Thiệu Lâm vẫn không chịu ra ngoài,hắn không thể dễ dàng nghe lời Nguyễn Ca:“Không muốn hợp tác với anh?”
Nguyễn Ca ngoảnh đầu nhìn hắn,không nhịn được mà cười lạnh,cái này cô không cần phải trả lời hắn chứ?
Cô không muốn hợp tác với Dư Thiệu Lâm,đây là cái bí mật mà ai cũng biết,nếu không thì đạo diễn đã không giấu cô việc hắn là diễn viên phụ trong bộ phim này.
“Anh có đem mile-feuille mà e thích ăn nhất đấy.” Dư Thiệu Lâm không chờ cô trả lời, giơ cái bánh kem trong tay đưa đến trước mặt Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca không thèm nhìn lấy một cái, tiếp tục xem kịch bản.
“Thật sự không muốn để ý đến anh?” Dư Thiệu Lâm cong eo, khó mà nhẫn nại đối mặt với Nguyễn Ca.
Nhưng Nguyễn Ca lúc này, vốn dĩ cũng không để ý là Dư Thiệu Lâm đối với mình rốt cuộc có nhẫn nại hay không.
Dư Thiệu Lâm đối với cô nhẫn nại hay không nhẫn nại,Nguyễn Ca đều không quan tâm,bời vì cô đối với hắn không có một chút nhẫn nại nào.
Còn có......
Nguyễn Ca ngẩng đầu nhìn cái bánh mile-feuille,cô vốn dĩ không thích ăn lọai bánh kem này.
Sở thích của Nguyễn Ca, Dư Thiệu Lâm làm sao mà biết được? Hắn vẫn luôn không quan tâm cô, bây giờ hà tất phải giả vờ hiểu cô như thế?
Đối với Dư Thiệu Lâm như thế này,trong lòng Nguyễn Ca luôn xem thường hắn. Bởi vì trong mấy năm nay, Dư Thiệu Lâm vốn dĩ không hiểu được cô.